
Ai biết thông tin du lịch về Tô Châu, chia sẻ với mình nha?

Du Lich Trung Quoc - Tô Châu hiện ra xinh đẹp và quyến rũ với những phố cổ mái nâu, tường trắng, những cây cầu duyên dáng, những tháp chuông chùa thấp thoáng sau rặng ngân hạnh lấp lánh như dát bạc.
Thành phố này giàu đẹp ngay từ cái tên, chữ Tô trong tên thành phố nghĩa là “cá” và “gạo”. Nằm ở Đông Nam tỉnh Giang Tô, thuộc vùng đất màu mỡ nhất châu thổ sông Dương Tử, Tô Châu từ xưa đã lừng danh là “thiên đường hạ giới”. Ngoài cảnh sắc tươi đẹp với những khu vườn cảnh được công nhận là Di sản văn hoá thế giới, những di tích lịch sử từ thời Xuân Thu cách đây 2.500 năm, Tô Châu còn đặc biệt lôi cuốn, hấp dẫn khách phương xa nhờ ngôi chùa Hàn Sơn (Hàn Sơn Tự) nổi tiếng đã đi vào lịch sử văn hoá phương Đông với bao giai thoại đẹp như mơ.
Đến Tô Châu mà không thăm Hàn Sơn Tự thì chẳng khác nào tới Paris mà không vào bảo tàng Louvre hay leo tháp Eiffel vậy. Nhiều người còn coi mục đích tối thượng của chuyến thăm quan Tô Châu chỉ là để nghe tận tai tiếng “chuông chùa Hàn Sơn” và nhìn tận mắt “bến Phong Kiều”.
Hàn Sơn Tự là một trong 10 ngôi chùa danh tiếng nhất Trung Quốc. Được xây dựng từ thế kỷ thứ 6, thời Nam Triều (nhà Lương), nhưng đến đời Đường nó mới có tên là Hàn Sơn. Chẳng phải có nghĩa là “núi lạnh” (như cách dịch sang tiếng Anh), mà đơn giản là theo tên một vị sư nổi tiếng trụ trì ở đó. Có cả một câu chuyện cảm động liên quan tới cái tên này. Chuyện rằng, tại một miền quê nhỏ có 2 chàng trai Hàn Sơn và Thập Đắc thân thiết với nhau như hai anh em. Tới một ngày cha mẹ hỏi vợ cho Hàn Sơn, thì cô dâu lại chính là người yêu của Thập Đắc. Không muốn làm đau lòng bạn, Hàn Sơn lẳng lặng từ hôn, bỏ quê ra đi.
Phiêu dạt đến Cô Tô, anh dừng chân tại ngôi chùa này. Trong khi đó, nghĩ rằng vì mình mà Hàn Sơn phải tha hương, Thập Đắc cũng bỏ quê đi tìm anh. Cuối cùng hai người gặp nhau và cùng tu tại chùa này.
Nhưng chùa này được nổi danh khắp Trung Quốc và ở cả nước ngoài chủ yếu là nhờ bài thơ Phong Kiều dạ bạc bất hủ của Trương Kế từ hơn nghìn năm trước: "Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên/ Giang phong ngư hoả đối sầu miên/ Cô Tô thành ngoại Hàn Sơn Tự/ Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền".
Bài thơ này cũng lan tỏa và trở nên rất quen thuộc ở Việt Nam nhờ bản dịch tuyệt vời của thi nhân xứ Đoài Tản Đà: "Trăng tà tiếng quạ kêu sương/ Lửa chài cây bến, sầu vương giấc hồ/ Thuyền ai đậu bến Cô Tô/ Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn Sơn".
Tiếng chuông chùa Hàn Sơn là một di sản văn hóa phi vật thể của thành phố sông nước miền Giang Nam. Chuông có thể vang xa hàng chục dặm vì nó được đúc theo bí quyết 6 phần đồng, 1 phần thiếc.
Ban đêm thanh vắng, khí ẩm từ sông hồ bốc lên càng làm cho tiếng chuông ngân nga lảnh lót để lại những dư âm khó quên.
Quả chuông rung lên, tiếng vọng trầm sâu của nó hòa quyện với giọng tụng kinh âm âm của các nhà sư gây nên hiệu ứng rất lạ, một cảm giác thành kính thiêng liêng dâng tràn trong mỗi người đến lễ chùa khi đi du lịch
Du Lich Nam Ninh, Du Lich Thuong Hai, Du Lich Tham Quyen

Khu đại học Tô Châu: Đón xe bus số 8 từ trạm xe lửa, đi dọc theo phía bắc đường Renmin đến cuối tuyến, xuống xe đi khoảng 300 – 400 mét về hướng Đông. Ở đây có nhiều nhà hàng nhỏ nằm ở hướng Tây trên đường Shizi, những nhà hàng này rất vệ sinh và bảo đảm sức khỏe.
Bình Giang Lộ: Một con đường đi bộ cổ điển rất đẹp với nhiều cửa hàng theo phong cách truyền thống. Bảo tàng Côn khúc và Bảo tàng School & the Pintang Museum nằm trên đường này, miễn phí vào cửa, có thể dùng trà. Nhà hát Côn khúc biểu diễn từ 1h30’ ngày chủ nhật, có thể vừa thưởng thức buổi diễn vừa uống trà.
Pháo hoa ở Tô Châu
Đường Baita: Nơi đây chưa phải là khu thu hút du khách, chỉ là con đường chưa được phát triển. Nằm ở cuối ngõ Đông của đường Baita, có nhiều cây cối. Khu vực phía Tây còn giữ nguyên những cửa hàng truyền thống như trước kia.
Hổ Khâu và Hổ Khâu tự: xây dựng từ thời Tống, năm 959 – 961. Đây là ngôi tháp đá cao 48 mét, 7 tầng và 8 góc cạnh và là ngôi tháp duy nhất theo phong cách này còn lại cho đến nay. Nó còn được gọi là Tháp nghiêng vì nghiêng về phía Bắc 3.5 độ. Hổ Khâu nằm dưới tháp là nơi yên nghỉ của Hạp Lư, vua nhà Ngô có công xây dựng Tô Châu. Ngọn đồi thống trị toàn khu vực phụ cận, với nhiều hoa viên và tòa nhà cổ. Hai khu hoa viên nổi tiếng là Thanh Sơn Ngự viên (Yongcui Shanzhuang) và Chuyết Chính viên. Hổ Khâu cũng là nơi sinh thành của kiến trúc sư I.M.Pei.
Phố cổ
Chuyết Chính viên: tương truyền phải mất cả thuyền bạc và mất 6 năm mới xây dựng khu viên lâm này. Tour tham quan toàn khu hoa viên mỗi 5 – 10’ có một chuyến. Kèm theo tour là chuyến tham quan tượng điêu khắc gỗ, tàu đi quanh khu kênh đào trong lâm viên. Nếu không, bạn có thể tự đi tham quan.
Lưu Viên: một trong những hoa viên lớn và cổ xưa nhất Tô Châu, được UNESCO phong tặng danh hiệu Di sản văn hóa Thế giới năm 1997.
Võng Sư Viên: xây năm 1174 (đời Tống) tại Tô Châu, Trung Quốc, là công trình kiến trúc tiêu biểu cho thể loại nhà vườn (tức là nhà kết hợp hoa viên). Võng sư trong Hán ngữ là người chài lưới (ngư phủ). Tên hoa viên gợi nhớ nhân vật ngư phủ đã từng gặp gỡ thi nhân Khuất Nguyên (khoảng 340-278 TCN), nghĩa là chủ nhân có tâm sự ngao ngán tình đời, muốn tiêu dao, vui thú điền viên như một ngư phủ. Thế kỷ 18, Võng Sư Viên được trùng tu như là nơi hưu trí của một vị quan. Võng Sư Viên gồm ba khu vực: phía đông là nhà nghỉ ngơi, phía tây là vườn hoa nhỏ với thư phòng của chủ nhân, và phần chính yếu là vườn lớn với nhiều loại kỳ hoa dị thảo.
Kiến trúc nhà vườn ở Tô Châu
Hoàn Tú Sơn Trang: Là khu vườn có thác nước và kiến trúc đá đẹp nhất tại Tô Châu.
Sư Tử Lâm: Một trong 4 lâm viên đẹp nhất Tô Châu, Sư Tử Lâm được xây dựng vào cuối thời Nguyên do nhà sư Thiên Như dựng lên để tưởng nhớ về một sư thầy của ông có tên là Trung Phong. Sở dĩ vườn có tên là Sư Tử Lâm vì ở chỗ nào ta cũng gặp những tảng đá, những hòn núi giống như những con sư tử.
Thương Lãng Đình: một trong những khu vườn nổi tiếng nhất ở Tô Châu.
Thoái Tư Viên: Nằm ở trung tâm Giang tô, cách Tô Châu 30km.
Những tiểu lâm viên cổ điển: Những lâm viên theo kiểu xưa rộng lớn là nơi thư giãn tuyệt vời cho du khách. Nhiều người thường tụ tập đến đây dùng trà và trò chuyện, những khu tiểu lâm viên này như một phần cuộc sống văn hóa của người xưa vậy.
Hàn Sơn Tự
Hàn Sơn Tự: xây từ thời Nam Triều vào thế kỷ thứ Vl - Hàn San tự có lối kiến trúc khá độc đáo gồm nhiều điện như Đại Hùng Bảo điện, hoặc Tàng Kinh các, hay Phong Giang Lâu và lầu Chuông...Càng đi sâu vào Hàn Han tự càng cảm thấy mình đang chiêm ngưỡng một danh lam thắng cảnh thu nhỏ lại nơi Cửa Phật trang nghiêm. Theo tương truyền một nhà sư đời Đường có tên là Hàn Sơn từng trụ trì ở ngôi chùa này - lúc ấy chưa có tên chính thức cho mãi đế khi ngài viên tịch người đặt là Hàn San tự..
Núi Linh Nham: trên núi có đền Sùng Bảo – ca ngợi công đức của Tây Thi. Là địa danh nổi tiếng, ghi dấu chuyện tình giữa Ngô vương Phù Sai và mỹ nhân Tây Thi của Trung Hoa cổ.
Bảo tàng Tơ lụa: Bảo tàng về tơ lụa Tô Châu và con đường tơ lụa huyền thoại.