
Làm sao để chồng cởi mở?
Chồng em là người thương vợ quý con, biết lo làm ăn. Chỉ có điều là rất ít khi anh ở nhà, luôn có nhiều việc để đi, luôn phải tiếp đãi bạn bè. Lạ một điều là sống giữa bạn bè, anh ấy dễ bộc lộ mình, nói cười nhiều hơn là với vợ con.
Em cảm thấy rất ngột ngạt, không chịu đựng được cuộc sống vò võ một mình như thế này nữa. Nhưng nếu bỏ anh thì em tự xét thấy anh đâu có lỗi gì lớn. Em phải làm sao?

Sự cởi mở, thân mật của các thành viên là rất cần thiết để xây dựng một gia đình đầm ấm, hạnh phúc. Vợ chồng cần yêu thương, chia sẻ tâm tư với nhau. Bạn nói anh ấy thương vợ quý con, vậy điều đó thể hiện thế nào? Một số người ít bộc lộ tình cảm mà chỉ coi việc cặm cụi làm ăn, lo toan kinh tế vững chắc để nuôi được vợ con là nhiệm vụ chính. Nhưng bạn mong muốn nhiều hơn, đó cũng là điều chính đáng.
Để đạt được mong muốn đó, bạn cần chủ động và khéo léo hơn. Đừng thắc mắc hoài là tại sao anh có khó khăn khi bộc lộ với vợ con mà lại rất dễ với bạn bè. Đừng nghĩ anh coi bạn bè hơn cả gia đình. Thực ra khi người đàn ông đã có gia đình thì những tình cảm đã khắc trong ruột thịt, họ thích bộc lộ riêng tư hơn là phô trương. Còn với bạn bè, họ là khách, phải tiếp đãi nhiệt tình. Mà các cuộc trò chuyện bạn bè thường rất vui và thoải mái, còn chuyện nhà đâu phải toàn chuyện dễ chịu. Nếu muốn anh mở lòng, bạn cần biết cách và chọn thời điểm phù hợp trò chuyện, lúc đó tự anh sẽ bộc lộ cảm xúc của mình. Hãy chủ động “lôi kéo” anh vào những mối quan tâm chung, kể với anh những chuyện vui buồn của gia đình hai bên, đời sống các em, của con cái...chẳng hạn. Kể chuyện vui chứ đừng cằn nhằn kêu ca. Đàn ông rất thích vợ mình vui vẻ và ghét thói cằn nhằn. Người vợ cứ tưởng đem các khó khăn, bực dọc, lo toan ra nói với chồng để được lắng nghe, chia sẻ nhưng đàn ông thường chỉ nghĩ đến phương án giải quyết. Bản chất đàn ông là hướng ngoại, còn phụ nữ hướng tâm, tạo ra không khí gia đình. Nhưng dù thế nào thì nhiệm vụ xây dựng gia đình vẫn là của cả vợ lẫn chồng chứ không riêng ai. Chỉ cần bạn có tình yêu và sự khéo léo, kiên nhẫn mà thôi.
Chúc bạn hạnh phúc!