
Mình nhớ người ấy vậy là đã yêu chưa?

Nhớ là một cảm xúc của con người do thói quen, có sự tập trung về thời gian cũng như hành động mà con người đã làm.
Bạn đi học 1 năm học, lúc nghỉ hè thì cảm thấy nhớ trường, nhớ lớp, nhớ bạn bè, Thầy cô...
Bạn sống cùng gia đình từ nhỏ lúc rời xa gia đình để vào Đại học hoặc đi làm việc sẽ nhớ rất da diết.
Bạn chơi với một người bạn thân từ lúc nhỏ, sớm tối với nhau củ sắn chia đôi... lúc bạn đó cùng gia đình ra nước ngoài sinh sống bạn sẽ rất nhớ và buồn.
Bạn có một người bạn khác giới cùng nhau tâm sự chia sẻ mọi chuyện khi nó trở thành một thói quen thì khi thiếu đi người bạn đó bạn sẽ cảm thấy cô đơn và rất nhớ.
Khi bạn lập gia đình và sinh con, nuôi con khôn lớn, đến khi con trưởng thành rời xa bạn để học tập, làm việc hoặc lập gia đình...bạn cũng sẽ rất nhớ.
Khi bạn về hưu thì bạn cũng sẽ rất nhớ cơ quan và công việc mình đã từng làm.
Nói chung khi con người gắn bó một nơi nào đó, một công việc nào đó, một thời gian nào đó, một người nào đó, một vật nào đó quen thuộc...thì khi rời xa sẽ nhớ. Đó là bản năng "sở hữu" của "cái tôi" ở trong mỗi con người.
Khi yêu thì chắc chắn bạn sẽ nhớ còn khi nhớ thì chưa hẳn đã là yêu. Vì yêu hay không thì đó là quyết định của bạn và tình yêu thì có nhiều loại, chỉ có bạn mới có thể khẳng định tình cảm đó là gì mà thôi.
Thân !

Tình yêu bắt đầu từ một nụ cười, chớm nở bằng một cái hôn và cảm nhận được từ những cái ôm ấp dịu dàng. Một tình yêu thật sự không thể xây dựng từ những mâu thuẫn đổ vỡ của quá khứ mà phải bằng những gì trong sáng ở tương lai. Bạn nên hướng nhìn thẳng về phía trước chứ đừng bao giờ ngoái nhìn lại dĩ vãng.
Bạn sẽ không thể nào tiếp tục sống vui vẻ nếu như bạn không chịu bỏ qua những đau đớn từng xảy đến trong đời. Bạn nên có nghị lực để làm những gì bạn cảm thấy là đúng và tốt cho những người bện cạnh bạn, nhất là chính bản thân bản.
Nếu bạn để cho một mối tình không vui vẻ luôn níu kéo bạn thì bạn sẽ càng bị nhiều đau khổ, tan nát con tim và cay đắng của sự chia tay.
Chính vì những thứ nói trên, bạn đừng bao giờ ngần ngại nói lên những gì bạn đang suy tư và những gì đang đến trong lòng bạn. Những lời nói mà không thể nói được, lúc nào cũng mang đến những bất hạnh cho chính bản thân. Những lời không nói đó có một lực rất mạnh mẽ và nó sẽ làm ảnh hưởng đến bạn rất nhiều nếu bạn không nói ra.
Có những lúc trong cuộc sống khi bạn thật sự nhớ nhung một người và chỉ muốn lấy người đó ra khỏi giấc mơ và mong muốn có thể ôm lấy họ trong thực tại.
Bạn hãy mơ những gì bạn muốn mơ và đi tới những chỗ nào bạn muốn tới. Bạn hãy làm những gì bạn muốn làm, tại vì bạn chỉ có một cuộc đời và một lần cơ hội để làm những gì bạn muốn.

Bạn thử đọc đoạn văn này xem có phải bạn đã yêu không nhé?
- Khi người ấy đang có mặt ở đây mà bạn giả vờ thờ ơ, rồi lúc vắng mặt bạn lại bắt đầu tìm kiếm. Lúc đó bạn đã yêu...
- Mặc dù xung quanh bạn có rất nhiều người luôn khiến bạn cười nhưng ánh mắt và sự chú ý của bạn chỉ luôn hướng về người ấy. Lúc đo, bạn đã yêu...
- Mặc dù người ấy đã gọi điện về thông báo rằng máy bay đã hạ cánh an toàn, nhung ko ai trả lời điện thoại. Bạn vẫn luôn chờ cuộc gọi ấy. Lúc đó, bạn đã yêu...
- Bạn luôn thích thú với 1 mail ngắn ngủn từ người ấy và lờ đi những mail thật dài từ người khác. Lúc đó, bạn đã yêu...
- Khi bạn thấy mình ko thể xoa đi tất cả những mấu tin trong Inbox hay trong Send Items chỉ vì 1 email từ người ấy. Lúc đó, bạn đã yêu...
- Bạn luôn tự nhủ rằng: "người ấy chỉ là bạn thôi" nhưng bạn nhận ra mình ko tránh khỏi sự thu hút của người ấy. Lúc đó, bạn đã y...
Khi bạn đọc những dòng chữ này, nếu có ai đó xuất hiện trong đầu bạn. Lúc đó bạn đã y...và y người ấy...
Vậy Bạn Có Câu Trả Lời Cho Câu Hỏi Của Mình Rồi Đó: "Nhớ có phải là y ko"