
Sống chung với bố mẹ chồng thật là thảm họa ?
E ở với bố mẹ chồng nhiều va chạm, xích mích, em muốn chia tay, đầu óc e muốn nổ tung rùi?

Bạn này giống hoàn cảnh của mình cách nay chừng 7tháng. Khi đó bé con của mình mới 3,5m. Mình hoàn toàn không có mâu thuẫn gì với MC( thậm chí bà còn rất đon đả đòi vào vì bà chưa đi xa bao giờ nên thích lắm) nhưng cũng không muốn rước bà vào SG trông cháu
giúp cho mình đi làm. Đã mua vé HN-SG cho 2 vc nhưng rồi trước thái độ kiên quyết của bà, chồng mình ở lại Hà Nội tìm việc với mức lương chết đói và đổi vé cho bà MC đi cùng mình vào trông con. Dù mình tự dặn lòng là phải cố gắng, nhưng đôi mắt MC lúc nào cũng nhìn mình như soi mói, như vòi vĩnh, lại như lăm le đe doạ...mình vừa đi làm cắm đầu cắm cổ sau sanh, vừa chạy xe mấy chục cây số giữa buổi trưa trầy trụa nắng về cho con tí sữa mẹ, mang phần cơm ở công ty về cho MC cùng ăn, rồi lại cắm cổ chạy, rồi làm, chiều lại tạt qua chợ....MC mình lúc này mới nói" tao vào bế con cho mày, chứ không phải làm ô-sin". Thế là bà cứ ngồi trên giường cho mình cắm đầu lau nhà cửa...nói chung là mình cạn kiệt sức lực. Chồng mình làm không dư nên không hề gửi cho mình 1 cắc nào. Hễ nhắn tin chia sẻ với chồng thì sẽ bị anh ta chửi ngay vì cho rằng mình đang nói xấu mẹ anh ta. Thế là mình vừa khổ, vừa nhục, vừa buồn tủi và đầu óc lúc nào cũng căng như dây đàn. Từ kinh nghiệm xương máu của mình, hỡi các chị em, nếu thấy tránh được thì kiên quuyết tránh, đừng bao giờ để rơi vào hoàn cảnh như mình. Sau cưới, mình đã từng tự hào vì " vớ được" anh chồng tốt tính. Nhưng sau những biến cố gia đình, thì anh ta( và 99% đàn ông trên thế gian này) sẽ chọn mẹ, và dù gắng gượng bỏ qua cho nhau nhưng giờ đây trong lòng mình, tình cảm với chồng như những đợt sóng chua chát, nó đang chực chờ cuộn lên....và....vỡ bờ....