
Hành trình du lịch Sapa dưới tuyết lạnh
Nhiệt Độ Sapa dưới 1 độ tuyết bắt đầu rơi tại Sa Pa. Nhà cửa, cây cối phủ một lớp “áo” trắng xóa, đẹp ngỡ ngàng. Sapa đang đón những cái lạnh thấu xương, với tuyết phủ kín thì Sapa đang thu hút rất nhiều bạn trẻ đến Sapa. tuy nhiên với điều kiện khí hậu khác nghiệt như vậy thì khi đi du lịch Sapa vào thời gian có tuyết này thì các bạn nên trang bị thêm thông tin cũng như kinh nghiệm để có chuyến du lịch Sapa mùa đông lạnh này.
Từ Hà Nội lên tàu lửa lúc 21 giờ, sau một đêm ngủ trên tàu với cảm giác dập dềnh lên dốc xuống đồi, đoàn đến Lào Cai vào lúc 6h sáng. Phố núi đón chúng tôi trong làn sương mờ mờ, lúc này nhiệt độ ở Lào Cai khoảng 12 độ. Chỉ thoáng chốc đoàn đã trở nên rực rỡ bởi những chiếc áo ấm đủ màu, cái lạnh se se của Lào Cai làm mọi người náo nức chuẩn bị để sẵn sàng “chiến đấu” với khí trời buốt giá của Sapa..
Thêm chặng đường khoảng 37km qua những khúc cua lượn quanh co với một bên là sườn núi, cánh rừng lẫn trong sương mờ huyền bí, bên kia là những dãi ruộng bậc thang nối nhau, uốn lượn như những đợt sóng màu xanh, xen vàng mềm mại, thoai thoải….
Xem thêm: Chi tiết tour du lịch Sapa mùa đông giá rẻ
Sapa mùa này vắng khách thật bởi buổi tối nhiệt độ có khi xuống đến 5 độ, sương mù dày đặc, đứng cách nhau khoảng 3m là không còn nhận ra nhau. Một ngày Sapa có đến mấy mùa, vừa ngồi bên bờ hồ trước cửa khách sạn Sapa thư thả ngắm những dãy phố cổ bên kia hồ trong làn nắng nhè nhẹ. Vậy mà chỉ khoảng 5 phút sau sương mù đã vây quanh dày đặc, sương đọng trên những cành liễu rũ bên bờ hồ, thoáng chốc dãy phố cổ đã biến mất trong sương….
Mùa đông, phố ít khách du lịch nhưng không vì thế mà Sapa trở nên hanh hao, vắng vẻ. Theo chị Hiên, hướng dẫn của Fiditour cho biết Sapa đẹp quanh năm, mỗi mùa một vẻ, mùa này Sapa vắng khách có thể do khách không chịu được khí hậu quá lạnh chứ không phải Sapa không đẹp. Hai bên đường lên núi Hàm Rồng, những cành đào khẳng khiu đang trân mình ra đón cái gió và sương tuyết mùa đông để ấp những nụ hoa vừa nhú, sương và mây quyện vào nhau phủ lên mặt nước, vương trên tay vịn của chiếc cầu gỗ vắt qua mặt hồ tạo nên một khung cảnh huyền bí khiến người ta có cảm giác như mình đang lạc vào cõi bồng lai, thực hư nhạt nhòa…
Buổi chiều ngày đầu tiên, đoàn chúng tôi hành trình lên thăm bản Cát Cát cách trung tâm thị trấn khoảng 2km. Con dốc nhỏ dẫn xuống bản hôm ấy trơn ướt bởi sương mù. Các dãi nhà thấp, màu xám được xây theo kiểu kiến trúc của người Mông với dáng dấp cổ xưa: ba gian, mái lợp bằng ván gỗ pơmu với một cửa chính và hai cửa phụ ở hai bên.Thường chỉ có phụ nữ và trẻ em ngồi trước hai bên cửa nhà, đàn ông phải vào rừng săn thú hoặc đẵn gỗ… Hôm ấy bản vắng khách đến thăm và hình như chúng tôi là đoàn khách Việt duy nhất, cùng ghép chung đoàn chúng tôi là nhóm khách Pháp khoảng sáu người. Bé Sophie sáu tuổi, con của cặp vợ chồng trong đoàn rất dễ thương, cô bé mang sẵn một túi kẹo để tặng những người bạn nhỏ của mình. Các em nhỏ người Mông mặt mày lấm lem bùn, đứng bên chái nhà giương đôi mắt tròn xoe, e dè trước cô bạn ngoại quốc tóc màu hạt dẻ, mắt xanh biếc cứ luôn miệng suýt xoa “très jolies” (thật dễ thương), không hiểu cô bé khen những chú heo mọi đen trũi, lưng trũng xuống béo ục ịch, đang ủi đất quẩn quanh nhà hay người phụ nữ Mông ngồi quanh bếp lửa đan những chiếc túi thổ cẩm nhỏ đủ màu, những thiếu nữ Mông với chiếc gùi trên vai chứa đầy lá thuốc, đôi má ửng hồng tự nhiên, chân thoăn thoắt leo qua những bậc thang đá lên đỉnh đồi, bỏ lại sau lưng những tiếng huýt sáo đầy lưu luyến của các nam du khách bên đường….Xa xa cuối bản là chiếc cầu treo bằng gỗ song vắt ngang qua dòng thác trắng xóa, đứng trên cầu gập ghềnh lất phất hơi nước bay ra từ thác, du khách sẽ bị cuốn chân trước những gian hàng thổ cẩm với các loại túi xách, váy áo đủ màu sắc, đủ kiểu bên chân cầu và bạn cũng đừng ngần ngại nhận những sợi dây nhỏ sặc sỡ của các em bé người Mông gửi tặng bởi đấy không chỉ là sợi dây may mắn mà còn thể hiện lòng hiếu khách của người Mông…
Buổi tối, lang thang một mình trên phố trong làn sương trắng mờ lất phất như tuyết, ngang qua khu chợ nhỏ của thị trấn, tôi ghé vào một hàng đồ nướng — đặc sản của Sapa. Chị bán hàng người Thái Bình ngồi sau bếp lửa, vừa luôn tay quạt than cho đỡ rét vừa thoăn thoắt trở mấy ống cơm lam, xâu hạt dẻ trên vĩ nướng. Lần đầu tiên tôi thấy một gian hàng nướng phong phú đến thế: khoai, ngô, tàu hủ, cánh gà, thịt xiên, xúc xích, cá suối ….Ngồi chưa ấm chỗ, tôi đã có thêm 02 người bạn mới, đấy là cặp vợ chồng “ta ba lô” vừa hành trình từ Sài Gòn lên. Chén rượu Táo mèo nồng nồng, âm ấm khiến người ta như mở lòng hơn, anh bạn mới sảng khoái cho biết vợ chồng anh còn ”rãnh rỗi” nên năm nào cũng làm vài ba chuyến du lịch đến mọi miền đất nước. Du lịch Sapa là chuyến đi mà họ đã náo nức chuẩn bị cả mấy tháng rồi và quả vẻ đẹp phố núi mùa đông không khiến họ thất vọng, nhất là cơm lam ăn với muối mè và cả món trứng nướng này nữa…chị vợ hồ hởi tiếp lời chồng.
Sapa phủ một màu trắng xóa trông đẹp lạ thường, nhưng ẩn sâu trong đó là nỗi vất vả của người dân vùng cao, cây trồng và gia súc không thể phát triển trong điều kiện khí hậu khắc nghiệt như vậy. Trái dấu với niềm vui của khách du lịch khi nhìn thấy tuyết ở Sapa là nỗi buồn của những người dân ở đây.
- Du lịch Sapa mùa đông
- Tuyết Sapa
- Kinh nghiệm du lịch Sapa mùa tuyết
- du lịch Sapa giá rẻ
Chưa có câu trả lời nào. Bạn hãy là người đầu tiên!