
Nên mổ mắt cận ở đâu tốt nhất?

Thông tin cho những bạn có nhu cầu mổ mắt cận thị nhưng chưa biết được bệnh viện nào, giá bao nhiêu, chất lượng phục vụ như thế nào, quy trình khám và mổ, cảm giác hồi hộp vì không biết các bác sĩ sẽ làm gì con mắt của mình???
Mình vừa đi mổ mắt cận xong được khỏang 01 tuần, và mình gửi các bạn địa chỉ Bệnh viện, số điện thọai và cả Nhật ký hành trình đi mổ mắt của mình. Hy vọng sẽ giúp ích được cho các bạn và đặc biệt là các bạn nữ. Các bạn khác nếu có thông tin hoặc đã từng thực tế đi mổ cận thị thì chia sẻ với mọi người tại đây nha.
Bệnh viện: Bệnh viện đa khoa mắt Sài Gòn
Địa chỉ: 473 CMT8, P13, Q10, TP. HCM
ĐT: 08.8623730 – 08.8629751
Giá có hai lọai: 14 trđ và 11 trđ/ 02 mắt
Phòng lasik
Bác sĩ mổ cho mình là Bác sĩ Thái Thành Nam
Chất lượng dịch vụ và thái độ phục vụ, quan tâm, chăm sóc bệnh nhân của các bác sĩ và điều dưỡng rất tốt, rất tình cảm và rất nhiệt tình.
Mất 02 ngày để vừa khám vừa mổ (không cần nằm viện, mổ xong khỏang 04 tiếng sau đã có thể mở mắt chớp chớp, hihi)
Hiện tình trạng mắt của mình đã ổn và rất xinh đẹp vì không phải đeo kính nữa :baccuc:.
Có gì thắc mắc, các bạn liên hệ, mình sẽ chia sẻ nếu có thể.
Nhật ký hành trình đi mổ mắt của mình
Ngày đầu tiên
Nghe tin có chương trình khuyến mãi giảm giá mổ mắt cận, chẳng biết mô tê thế nào, nghe giảm từ 14 trđ còn 10 trd, mừng húm :QuayLongVong:. Hai chị em cùng cơ quan xin nghỉ phép đi Sì Gòn đăng ký và khám mắt luôn. Đóng hết 500 ngàn tiền khám, xem như một chân đã bước lên thuyền. Hic. Bác sĩ nhỏ thuốc giãn đồng tử gì đó, đến giờ ăn trưa, hai chị em dắt díu nhau xuống căn tin vì chẳng ai thấy đường để đi. Bị lóa mắt. Lần khám cuối cùng bác sĩ bảo “Bây giờ bác sĩ sẽ nhỏ thuốc vào mắt, nếu đau bác sĩ sẽ trả lại cho em 500 ngàn tiền hồ sơ”. Bác sĩ vừa làm xong, mình kêu “Đau quá! Bác sĩ trả cho em 500 ngàn”. Bác sĩ đành cười trừ vì cô bé này nghịch ngợm quá :D. Khám xong đưa chị ra xe búyt về Biên Hòa, còn mình thì phải vào quán cafe ngồi đợi......co đồng tử mới thấy đường chạy xe về.
Kinh nghiệm cho những ai đi mổ mắt: phải có người đi cùng, nếu không thì vất vả lắm mới chạy được về tới nhà
Ngày đi mổ mắt
Ồ, bác sĩ bảo không thể mổ vào ngày thứ 7 được vì sau ngày mổ sẽ tái khám, mà chủ nhật thì bệnh viện không làm. Đành chọn ngày thứ 5 vậy. Hôm đó sức khỏe không tốt lắm, vừa bị cảm, ho còn sổ mũi nữa. Sáng đón xe búyt lên Sì Gòn (chưa thấy ai lì như mình, đi mổ mắt một mình), bắt xe ôm vào bệnh viện, lại không được ăn sáng nên cơ thể suy kiệt. Bác sĩ lấy máu xét nghiệm, mình bảo “Đợi em tí xíu”, rồi lấy trong giỏ ra bé sóc bằng bông cầm bên tay phải, tay trái đưa cho bác sĩ lấy máu. Trước khi đi mổ mắt một mình, rất sợ, vì thế một người bạn thân đã tặng mình bé sóc làm bạn và bé sóc luôn ở bên mình ngay cả lúc mình nằm trên bàn phẫu thuật. Bác sĩ lấy lần thứ nhất không được, mặt mình tái xanh, bác sĩ sợ quá (lần đầu tiên thấy bác sĩ sợ bệnh nhân), lấy máu lại lần nữa. Mặt mình tái hơn nữa, xanh lè, thều thào “Em...không...ổn...lắm!”, rồi xụi lơ, không còn sức. Mọi người hốt hỏang dìu vào phòng đề mình nằm nghỉ. Nghe người ta xỉu nhiều rồi, lần đầu tiên mới có cảm giác “xém xỉu”. Kể cũng vui nhỉ :))!!!
Ăn sáng, lên phòng nằm nghỉ chờ mổ. Đến trưa, anh Lớp trưởng nhắn tin hỏi “Mổ xong chưa để anh chở em đi ăn”, vì hồi sáng anh có hỏi thăm và biết mình đi có một mình :thank:. Bác sĩ đọc số thứ tự ca mổ. 5 là số thự tự của mình. Bệnh nhân từ số 1 đến số 5 không được đi đâu hết, ngồi chờ. Hai chị em đói rã ruột mà người nhà thì không có, chỉ có hai chị em nương tựa và chăm sóc lẫn nhau. Chị số 2, nên được mặc đồ và chuẩn bị vào phòng. Đói quá, te te đi xuống lầu, bác sĩ bảo “Số 5 đi đâu đó, không được ra ngòai đâu?”, “Dạ, em đi mua đồ ăn trưa”, “Người nhà đâu, sao không mua giúp em?”, “Dạ, em không có người nhà”, rồi cười hì hì đi xuống lầu. Bác sĩ cũng pó tay. Com.
Chị mổ xong, đỡ chị lên giường là tới lượt mình. Sợ quá :tutu:. Mặc đồ bệnh nhân rất đẹp, lại được ngồi xe lăn, sướng quá. Vào phòng, cảm giác rất sợ, bỏ tay vào túi nắm chặt bé sóc như an ủi rằng có bạn bên cạnh. Phải chiến đấu thôi. Giọng bác sĩ vang lên “Trà Anh giỏi lắm, Trà Anh cố lên, đúng rồi, cố lên”. Một bàn tay ấm áp nắm lấy tay mình như động viên và cổ vũ tinh thần của bệnh nhân. Chỉ có 04 phút thôi. Cố lên. Ca phẫu thuật có thể xem là thành công. Xin chúc mừng