
Em nên về quê làm hay tiếp tục cố gắng ở lại Hà Nội làm việc đây? Cho em lời khuyên với?
Chuyện là thế này.
Em ra trường được 1 năm rồi, giờ đang đi làm nhưng công việc không được ổn định lắm, cũng như tuổi trẻ và bao bạn trẻ khác, cứ ức chế là nghỉ :Battin ey:
Em cũng có nhà ở Hà Nội nhưng thuộc diện giải tỏa nên đang chờ đền bù rồi xây nhà, chắc cũng ngót năm nữa nên dạo này toàn phải thuê nhà ở, cũng mệt mỏi, chẳng lúc nào em có tiền cả, mấy bữa nay còn không có nhà ở vì có 1 chỗ đồng ý cho em thuê nhà, em về toe toe báo ngay em sẽ chuyển chỗ ở cũ, cuối cùng họ lại không cho thuê nữa :Crying:
Vấn đề chính là em là con 1, bố mẹ muốn em về quê làm cho gần nhà, làm nhà nước thôi, tất nhiên là lương thấp nhưng được cái ổn định, vì em là con gái mà.
Em nửa muốn về vì muốn gần bố mẹ, nhưng nửa muốn ở lại Hà Nội vì em còn trẻ, đam mê cuộc sống sôi động, đam mê nhưng thứ mà ở quê không có (VD: học dancesport,....), rồi còn bạn bè em, học xong đều cố gắng ở lại Hà Nội vì nhiều cơ hội làm việc và ăn chơi :Smiling:
Dạo này cứ nát cả óc vì em phải quyết sớm, cơ hội xin việc ở quê không nhiều nên em không thể "cứ từ từ" được, nhưng mà....:Worried:
Mọi người cho em lời khuyên với ạ!

Hỏi hơi riêng tư chút: Bạn làm công việc gì? Lĩnh vực nào? Và quê bạn có phải là thành phố lớn ko? Bạn xem cơ hội ở quê ra sao rồi cân nhắc.
Bạn hãy list ra các được và mất của chuyện ở và về, bạn sẽ biết bạn nên làm gì là tốt nhất. Như tớ, tớ cũng học ở HN rồi về quê và hiện tại tớ kiếm được công việc lương cao gấp đôi, thỉnh thoảng gấp 3 so với khi tớ làm ở HN ngày trước mà lại ko mất tiền thuê nhà, chi phí sinh hoạt thì rẻ hơn, môi trường sống thì trong lành hơn. Tất nhiên là cũng có những hạn chế đó là ít hoạt động vui chơi giải trí.
Bạn phải xác định tư tưởng rõ ràng ngay từ đầu, chứ cái kiểu "hơi ức chế là nghỉ" là hơi gay đấy. Mình ko biết bạn ức chế vì sao nhưng mình nghĩ làm nhà nước sẽ có nhiều khi thấy ko thoải mái. Nhất là so với cá tính bạn thích Dancesport (cái này bạn có thể ra nhà văn hóa thanh niên của nơi bạn sinh sống, mình nghĩ chắc là có). Ngoài ra nhớ phải xác định tư tưởng rõ ràng để khỏi nhớ nhung nuối tiếc kiểu "giá mà ngày xưa..."