
Chồng tôi vô tâm một cách kỳ lạ ...
Em và chồng lại đang chiến tranh lạnh. Cũng vẫn cái vòng luẩn quẩn chồng vô tâm quá mãi không thoát ra được. Vì bản tính khó rời ạ...
Em chán ... Em ngán ... Em muốn vứt bỏ hết tất cả ... Và em cũng đang có một câu "giá như" như bao chị đã từng lên WTT tâm sự đó là " giá như em không lấy chồng"
1h chiều hnay em gọi điện cho chồng hỏi chồng đã đi học chưa (chồng em học xa nhà, hôm nào được nghỉ học mới về ạ). Chồng em bảo hôm nay anh được nghỉ nhưng anh mệt quá nên không về đâu. Anh ngủ một giấc đây. Đến 5h em gọi thì chồng em vô tư lắm ạ, khoe với em là anh đang đi chơi ở một nơi rất xa. Em hỏi là ở đâu thì bảo là anh về nhà bạn chơi ở Ba Vì Hà Tây. Thế mà lúc trước kêu với em là mệt quá phải đi ngủ. Em chán chả buồn nói gì nữa ... Vợ thì hàng ngày ở nhà mong mỏi hôm nào chồng được nghỉ để về nhà ... Chắc em mắc cái bệnh nghiện chồng à???
Từ hồi có con đến giờ, em và chồng có khá nhiều mâu thuẫn. Càng ngày chồng em càng hờ hững với em. Sự quan tâm của chồng em không biết vứt đâu mất hết. Lạnh nhạt lắm. Vợ có làm gì, đi đâu, với ai, cũng chả quan tâm. Có chị nào có ông chồng như vậy không ạ. Xin hãy cho em lời khuyên để "dạy bảo" chồng. Không cứ ntn mãi vc em dắt nhau ra tòa mất...

Mình cũng đã từng có suy nghĩ mặc kệ chồng, thôi từ giờ mình sống vì mình vì con thôi. Như nhiều lời khuyên mình nhận được của mọi người là mình phải tự biết yêu bản thân mình. Nhưng mình không làm được mọi người ạ. Ai đã từng trải qua hãy cho mình lời khuyên nhé. Mình thấy thật nản. Muốn thay đổi nhưng khi bắt tay vào làm thì lại thấy sao khó thế. Chắc tại mình yêu lão chồng vô tâm ấy quá...
Nói thêm về chồng mình đê mọi người hiểu. Trog mắt bố mẹ mình và mọi người xung quanh mình anh ấy là một người "nói được -làm được". Rất hiểu biết và tốt bụng. Anh quan tâm đến bố mẹ vợ lắm. Mình là con gái nhưng có những việc mình còn không quan tâm đến bố mẹ mình được như anh. Với bạn bè đồng nghiệp cũng vậy. Anh có rất nhiều bạn, ở khắp mọi nơi. Bạn nào cũng thân, bạn nào cũng quý. Vì tính anh hết lòng vì bạn bè. Rất thoáng. Anh lo lắng mất ăn mất ngủ khi anh bạn cùng phòng gặp chuyện xui xẻo. Khi anh về nhà, đêm nằm ngủ với vợ, chợt nhớ đến mấy anh bạn ở cùng phòng không biết hnay ăn gì. Anh nhắn tin hỏi thăm xem vắng anh mọi người đang làm những gì. Trong khi vợ anh, 1 năm trở lại đây chưa bao giờ nhận được tin nhắn của anh hỏi han kiểu quan tâm như vậy (Cuộc hôn nhân của bọn mình mới được 2 năm). Đôi khi mình cũng thấy mình thật dở hơi khi đi ghen với mấy lão đàn ông haiz...
Mình đã cố gắng rất nhiều. Thay đổi bản thân đủ kiểu để kéo chồng về với tình yêu gia đình. Nhưng thật sự vợ chồng mình không hợp nhau. Nói chuyện mỗi người mỗi quan điểm. Anh và mình không thể hòa hợp được. Và bây giờ, mình có thể kết luận được một điều rằng: Anh không có ý thức vun đắp tình cảm vợ chồng
Khi sự cố gắng chỉ từ một phía thôi, thì sự cố gắng ấy cũng chẳng để làm gì...

Mình thấy đàn ông vô tâm vốn là chuyện cũng không lạ lắm, thường nhiều người đàn ông không phải ích kỷ xấu tính nhưng có khi lại chẳng để tâm quan sát đến mọi chuyện xung quanh thôi. Phụ nữ thì thường để ý nhiều, lại hay nghĩ ngợi, nhưng lại không chịu nói ra những điều mình nghĩ. Bạn đã từng nói chuyện với chồng rằng bạn muốn chồng về nhà nhiều hơn, muốn chồng quan tâm nhiều hơn chưa ? Mỗi khi chồng về nhà thì nhà bạn có vui vẻ không hay không khí ảm đạm ? Khi nhà là mái ấm đúng nghĩa thì chồng sẽ chăm về mà.
Bạn không nói những mâu thuẫn khác thế nào và có giải quyết hết các khúc mắc chưa, nên chỉ biết nói với bạn là theo mình, phụ nữ muốn gì cứ nói ra. Đừng bắt các ông chồng phải đoán biết ý mình. Cho đề bài khó như vậy nếu người ta không biết giải thì sẽ thành tự mình làm mình buồn thôi. Chúc bạn sớm vui.