VicoTas
Câu hỏi
avatar ZiMaNo1
03/07/2013 11:06

Các thầy cô giáo nghĩ gì khi nhận phong bì của sinh viên?



Danh sách câu trả lời (8)
avatar LeHieu 03/07/2013 11:06
Nếu các giảng viên dành một chút thời gian nghĩ về những người nông dân chạy ăn từng bữa, tần tảo nuôi con ăn học hay nhìn những sinh viên của họ xếp hàng dài chờ xin giấy chứng nhận vay vốn thì họ không cười tươi như thế mỗi khi nhận phong bì.

Có người bảo đó là truyền thống “tôn sư trọng đạo”, người bảo đó là “văn hóa phong bì”, người khác lại gọi là hành động “đi thầy” hay “căn bệnh của xã hội”, một số nữa thì cho rằng đây là sự việc hiển nhiên của cuộc sống! Dù nhiều tên gọi như vậy, và có cho đó là gì đi nữa thì hệ quả mà bậc thầy cô gây ra khi gật đầu với “phong bì” là… vô cùng nhiều!

H.V.N sinh viên năm 3, khoa Cơ Điện, trường ĐH Mỏ- Địa chất cho biết: “Lớp em cũng có hiện tượng này. Trước kỳ thi, mỗi thành viên trong lớp thường nộp 100 nghìn đồng để cán bộ lớp tổ chức đi “thăm hỏi”các  thầy cô. Còn muốn chạy điểm thì tùy từng môn, tùy số học trình nhưng thường là từ 200 nghìn trở nên. Đắt nhưng có thể được điểm cao hoặc không phải thi lại. Nói chung là “tiền nào của ấy”. Mặc dù kiến thức thu được là giả nhưng quan trọng là sau 5 năm có được tấm bằng ra trường”

Còn N.T.H.T sinh viên năm 3, khoa Lâm Nghiệp, Trường ĐH Nông Lâm Thái Nguyên chia sẻ: “Hiện tượng này diễn ra thường xuyên  ở trường, lớp em. Vì trường em thường áp dụng hình thức thi vấn đáp nên việc nâng điểm thi là cực kì dễ (chỉ có thầy- trò làm việc với nhau). Lúc sắp thi hết học kì lớp em lại họp lớp để thống nhất về số tiền, hình thức thăm hỏi thầy cô. Thường thì mỗi người nộp 50 nghìn đồng. Nếu đi riêng hoặc nhóm sẽ mất vài trăm. Không phải lúc nào cũng có tiền nên có khi phải đi vay rồi đến tháng bố mẹ gửi tiền lên mới trả.”

Có thể thấy hiện trạng này đang diễn ra phổ biến ở nhiều trường đại học. Tặng “ phong bì” thầy cô mỗi khi kỳ thi đến đã trở thành một thói quen, một phản xạ tự nhiên của sinh viên ngày nay.

Nguyên nhân do đâu?

Đó là do một bộ phận sinh viên lười học, học kém nghĩ rằng tiền có thể thay thế trí thông minh và đức cần cù của họ.

Nhưng về phía thầy, cô giáo thì sao? Chính thầy, cô là nhân tố quan trọng để “căn bệnh phong bì” lây lan như hiện nay. Bởi có cầu thì ắt có cung! Khi có một thầy cô thích thú với khoản thu nhập thêm này thì sẽ có hàng chục, hàng trăm sinh viên góp sức tạo nên nó.

Không dừng lại ở đó, như một hiệu ứng domino sinh viên lớp này sẽ truyền tai lớp khác, khóa trước sẽ dạy bảo “kinh nghiệm” cho khóa sau… làm cho số người mắc bệnh tăng lên nhanh chóng. Và trong trò chơi phản ứng dây chuyền này người thầy, người cô chính là điểm gốc, là lực phát động  để mọi sự bắt đầu.

Cũng chính từ sự dễ dãi với “phong bì”, những người thầy, người cô đã góp sức “chăm sóc”, phát triển căn bệnh vốn tiềm ẩn ở một bộ phận người trẻ tuổi. Đó là bệnh lười học, bệnh ham vui.

Một khi kết quả học tập có thể mua được thì công việc học tập cũng không còn là nghĩa vụ nữa. Và khi tiền là động lực của thầy cô giáo thì lúc đó học tập không còn là động lực của sinh viên:

“… một bộ phận sinh viên sẽ trở nên lười học, ỷ lại vào việc có thể mua điểm mà luôn nghĩ rằng: không cần phải học, đến ngày thi bỏ ra một ít tiền là được. Hậu quả là bảng điểm thì cao, ra trường bằng khá, giỏi nhưng thực chất kiến thức và năng lực của sinh viên chẳng có gì!” N.T.P sinh viên năm cuối , khoa Báo chí, Trường Cao đẳng Truyền hình tâm sự.

Và chúng ta khó có thể tưởng tượng được hậu quả sẽ đến đâu khi người có nhiệm vụ chăm sóc cây xanh và nhổ cỏ dại lại bỏ mặc cây để gieo trồng, chăm sóc cỏ dại!

Hơn thế nữa, khi người thầy, người cô bán có thể bán số điểm - thước đo học lực của sinh viên thì sự công bằng trong giáo dục sẽ không còn. Niềm tin có thể thành công bằng con đường học tập của những người trẻ tuổi cũng mất đi.

N.H.T, một sinh viên năm thứ hai bày tỏ: “…sẽ rất bất công vì những người học kém dùng tiền đút lót cho thầy cô sẽ có kết quả cao sau mỗi kỳ thi. Điều này làm cho việc đánh giá thực lực sinh viên  không  chính xác!”

Trong trường hợp này những sinh viên có tiền hoặc có thể vay tiền “tặng” thầy, cô sẽ có lợi thế hơn rất nhiều những sinh viên muốn có một kết quả thực chất. Và giữa cái ranh giới thật - giả đó, hỏi mấy ai có thể cầm mình được khi việc mua kết quả học tập dễ dàng và nhàn nhã hơn rất nhiều là cặm cụi đi tìm khả năng thật của bản thân? Số người cố tình mắc “bệnh phong bì” cũng theo đó mà tăng lên nhanh chóng!

Bên cạnh đó, nếu tham gia “phong trào” này, không ít sinh viên sẽ gặp những khó khăn về kinh tế. Như sinh viên N.T.H.T đã nói ở trên: “Không phải lúc nào cũng có tiền nên có khi phải đi vay rồi đến tháng bố mẹ gửi tiền lên mới trả.”

Đối với những sinh viên “có điều kiện” việc bỏ ra một, hai trăm nghìn đồng thì không có vấn đề gì nhưng đối với những sinh viên con nhà nghèo thì khoản tiền đó không hề nhỏ. Nếu tham gia thì không có tiền còn nếu không tham gia cũng không được. Vì cả lớp đã thống nhất vậy rồi, sao dám khác người chứ! Mà trong hoạt động này làm gì có chính sách miễn giảm cho sinh viên hoàn cảnh khó khăn hay con thương binh, liệt sĩ.

Nếu các giảng viên dành một chút thời gian nghĩ về những người nông dân chạy ăn từng bữa, tần tảo nuôi con ăn học hay nhìn những sinh viên của họ xếp hàng dài chờ xin giấy chứng nhận vay vốn thì họ không cười tươi như thế mỗi khi nhận phong bì.

Xót xa hơn, khi những người thầy, người cô gật đầu với phong bì thì hình ảnh  cũng xuống cấp nghiêm trọng. Nghề giáo không còn giữ được vị trí cao quý trong xã hội.

Trong mắt sinh viên người thầy không còn gắn liền với viên phấn, bục giảng mà ấn tượng hơn: “em đã bắt gặp hình ảnh một số thầy cô cầm phe phẩy mấy chiếc phong bì đi một cách lộ liễu ở hành lang của khoa” N.T.U sinh viên năm thứ hai trường ĐHTN bức xúc.

Như vậy có thể thấy người thầy, người cô ở đây không những đã bán số điểm  mà còn bán đi nhân cách, lòng tự trọng của mình. Rồi ngày mai, khi họ đứng trước các sinh viên của mình rao giảng về đạo làm người, đức nghề nghiệp liệu có còn trọng lượng ? có còn ai nghe, ai tin ?... 

Muốn con hay chữ phải… tiêu ít tiền!

Khi viết bài này, tác giả đã có một so sánh nhỏ về cái gọi là “văn hóa phong bì” trong hai ngành y tế và giáo dục.

Mặc dù ở ngành nào thì “cái văn hóa” này cũng “đáng ghét” như nhau nhưng bên cạnh đó còn có một điểm khác. Đó là, nếu “phong bì” trong ngành y tế có thể làm cho y đức của người thầy thuốc “to” hơn một chút, người bệnh được chăm sóc chu đáo và mau khỏe hơn thì trong ngành giáo dục “phong bì” sẽ góp phần hủy hoại những giá trị tốt đẹp của xã hội, giết chết cả một thế hệ, làm ngu dốt cả một dân tộc. Bởi giáo dục là tương lai.

Khi còn ngồi trên giảng đường sinh viên đã được trang bị những kỹ năng, tiểu xảo mua bán thành tích, biến giả thành thật… như vậy thì khi ra trường,  bắt tay làm việc họ sẽ ra sao?

Thói nói chuyện bằng tiền, muốn làm ít hưởng nhiều sẽ biến họ thành những ông, bà quan tham? Những cái đầu rỗng tếch sẽ khiến họ là kẻ vô dụng trong công việc? Căn bệnh “ phong bì” có trở thành đại dịch không? Rồi những giá trị thực, những truyền thống tốt đẹp sẽ như thế nào? 

Một phần tương lai của đất nước, của dân tộc là do các nhà giáo tạo nên, vì vậy các thầy, các cô đừng vì chút vụ lợi, ích kỷ bản thân mà quên đi thiên chức của mình. Hơn thế nữa,“giáo dục không là hàng hóa, trường không là chợ” (Giáo sư Viện sĩ Phạm Minh Hạc, nguyên Bộ trưởng Bộ GD-ĐT). Vì vậy, thật đáng buồn khi mối quan hệ thầy, trò trở thành kẻ mua - người bán, kiến thức trở thành món hàng rẻ tiền để trao đổi. Cứ tình trạng này thì chất lượng giáo dục đại học ở nước ta sẽ đi đến đâu ? Nạn tham nhũng còn hoành hành đến khi nào?

Cuối bài viết, xin bày tỏ lòng biết ơn, sự kính trọng tới những thầy, cô đoạn tuyệt với phong bì, coi đó là “rác rưởi” của xã hội, luôn đứng trên bục giảng bằng tâm huyết, trách nhiệm nghề nghiệp.

Xin hoan nghênh những sinh viên thà thi lại, học lại còn hơn là để làm mất lòng tự trọng, hạ thấp nhân cách bản thân. Các thầy, cô và những sinh viên như vậy thật đáng quý, đáng trân trọng. Mong sao cho họ có thể đứng vững trước sự cám dỗ của phong bì và số điếm giả tạo!

avatar deviant 03/07/2013 11:06

Bạn thật dũng cảm, em gái mình cũng có những bức xúc như bạn khi cứ phải đóng góp "đi thầy" nhưng lại không chống lại được cái tâm lý đám đông. Nhưng tệ nạn này mình thấy ít gặp từ khi đi học đại học đến giờ, có thể là trường mình học theo "tín chỉ", nếu có thì có lẽ chỉ là các cá nhân. Mình thật sự không hiểu tại sao các thầy lại có thể cầm của sinh viên 200k hay 500k gọi là tiền công ngồi "vẽ" điểm...

avatar sinhnv 03/07/2013 11:06

. Tôi là sinh viên của một trường đại học, thực sự rất buồn vì hệ thống giáo dục bây giờ. Năm đầu tiên tôi mới bước vào ngưỡng cửa đại học, phấn khởi và rất siêng học tập. Nhưng tới cuối kỳ thì sao? vì không "đi tiền" thầy cô nên kết quả còn kém hơn những sinh viên "cả tháng mới đến thăm lớp một lần", đã làm cho tôi thật chán nản. Đây cũng chính là nỗi bất bình của rất nhiều sinh viên. Chính những giảng viên nhận tiền như vậy làm cho sinh viên bây giờ có tính ỷ lại, không còn mục tiêu phấn đấu trong học tập. Không biết những giảng viên đó nghĩ gì khi mà sinh viên "đi tiền" xong, bước chân ra khỏi nhà giảng viên sẽ nói sao và suy nghĩ thế nào về thầy. Mà hầu như nhiều giảng viên này lại là những người không phải là có năng lực trong giảng dạy. Tuy nhiên vẫn còn đó những tấm gương người thầy khiến tôi luôn học hỏi và tôn trọng.

avatar thanhngan909 03/07/2013 11:06

Tôi may mắn học trong một môi trường it vấn đề "đi thầy" hơn. Đó là điều tôi tự hào nhất khi rời khỏi trường, chứ không phải kiến thức mình nhận được hay một cơ hội kiếm việc dễ dàng. Nhưng từ khi học lên cao học, cũng tại trường đó, cũng những thầy cô đó, thì tôi thấy thất vọng. Không phải vì thầy dạy mình, mà là vì những người là thầy cô trường khác sang học cùng lớp cao học với tôi. Lúc nào họ cũng sặc mùi tiền. Chính những người như thế đã "làm xấu" các thầy. Tôi, một đứa em út trong lớp, đã rất nhiều lần đứng lên phản đối gay gắt các kế hoạch "đi tiền" mà các đàn chị, đàn anh đề xuất. Tôi cứ cảm thấy như chính người học đã góp phần làm mất đi phần nào nhân cách của người thầy, và tôi luôn đứng ngoài cuộc những việc làm như vậy. Dù điểm thấp hơn nhưng tôi luôn thấy lòng nhẹ nhàng và tự hào khi không làm mất đi chính mình.

avatar docnhatvonhi 03/07/2013 11:06

Nếu cứ tình trạng "đi thầy" như thế này sẽ dẫn đến hiện tượng sinh viên lười học, không chịu suy nghĩ. Dẫn đến chất lượng giáo dục sút kém là đương nhiên, mất công bằng. Mà đâu phải ai cũng có tiền để "đi thầy"? Nhà bạn nào có điều kiện thì chẳng sao, còn nhà bạn nào khó khăn thì... mệt lắm. Không phải là tất cả giáo viên đều nhận tiền, nhưng tóm lại là tệ nạn này chỉ làm cho KHKT chậm phát triển vì giáo dục sẽ thụt lùi so với thế giới. Mong ngành giáo dục nhìn thẳng, làm thẳng, làm ngay xóa bỏ vấn nạn này..

Trả lời câu hỏi
Tải lại mã
Câu hỏi lĩnh vực Câu hỏi khác
nophoto Các hàm thông dụng trong excel, chức năng của từng hàm?

Đăng lúc: 11:06 - 03/07/2013 trong Câu hỏi khác

nophoto Phòng và chữa bệnh bạo lực học sinh như thế nào?

Đăng lúc: 11:06 - 03/07/2013 trong Câu hỏi khác

nophoto Trình bày khái niệm của tư tưởng HCM?T

Đăng lúc: 11:06 - 03/07/2013 trong Câu hỏi khác

nophoto Hãy làm rõ sự khoan dung trong văn hóa của tư tưởng HCM?

Đăng lúc: 11:05 - 03/07/2013 trong Câu hỏi khác

nophoto Phát triển là gì? - Tính chất sự phát triển?

Đăng lúc: 11:05 - 03/07/2013 trong Câu hỏi khác

Hoài Nam (Nam Tước) Những cách học được teen "kết" nhất ?

Đăng lúc: 11:05 - 03/07/2013 trong Câu hỏi khác

nophoto Cho mình hỏi về bài phòng chống chiến lược''diễn biến hòa binh' ?

Đăng lúc: 11:05 - 03/07/2013 trong Câu hỏi khác

nophoto Thuốc nào trị “bệnh đi thầy” trong nhà trường?

Đăng lúc: 11:05 - 03/07/2013 trong Câu hỏi khác

nophoto Giúp giải bài tập tích phân

Đăng lúc: 11:05 - 03/07/2013 trong Câu hỏi khác

nophoto Mình đang rất cần câu trả lời về môn Pháp luât đại cương

Đăng lúc: 11:05 - 03/07/2013 trong Câu hỏi khác

NgocUk về Nguyên lý thống kê

Đăng lúc: 13:55 - 22/07/2013 trong Câu hỏi khác

Nguyễn Văn Siêu Bài viết số 3 lớp 10 : tưởng tượng kể chuyện

Đăng lúc: 11:05 - 03/07/2013 trong Câu hỏi khác

nophoto Thế nào là hướng nghiệp, tự hướng nghiệp & tư vấn hướng nghiệp?

Đăng lúc: 11:05 - 03/07/2013 trong Câu hỏi khác

nophoto Bài tập cơ học đát?

Đăng lúc: 11:05 - 03/07/2013 trong Câu hỏi khác

nophoto Cách quản lý giáo viên ở Mỹ?

Đăng lúc: 11:05 - 03/07/2013 trong Câu hỏi khác

nophoto Làm gì để Giảm Căng Thẳng cho Học sinh, Sinh viên nhỉ?

Đăng lúc: 11:05 - 03/07/2013 trong Câu hỏi khác

nophoto Để học vi tính giỏi phải có những điều kiện gì?

Đăng lúc: 11:05 - 03/07/2013 trong Câu hỏi khác

nophoto Phần mền dịch văn bàn off ai có ko?

Đăng lúc: 11:05 - 03/07/2013 trong Câu hỏi khác

Xuân Trọng Có sách để học tốt GDCD 10 không

Đăng lúc: 11:05 - 03/07/2013 trong Câu hỏi khác

nophoto Mô hình “Trò đánh giá Thầy” tại Việt Nam liệu có hiệu quả ko?

Đăng lúc: 11:04 - 03/07/2013 trong Câu hỏi khác

Rao vặt Siêu Vip