Câu hỏi
31/05/2013 10:46
Cả vợ và bồ tôi đều muốn chết
Tôi là một người đàn ông năm nay 31 tuổi, tôi lấy vợ được 5 năm và có một cháu gái được 4 tuổi. Vợ chồng tôi đều là cán bộ công chức nhà nước và có một cuộc sống khá ổn định.
Bản thân tôi là một người như mọi người nhận xét là tôi là sống có trách nhiệm, nhiệt tình với công việc, có vị trí trong xã hội và có khả năng tiến thân rất tốt. Cuộc sống của chúng tôi cứ bình thường diễn ra. Nhưng có những điều tôi cũng không thể ngờ được lại xảy ra đối với tôi.
Trong một lần đi công tác giao lưu với một cơ quan bạn, tôi có quen một cô bạn đồng nghiệp, mới đầu anh em chỉ quý mến nhau, có chuyện gì trong công việc va gia đình đều chia sẻ cùng nhau. Thế rồi dần dần tình cảm của chúng tôi càng ngày phát triển, tôi và cô ấy rất hiểu nhau, chia sẻ giúp đỡ trong cuộc sống và trong công việc, và rồi tôi và cô ta đã yêu nhau và có tình cảm rất sâu đậm.
Thế rồi, cái kim trong bọc cũng đã bị lộ ra, vợ tôi và gia đình đã biết chuyện, chúng tôi đã cãi nhau, vợ tôi và cô ta đã nói chuyện và chửi nhau qua điện thoại, tôi đã hứa với gia đình và vợ là sẽ không tiếp tục mối quan hệ đó nữa. Nhưng thực tế, tôi đã không thể làm được, tôi và cô ta vẫn tiếp tục quan hệ. Tôi biết là lỗi do mình gây ra, mình tự làm cho nên tôi không dám trách mình. Nhưng bây giờ cả vợ tôi và cô ta đều có những biểu hiện không muốn sống, tôi rất hoang mang.
Thực tế bây giờ giữa tôi và vợ chỉ còn trách nhiệm, tình cảm cũng đã bị phai nhạt, tôi rất ngại khi về nhà. Còn tôi thấy tình cảm dành cho cô bạn nhiều hơn, tôi thấy rất vui và hạnh phúc khi được ở bên cạnh cô ta. Tôi không muốn con mất cha, vợ mất chồng, nhưng nếu cứ phải sống mà suốt ngày vợ cứ dị nghị, không tin tưởng tôi và tình cảm giữa tôi và vợ đã mất rồi thì tôi cũng không chịu được. Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Xin trân trọng cám ơn!
hoangvuhoa
31/05/2013 10:46
MyLove
31/05/2013 10:46
gioi
31/05/2013 10:46
diepx
31/05/2013 10:46
Bản thân tôi là một người như mọi người nhận xét là tôi là sống có trách nhiệm, nhiệt tình với công việc, có vị trí trong xã hội và có khả năng tiến thân rất tốt. Cuộc sống của chúng tôi cứ bình thường diễn ra. Nhưng có những điều tôi cũng không thể ngờ được lại xảy ra đối với tôi.
Trong một lần đi công tác giao lưu với một cơ quan bạn, tôi có quen một cô bạn đồng nghiệp, mới đầu anh em chỉ quý mến nhau, có chuyện gì trong công việc va gia đình đều chia sẻ cùng nhau. Thế rồi dần dần tình cảm của chúng tôi càng ngày phát triển, tôi và cô ấy rất hiểu nhau, chia sẻ giúp đỡ trong cuộc sống và trong công việc, và rồi tôi và cô ta đã yêu nhau và có tình cảm rất sâu đậm.
Thế rồi, cái kim trong bọc cũng đã bị lộ ra, vợ tôi và gia đình đã biết chuyện, chúng tôi đã cãi nhau, vợ tôi và cô ta đã nói chuyện và chửi nhau qua điện thoại, tôi đã hứa với gia đình và vợ là sẽ không tiếp tục mối quan hệ đó nữa. Nhưng thực tế, tôi đã không thể làm được, tôi và cô ta vẫn tiếp tục quan hệ. Tôi biết là lỗi do mình gây ra, mình tự làm cho nên tôi không dám trách mình. Nhưng bây giờ cả vợ tôi và cô ta đều có những biểu hiện không muốn sống, tôi rất hoang mang.
Thực tế bây giờ giữa tôi và vợ chỉ còn trách nhiệm, tình cảm cũng đã bị phai nhạt, tôi rất ngại khi về nhà. Còn tôi thấy tình cảm dành cho cô bạn nhiều hơn, tôi thấy rất vui và hạnh phúc khi được ở bên cạnh cô ta. Tôi không muốn con mất cha, vợ mất chồng, nhưng nếu cứ phải sống mà suốt ngày vợ cứ dị nghị, không tin tưởng tôi và tình cảm giữa tôi và vợ đã mất rồi thì tôi cũng không chịu được. Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Xin trân trọng cám ơn!
Danh sách câu trả lời (4)
Khuyen anh lam sao đây ? anh thật đáng trách , trách cho anh ko tôn trọng vợ khi ngoại tình với người khác . Anh nói ko sống được khi vợ cứ dị nghị hay chính bản thân anh muốn thoát khỏi vợ anh để về với người con gái kia ? vậy sao anh lại ko nói thẳng với vợ và anh chị li dị nhau , roi con cai mat cha..... ko le luc anh ngoai tinh anh ko nghi toi chuyen do . Anh dung de khi lon len chung biet anh van la nguoi dan ong trong gia dinh nhung lai ngoai tinh voi nguoi khac , dung de chung biet anh nuoi chung vi trach nhiem voi gia dinh chu ko thuong chung ko yeu me chung , luc do chung cang khinh anh hon va ky uc do se di theo chung toi luc chung truong thanh . Vo tinh anh lam kho con anh .
Chỉ là vợ chồng đích thực khi còn tình yêu. Nếu nhận thấy rằng tình yêu đã hết, lấy cớ là sống vì trách nhiệm với con cái để tiếp tục duy trì hôn nhân, tôi thấy đó là sai lầm. Lúc đó cái được gọi là gia đình sẽ không còn hạnh phúc, bản thân người lớn thấy khó hòa hợp, hay sinh chuyện tranh cãi, con cái nhìn cha mẹ sống trong hoàn cảnh đó nếu nói phát triển tốt về cả thể chất tâm lý thì tôi không tin lắm, vì vậy nói là sống vì con cái e rằng vô nghĩa mất rồi. Mỗi con người có một cuộc đời, nếu nhận thấy rằng hy sinh là vô nghĩa thì không cần hy sinh nữa, dũng cảm chia tay như vậy tốt cho cả hai, có thể cả hai sẽ tìm được hạnh phúc mới, tuy nhiên phải cẩn trọng hơn, vì hành trang của mỗi người còn trách nhiệm phải an bài cuộc sống cho đứa con đang có của mình. Nếu tôi là người vợ, tôi sẽ đồng ý ly dị, sống nuôi con, nếu có người thật sự hiểu hoàn cảnh của tôi, chấp nhận không điều kiện thì mới xây dựng hạnh phúc mới. Mẹ nuôi con một mình có gì là không tốt.
HÃY SUY NGHĨ KỸ ANH Ạ!
Tôi là một phụ nữ chưa có gia đình nên không biết những lời khuyên của tôi có giúp ích được gì cho anh không. Với tôi, một người đàn ông thực sự là người dám làm dám chịu trách nhiệm, hơn nữa phải quyết đoán, và trung thực. Giờ anh quyết định thế nào cũng sẽ có những mất mát lớn. Mọi người có thể đều khuyên anh về với gia đình, nhưng tôi thì không đồng tình lắm. Tôi thấy anh thực lòng dành tình cảm cho cô gái kia thì việc anh tiếp tục sống với gia đình, cố gắng cho con cái có đủ bố đủ mẹ là sai lầm. Anh sẽ đau khổ vì không được ở bên người mình yêu, cô gái anh yêu cũng vậy.
Còn vợ anh, chị ấy sẽ đau đớn đến thế nào khi sống với một người mà biết rằng nguời đó không còn tình cảm với mình, chỉ là thể xác mà thôi, có thể sẽ là sự oán giận, hờn ghen, chì triết hay lăng mạ. Đó cũng là tâm lý bình thường, nhưng những chuyện đó sẽ anh hưởng đến sự phát triển của con cái, chúng thà muốn bố mẹ không ở cùng nhau nhưng vẫn tôn trọng nhau, hỗ trợ nhau nuôi dậy con cái cho tốt còn hơn sống với gia đình chỉ có được cái tổ mà không ấm.
Như vậy, nếu anh muốn chia tay thì hãy nói chuyện chân thành với chị ấy. Rồi thời gian sẽ làm lành mọi vết thương. Dù con cái sống với ai thì nguời đó cũng đừng quay sang trách móc, chửi bới nguời kia. Con cái sẽ là người thiệt thòi nhất trong chuyện này. Còn nếu anh không muốn li dị, anh phải cắt đứt hoàn toàn với cô gái kia, và thành tâm về với gia đình, vợ anh nếu là người vị tha thì sẽ là tốt nhất. Nhưng anh phải hiểu rằng, cuộc sống này anh đã sai lầm, dù làm thế nào cũng có những người vì anh mà đau khổ. Anh hãy rút ra những kinh nghiệm cho mình để sống tốt hơn.
Tôi là một phụ nữ chưa có gia đình nên không biết những lời khuyên của tôi có giúp ích được gì cho anh không. Với tôi, một người đàn ông thực sự là người dám làm dám chịu trách nhiệm, hơn nữa phải quyết đoán, và trung thực. Giờ anh quyết định thế nào cũng sẽ có những mất mát lớn. Mọi người có thể đều khuyên anh về với gia đình, nhưng tôi thì không đồng tình lắm. Tôi thấy anh thực lòng dành tình cảm cho cô gái kia thì việc anh tiếp tục sống với gia đình, cố gắng cho con cái có đủ bố đủ mẹ là sai lầm. Anh sẽ đau khổ vì không được ở bên người mình yêu, cô gái anh yêu cũng vậy.
Còn vợ anh, chị ấy sẽ đau đớn đến thế nào khi sống với một người mà biết rằng nguời đó không còn tình cảm với mình, chỉ là thể xác mà thôi, có thể sẽ là sự oán giận, hờn ghen, chì triết hay lăng mạ. Đó cũng là tâm lý bình thường, nhưng những chuyện đó sẽ anh hưởng đến sự phát triển của con cái, chúng thà muốn bố mẹ không ở cùng nhau nhưng vẫn tôn trọng nhau, hỗ trợ nhau nuôi dậy con cái cho tốt còn hơn sống với gia đình chỉ có được cái tổ mà không ấm.
Như vậy, nếu anh muốn chia tay thì hãy nói chuyện chân thành với chị ấy. Rồi thời gian sẽ làm lành mọi vết thương. Dù con cái sống với ai thì nguời đó cũng đừng quay sang trách móc, chửi bới nguời kia. Con cái sẽ là người thiệt thòi nhất trong chuyện này. Còn nếu anh không muốn li dị, anh phải cắt đứt hoàn toàn với cô gái kia, và thành tâm về với gia đình, vợ anh nếu là người vị tha thì sẽ là tốt nhất. Nhưng anh phải hiểu rằng, cuộc sống này anh đã sai lầm, dù làm thế nào cũng có những người vì anh mà đau khổ. Anh hãy rút ra những kinh nghiệm cho mình để sống tốt hơn.
Hãy trân trọng những gì mình có.
Đọc bài viết của anh tôi thấy anh đáng trách. Anh đang có 1 gia đình hạnh phúc êm ấm mà anh không biết. Còn chuyện anh có bồ theo tôi nó chỉ như 1 tình yêu sét đánh 1 lúc nào đấy anh sẽ nhàm chán anh sẽ thấy vô vị. Chỉ có vợ anh và con anh là những người thân gần gũi nhất của anh khi anh ốm đau... Còn chuyện bò bịch chỉ là 1 trong những thú vui của những người đàn ông tồi như anh. Anh hãy quay về với hạnh phúc khi chưa muộn.
"HÃY TRÂN TRỌNG NHỮNG GÌ MÌNH ĐANG CÓ" Là thôgn điệp tôi muốn gửi đến anh, mong rằng anh sớm tỉnh ngộ, bây giờ vẫn chưa muộn đâu.
Đọc bài viết của anh tôi thấy anh đáng trách. Anh đang có 1 gia đình hạnh phúc êm ấm mà anh không biết. Còn chuyện anh có bồ theo tôi nó chỉ như 1 tình yêu sét đánh 1 lúc nào đấy anh sẽ nhàm chán anh sẽ thấy vô vị. Chỉ có vợ anh và con anh là những người thân gần gũi nhất của anh khi anh ốm đau... Còn chuyện bò bịch chỉ là 1 trong những thú vui của những người đàn ông tồi như anh. Anh hãy quay về với hạnh phúc khi chưa muộn.
"HÃY TRÂN TRỌNG NHỮNG GÌ MÌNH ĐANG CÓ" Là thôgn điệp tôi muốn gửi đến anh, mong rằng anh sớm tỉnh ngộ, bây giờ vẫn chưa muộn đâu.
Trả lời câu hỏi
Câu hỏi lĩnh vực Tư vấn tình yêu
Rao vặt Siêu Vip