
Đánh giá chi tiết chất lượng máy ảnh Sony HX 5?

Súng của bạn lớn cỡ nào?
Nhiều tay máy coi nhiếp ảnh là một việc rất nghiêm túc. Và thường đúng là như vậy. Nhiếp ảnh có thể là một bộ môn nghệ thuật, một niềm đam mê, một thú tiêu khiển hay là một sự nghiệp. Nhưng đại đa số người mua máy ảnh là để giải trí cho vui – ghi lại những hình ảnh cá nhân và gia đình.
Máy ảnh xịn là cần thiết để chụp hình đẹp, chẳng thế mà chúng ta thấy có quá nhiều khách du lịch mang theo DSLR. Nhưng chúng ta cũng biết rằng chẳng mấy khi họ in ảnh quá khổ 5X7 inch hoặc tải hình lên các website chia sẻ hình ảnh. Điều đó cũng chẳng sao, nhưng có nhiều tay chơi nghiệp dư tự làm khổ mình một cách không cần thiết với những chiếc máy ảnh cồng kềnh đắt tiền trong khi có những chiếc khác nhỏ nhẹ hơn cũng làm được việc tương đương.
Và kể cả những tay máy chuyên nghiệp hoặc tương đối nghiêm túc thì liệu chúng ta có nên lúc nào cũng mang súng lớn hay không? Chúng ta có thực sự muốn vậy hay không? Hay là có lựa chọn khác làm cho việc chụp choẹt thông thường trở nên vui thú hơn?
Late Blossoms – Toronto, April 2010
Sony HX5 @ ISO 125
Hiện trường
Cứ mỗi sáu tháng tôi lại ngoi đầu lên khỏi cái bể thiết bị DSLR và cỡ trung (medium format) để coi có gì mới trong thế giới máy ảnh bỏ túi. Mấy cậu nhỏ này cứ đến và đi với tốc độ chóng mặt và sự thay đổi về công nghệ cũng hết sức ngạc nhiên.
Tôi thuộc vào trường phái cho rằng nếu bạn không mang máy ảnh bên mình, thì bạn chẳng thể chụp ảnh được. Bởi không phải lúc nào cũng có thể (hoặc thích hợp) để mang máy ảnh lớn, những thứ nhỏ gọn bỏ vào túi áo túi quần được, khi dắt chó đi dạo hoặc đi coi nhạc kịch. Bạn chẳng thể biết khi nào Đĩa bay của người ngoài hành tinh đáp xuống ngay trên phố mà nếu không có máy ảnh thì làm sao mà ẵm giải báo chí quốc tế Pulitzer được.
Trong vòng một vài năm trước, tôi đã viết một vài bài về máy ảnh bỏ túi như chiếc Panasonic Lumix ZS3, Fuji Finepix F200EXR và Canon Powershot SX 200 IS, chiếc Canon G11, và Canon S90. Mỗi chiếc đều có các ưu nhược điểm, tuy nhiên S90 là chiếc thường hay chui vào túi áo của tôi nhất.
Nhưng quay phim cũng là một trong những quan tâm của tôi. Máy quay chính của tôi lưu phim ở độ phân giải 1080i/60 hoặc 1080P/60, trong khi hầu hết các máy ảnh bỏ túi chỉ thường giới hạn ở 720P, và đôi khi là VGA (èh) tỉ như chiếc S90 mà sự hấp dẫn của nó lại nằm ở chỗ khác. Đồng thời, nhiều chiếc còn áp dụng mã hóa chất lượng kém như Motion JPG, chứ không phải định dạng AVCHD tuy hơi khó chỉnh sửa nhưng chất lượng lại cao.
Nhưng đó đã là quá khứ. Vào tháng 1 năm 2010, Sony đã giới thiệu 2 máy bỏ túi, chiếc HX5 và TX7. 2 chiếc này đều sử dụng cảm quang CMOS 10MP, và đều có khả năng quay phim 1080i/60 AVCHD. Phần đánh giá này là về chiếc bự con hơn HX5, dĩ nhiên cũng sẽ nói tới em TX7.
.....ed Pool – Toronto, May 2010
Sony HX5 @ ISO 125
Căn bản
Chiếc Sony Cyber-shot HX5 nặng 200g kích thước bỏ túi quần với ống kính tương đương 25-250mm. Khẩu độ f/3.5 – f/5.5 tùy tiêu cự. Chế độ quay phim 1080/60i sẽ có tiêu cự tương đương 30-300mm.
Tiêu cự này chẳng phải là lớn nhất, khẩu độ tối đa cũng chẳng phải nhanh nhất, nhưng bao giờ cũng là sự thỏa hiệp về kích thước, trọng lượng và chất lượng. Ống kính của HX5 có vẻ như đã chọn được điểm cân bằng thích hợp nhất.
Chiếc này có cảm quang Exmor-R CMOS 10.1 Megapixel và ống kính Sony G với 10 thấu kính chia làm 7 nhóm (bao gồm 4 thấu kính phi cầu). Cấu hình này cho phép in được cỡ 13x19 inch (Super A3B), hoặc cắt cúp 1 chút nếu in nhỏ hơn. Quá đủ cho hầu hết người dùng thông thường.
Màn hình LCD 3 inch tuy độ phân giải hơi kém 1 số đối thủ nhưng cũng tương đối sáng và ổn trong hầu hết các tình huống.
Thao tác cầm nắm
Tôi thấy việc cầm nắm chiếc HX5 khá dễ dàng. Chỗ để ngón cái ở góc trên phải phía sau giúp cầm máy rất thuận tiện, số lượng và vị trí các nút điều khiển cũng được sắp xếp một cách có suy nghĩ.
Tôi đặc biệt thích bánh xe chế độ, khi so sánh với việc thiếu vắng nó ở đàn em TX7 – bởi nó cho phép chỉnh chế độ mà không phải bật máy lên.
Blossoms and Pines – Toronto, April, 2010
Sony HX5 at ISO 125
Ống kính
100%
Sony gán cho chiếc HX5 với ống "G Series". Đây là cách đặt thương hiệu cho loại ống đầu bảng của hãng – tương tự như Canon với dòng ống kính chuyên nghiệp "L Series".
Tôi không làm các thử nghiệm quang học trên HX5, nhưng với hàng trăm hình chụp và hàng loạt bản in khổ lớn thì tôi thấy rằng thi thoảng mới có lỗi chất lượng hình được quy cho phần quang học, mà phần lớn hoàn cảnh tôi đều hài lòng với kết quả ở các tiêu cự khác nhau.
GPS
Máy đã được tích hợp thiết bị GPS và la bàn số (digital compass). Tọa độ mà bạn chụp hình sẽ được ghi lại trong thông số EXIF và sau đó có thể xác định vị trí chụp. Người dùng chẳng phải làm gì vì nó tự động hoàn toàn.
Lightroom, chẳng hạn, sẽ hiển thị tọa độ tại trường GPS, và nếu bạn click vào đó thì sẽ mở ra trang web chỉ ra chỗ đã chụp hình.
Có cả đống máy ảnh hiện nay đã tích hợp GPS, và một số chiếc chức năng còn phức tạp tinh tế hơn HX5. nhưng GPS trên HX5 vận hành tốt và thỏa mãn hầu hết nhu cầu người dùng.
Ổn định ảnh quang
Cũng giống như phần lớn máy ảnh hiện nay, chiếc HX5 cũng có chống rung quang, và nó làm việc tốt. Khi quay phim còn thêm chế độ "Active" giúp gia cường thêm một chút công nghệ chống rung nữa.
Danh sách tính năng
Tôi chẳng đi vào danh sách tính năng làm gì bởi bạn sẽ thấy cả tá trang tính năng ở hầu hết các trang web đánh giá về máy ảnh, mà trong website của các hãng cũng có. Những tính năng của HX5 mà bạn cũng biết như flash, nhận dạng khuôn mặt, nhận biết nụ cười, sửa dụng thẻ SD song hành với Memory Stick (rốt cuộc thì cũng phải làm................), hẹn giờ và … đủ thứ khác.
Thực tế là còn nhiều chiêu khác nữa, trong đó có Transferjet – đó là hệ thống không dây tốc độ cao truyền dữ liệu gần, nhưng có lẽ đây là chiếc đầu tiên trên thị trường và có vẻ như chưa có các thiết bị khác để bắt cặp với nó.
Các tính năng chụp VUI chính
Tôi đã bắt đầu từ ngay đầu bài viết rằng chiếc HX5 đã đem niềm vui trở lại với nhiếp ảnh phổ thông. Hãy coi các khả năng đó ra sao.
10FPS
HX5 có một số tính năng rất thú vị trong đó có chụp quét panorama và HDR. Khả năng này có được là bởi máy có khả năng chụp liên tiếp tốc độ cao, tới 10 hình / s.
Có nhiều máy ảnh bỏ túi có thể chụp tốc độ cao, nhưng điều làm HX5 nổi bật là nó chụp nhanh mà vẫn ra hình kích thước nguyên thủy, chứ không bị thu nhỏ như hầu hết các đối thủ khác.
Ngoài việc phân tích tay gậy Golf được đẩy như thế nào hay bọn trẻ đang thực hành đá banh thì thực sự tôi cũng chẳng thấy nhiều ứng dụng lắm cho tính năng này, nhưng tôi nghĩ người ta có thể rất thích thú.
Sony tuyên bố khả năng chụp thiếu sáng tốt là nhờ công nghệ cảm quang CMOS Exmor R mới mà nói thẳng ra là tôi chẳng thấy hơn gì so với máy Panasonic và Canon ở cùng tầm giá và tính năng.
Nơi Exmore R có vẻ thể hiện sự vượt trội là tốc độ, khi bắt cặp với bộ vi xử lý Bionz mới nhất. Khả năng chụp 10 FPS ở độ phân giải tối đa 10MP đã đưa chiếc máy ảnh này vào lãnh địa của DSLR cao cấp, và khả năng quay video 1080P/60i cũng đã đặt HX5 vào một câu lạc bộ đẳng cấp. Tôi chưa biết một máy ảnh nào khác với kích thước đó có khả năng này (trừ người em TX7).
Quét Panorama
HX5 không phải là chiếc đầu tiên của Sony có khả năng này, nhưng đã được cải thiện hơn. Ở chế độ này, bạn bấm giữ nút chụp và lia máy từ phải qua trái hoặc từ trên xuống dưới với một vận tốc đều và mượt – như bạn lia máy quay phim vậy, nhưng nhanh hơn 1 chút.
Máy ảnh sẽ chụp hàng loạt ảnh ở tốc độ cao và khi bạn dừng lia máy thì nó nối các hình lại với nhau ngay trong máy thành một bức ảnh panorama lớn (chỉ mất một vài giây). Camera cho phép xem lại giống như lia trong 1 cửa sổ hoặc 1 hình duy nhất. Ổn quá.
Chiếc HX5 hoàn thiện hơn phiên bản trước ở chỗ nó có thể nhận ra khuôn mặt và chủ thể duy chuyển để gắn các hình ảnh một cách “thông minh”. Thực tế là tôi không hề thấy lỗi ghép hình, thậm chí khi soi ở 100% trên màn hình.
Sửa chói hậu cảnh (Backlight Correction HDR)
Left – standard exposure. Right – HDR Exposure
Tận dụng khả năng truyền dữ liệu cực nhanh từ cảm quang của HX5, có một chế độ với tên gọi sửa chói hậu cảnh. Chế độ này cho phép chụp liên tiếp 2 khung hình với 2 mức phơi sáng khác nhau và trộn phần sáng và phần tối của 2 hình thành 1 hình mới. Chế độ này hoạt động khá tốt và cho kết quả ở nhiều tình huống ánh sáng khác nhau.
Gợi ý của tôi là khóa sáng (bấm nửa nút chụp) nếu có thể, vào phần sáng của khung hình. Duy chỉ một vấn đề là chiếc HX5 vừa khóa sáng vừa khóa nét luôn khi bấm nửa nút, và chẳng thế nào tách nó ra được.
Nếu bạn chụp ở góc rộng thì không thành vấn đề bởi với ống kính tiêu cự 5–10mm thì độ sâu trường ảnh lớn tới mức cái gì cũng rõ. Nhưng nếu zoom lên thì chưa chắc đã may mắn đâu.
Cầm máy chụp chụp hoàng hôn (handheld twilight) và chống mờ do chuyển động (Anti Motion Blur)
Có 2 chế độ chụp cho phép tự động trộn các hình chụp nhanh lại với nhau. Chế độ thứ nhất là Handheld Twilight và thứ 2 là Anti-Motion Blur. Tuy chúng có vẻ chung 1 nguyên tắc là trộn 6 hình lại với nhau nhưng thực chất vận hành lại hơi khác và cho kết quả cũng khác.
Handheld Twilight nghiêng về trị số ISO trung bình trong khi Anti-Motion Blur đẩy ISO tới tận mức 3200, để tối đa hóa tốc độ chụp. Khuyến nghị của tôi là sử dụng Handheld Twilight máy ảnh chụp ở góc rộng và giữ chặt tay, bởi máy ảnh sẽ không tự động nhảy lên ISO cao nhất trừ khi cần thiết ở điều kiện rất tối.
Chất lượng hình ảnh
Cái này hơi khó diễn giải bởi nó tùy thuộc nhu cầu và so sánh với cái gì. Tôi có thể quăng HX5 vào sọt rác bởi khi coi hình ở kích thước 100% trên màn hình hoặc in khổ lớn thì thấy rõ những lỗi ảnh số như hình dưới đây. Đơn giản là có một lượng không chấp nhận được về nhòe chi tiết cũng như cảm giác da như sáp khi soi ở độ phóng đại lớn hoặc in cỡ lớn, thậm chí là ở ISO 100.
Hat and Rose. Washington. May, 2010
100%
Nhưng máy ảnh này có phải là để người ta thường xuyên coi ở độ phóng đại 100% trên màn hình hay in ảnh 40x60cm? chắc là không rồi. Bởi vậy tôi sẽ không phân tích thêm về chất lượng hình ảnh bởi tôi cảm giác rằng chiếc HX5 làm được vừa đủ theo nhu cầu khách hàng mà nó nhắm tới.
Nếu bạn là một nhiếp ảnh gia nghiêm túc muốn tìm một công cụ có thể cho chất lượng hình tốt hơn thì tôi đề nghị không nên để mắt tới những máy ảnh bỏ túi giá dưới $300. Ngoài ra chiếc này cũng không chụp RAW được, bạn phải chấp nhận hình ảnh đã được nấu chín và làm nét khiến cho không thể đạt được chất lượng hình tối đa khi so với 1 chiếc nhỏ gọn tương tự như Canon S90, chiếc có khả năng chụp raw. Nhưng chiếc S90 đâu có những tính năng vui như HX5 và khả năng quay phim cũng kém cỏi hơn. Được cái này thì mất cái kia.
Video
Như đã đề cập ở trên, chiếc HX5 là một trong số ít máy ảnh nhỏ gọn có thể quay phim ở 1080i/60. Tuy không thể so sánh được với các máy quay tầm trung, hay những chiếc DSLR quay phim được, nhưng HX5 đã làm đúng bổn phận của mình là một chiếc máy ảnh nhỏ quay phim tốt.
Một chút về chiếc TX7
Nếu bạn hay đọc các website và blogs về máy ảnh, chắc hẳn bạn sẽ có ấn tương rằng vì HX5 và TX7 có cùng loại cảm quang và hàng tá các tính năng khác, thì chắc chúng sẽ giống nhau và đặc biệt là về chất lượng hình ảnh. Tôi sẽ nói với các bạn rằng, thực tế không phải như vậy, còn xa mới được như vậy.
Tuy bảng tính năng nói rằng chúng sử dụng cùng loại cảm quang, nhưng tôi thấy khó tin là chúng có chung bộ vi xử lý và thuật nén codec. Trong khi HX5 cho hình tại ISO thấp tuy không hoàn hảo nhưng cũng tốt không kém những chiếc máy compact cảm quang nhỏ khác, còn chiếc TX7 thì còn xa mới gọi là được. Ống kính chắc chắn là 1 yêu tố.
Nói thẳng là tôi chẳng ấn tượng chút nào với chất lượng ảnh của TX7. Thậm chí tại ISO thấp nhất là 125 thì cảm giác "ảnh số" vẫn hiện hữu, những chiếc máy khác với cảm quang nhỏ cũng gặp hiện tượng này nhưng cũng không nhiều lắm. Cảm giác này thể hiện ở sự thiếu chi tiết, tuy không thấy nhiễu nhưng có cảm giác hình ảnh hơi “giòn và cứng”. Có thể là kết quả của việc làm nét JPG quá mức hoặc một dạng lỗi ảnh số (arterfact) ngấm ngầm, vấn đề này có vẻ như xảy ra trên tất cả ảnh chụp cho dù thiết lập cấu hình thế nào. Chiếc máy ảnh này cũng bị viền tím với sắc sai nhiều hơn các máy khác.
Vận hành và giao diện người dùng lại là một vấn đề nữa. Việc cầm nắm chiếc HX5 là rất tốt đối với 1 chiếc máy ảnh nhỏ. Có vòng xoay chỉnh tay, phím 4 chiều và các nút thông thường khác khiến cho việc tùy chỉnh menu đơn giản không khác gì ở các máy ảnh lớn hơn.
Trái lại chiếc TX7 lại chẳng có một phím cứng nào, mọi thứ đều phải thông qua màn hình cảm ứng. Không phải là tôi dị ứng gì với màn hình cảm ứng, nhưng sau một thời gian sử dụng iPhone với màn hình không nhạy lắm thì tôi cảm thấy không phù hợp. Tôi cũng nhận ra rằng vì nó không có bánh xe chế độ nên chẳng thể biết được cho tới khi bật máy lên. Có khi định lấy ra để chụp thì hóa ra nó ở chế độ quay phim, hay chụp quét Panorama, và khi tôi loay hoay bấm chạm thì khoảnh khắc đã qua đi rồi.
Rốt cuộc thì tôi thấy HX5 chẳng lớn hơn đáng kể so với TX7 mà lại tốt hơn hẳn về chất lượng hình và thao tác và khó mà giới thiệu chiếc TX7 cho mọi người.
Nguồn: tinhte