Câu hỏi

09/08/2013 08:16
Phải chăng em vẫn còn yêu tôi!
Tôi và em quen nhau được một năm, sau đó chúng nói lời yêu thương nhau, và gửi gắm tình cảm cho nhau. Chúng tôi đã dự định sau một năm thì cưới.. Tất cả ảo mộng vào một tình yêu đẹp sẽ đơm hoa kết trái trong tôi bỗng vỡ òa ra! Tôi đã sốc khi nghe tin em đã có người dặm hỏi.!
Nhà chỉ có hai mẹ con! Mẹ rất muốn em yêu một người nào đó gần nhà và người đó phải sẵn sàng ở rể. Còn tôi cũng là con một trong gia đình, tôi không thể làm được điều đó.Vì vậy em đã chấp nhận yêu cầu của mẹ để chấm dứt tình cảm với tôi.Tôi biết bà người phụ nữ mạnh mẽ nhưng cũng chịu nhiều đau khổ và bất hạnh, bà đã hy sinh tất cả để hy vọng con gái của mình được hạnh phúc! Ngày mồng 2 tết, nước mắt em chảy trên vai tôi, em đã chủ động nói ra những điều làm tim tôi đau đớn, em mong tôi hay quên em đi và chúng ta chẳng thể nào đi đến được với nhau.!
Sau đó vì điều kiện công tác tôi không thể ở nhà níu kéo em được, một tháng sau em có người lơn đến nhà dặm ngõ. Theo phong tục người con gái như vậy là đã có nơi, có chốn, chỉ còn chờ ngày lễ vu quy nữa là xong. Nhưng còn em, em cũng chấp nhận để làm vui lòng người mẹ mà em một mực tôn thờ. Em đã cố gắng xây dựng tình cảm cho mối quan hệ mới.. nhưng đã bất lực, tình cảm của em giành cho tôi lớn quá. Em thú nhận là không thể quên được tôi..
Tám tháng xa nhà tôi lao tâm vào công việc, tôi đã cố gắng quên em và kìm nén lòng mình sẽ không bao giờ nhắn tin cho em nữa. Nhưng tôi cũng không làm được, chúng tôi vẫn liên lạc thường xuyên với nhau... Ngày tôi về nhà tôi và em có gặp nhau. Em đã khóc và thú nhận tất cả, em đã chia tay người đó, bây giờ em sẽ không vì mẹ nữa em sẽ sống cho em, vì chỉ khi em hạnh phúc mẹ mới nở nụ cười được, em yêu tôi.Tôi cũng đau lòng lắm vì em làm như vậy là em đã sát thêm vào mẹ những vết dao vô hình. Còn về phía gia đình tôi, bố mẹ và các anh chị thì một mực ngăm cấm tôi quan hệ với em nữa, sẽ chẳng hay ho gì khi mình quan hệ với một người đã có nơi, có chốn...Gia đình tôi còn cho rằng em là một người không đáng để tin cậy, nếu em yêu tôi thật lòng em sẽ chẳng bao giờ làm chuyện đó...Liệu em đã "đá" người khác thì một ngày nào đó em có "đá" tôi không?
Tôi phải làm sao đây? Tôi có thể tha thứ cho em được không? Tôi có thể tin em một lần nữa không? Các bạn hãy cho tôi sự minh mẫn để xác định con đường đi của mình?
lonquaha
09/08/2013 08:16
whiteroses
09/08/2013 08:16
hitek
09/08/2013 08:16
Nhà chỉ có hai mẹ con! Mẹ rất muốn em yêu một người nào đó gần nhà và người đó phải sẵn sàng ở rể. Còn tôi cũng là con một trong gia đình, tôi không thể làm được điều đó.Vì vậy em đã chấp nhận yêu cầu của mẹ để chấm dứt tình cảm với tôi.Tôi biết bà người phụ nữ mạnh mẽ nhưng cũng chịu nhiều đau khổ và bất hạnh, bà đã hy sinh tất cả để hy vọng con gái của mình được hạnh phúc! Ngày mồng 2 tết, nước mắt em chảy trên vai tôi, em đã chủ động nói ra những điều làm tim tôi đau đớn, em mong tôi hay quên em đi và chúng ta chẳng thể nào đi đến được với nhau.!
Sau đó vì điều kiện công tác tôi không thể ở nhà níu kéo em được, một tháng sau em có người lơn đến nhà dặm ngõ. Theo phong tục người con gái như vậy là đã có nơi, có chốn, chỉ còn chờ ngày lễ vu quy nữa là xong. Nhưng còn em, em cũng chấp nhận để làm vui lòng người mẹ mà em một mực tôn thờ. Em đã cố gắng xây dựng tình cảm cho mối quan hệ mới.. nhưng đã bất lực, tình cảm của em giành cho tôi lớn quá. Em thú nhận là không thể quên được tôi..
Tám tháng xa nhà tôi lao tâm vào công việc, tôi đã cố gắng quên em và kìm nén lòng mình sẽ không bao giờ nhắn tin cho em nữa. Nhưng tôi cũng không làm được, chúng tôi vẫn liên lạc thường xuyên với nhau... Ngày tôi về nhà tôi và em có gặp nhau. Em đã khóc và thú nhận tất cả, em đã chia tay người đó, bây giờ em sẽ không vì mẹ nữa em sẽ sống cho em, vì chỉ khi em hạnh phúc mẹ mới nở nụ cười được, em yêu tôi.Tôi cũng đau lòng lắm vì em làm như vậy là em đã sát thêm vào mẹ những vết dao vô hình. Còn về phía gia đình tôi, bố mẹ và các anh chị thì một mực ngăm cấm tôi quan hệ với em nữa, sẽ chẳng hay ho gì khi mình quan hệ với một người đã có nơi, có chốn...Gia đình tôi còn cho rằng em là một người không đáng để tin cậy, nếu em yêu tôi thật lòng em sẽ chẳng bao giờ làm chuyện đó...Liệu em đã "đá" người khác thì một ngày nào đó em có "đá" tôi không?
Tôi phải làm sao đây? Tôi có thể tha thứ cho em được không? Tôi có thể tin em một lần nữa không? Các bạn hãy cho tôi sự minh mẫn để xác định con đường đi của mình?
Danh sách câu trả lời (3)

mội câu tra lời đều nằm ở nơi anh thui. a yêu cô ấy a bít lý do mà cô ấy từ chối a khi xưa a bít cô ấy đã k còn quan hệ với ng kia nữa a bít gia đình mình đã hiểu lầm cô ấy và a cũng biết cái gì đã ngăn cản 2 ng đến với nhau. zậy tại sao a lại k giữ cô ấy bên mình k tha thứ cho cô ấy k đồng cảm với cô ấy k giải thích cho nhà a hiểu về cô ấy và quan trọng nhất là a phải dẹp bỏ dc cái vật đã ngăn cản 2 người . e có 1 lời đề nghị đơn giản thui khi lấy nhau rui thì a cố gắn xây 1 căn nhà nhỏ ở gần sát nhà a sau đó rước mẹ vợ về rùi a và vợ cùng mẹ vợ ở đó nhưng cũng như là sống cùng gia đình mình thui. hy vọng là giúp dc cho anh

bạn có biết gì về người dạm hỏi cô ấy không ?
ít nhất cũng cần biết người ta là 1 người như thế nào.
và lý do thực sự khiến cô ấy từ bỏ họ, đi ngược lại với mong muốn của mẹ mình,
đó chính là 1 quyết định kho khăn
- khó khăn hơn cả vấn đề phải dời xa bạn.
tôi thấy người yêu của bạn thật bản lĩnh và rất đáng trọng. lúc đầu cô ấy chưa tìm được lối đi nên đã gây ra sai lầm làm bạn phải đau lòng, nhưng cô ấy cũng có vui gì đâu.
bên hiếu bên tình thật là khó để so sánh.
cái điều cô ấy nói là không vì mẹ nữa mà sống cho bản thân mình, thực chất chính là vì cả 2. vì cô ấy và mẹ cô ấy. mẹ cô ấy không thể vui khi cô ấy không hạnh phúc,
giờ đây khi cô ấy đã tìm được hướng đi. tôi nghĩ bạn hãy đến bên cô ấy. còn nếu như giờ đây bạn vì lời nói của gia đình, vô tình bạn lại trở thành cô ấy trước kia.
nếu như bạn và cô ấy yêu nhau thật lòng. khó khăn chỉ làm cho tình yêu đó lớn lên thôi.
nếu như giờ đây cô ấy đã dám vì tình yêu của mình, bạn đừng để cô ấy phải buồn.
chúc bạn tìm đuợc huớng đi cho mình.
ít nhất cũng cần biết người ta là 1 người như thế nào.
và lý do thực sự khiến cô ấy từ bỏ họ, đi ngược lại với mong muốn của mẹ mình,
đó chính là 1 quyết định kho khăn
- khó khăn hơn cả vấn đề phải dời xa bạn.
tôi thấy người yêu của bạn thật bản lĩnh và rất đáng trọng. lúc đầu cô ấy chưa tìm được lối đi nên đã gây ra sai lầm làm bạn phải đau lòng, nhưng cô ấy cũng có vui gì đâu.
bên hiếu bên tình thật là khó để so sánh.
cái điều cô ấy nói là không vì mẹ nữa mà sống cho bản thân mình, thực chất chính là vì cả 2. vì cô ấy và mẹ cô ấy. mẹ cô ấy không thể vui khi cô ấy không hạnh phúc,
giờ đây khi cô ấy đã tìm được hướng đi. tôi nghĩ bạn hãy đến bên cô ấy. còn nếu như giờ đây bạn vì lời nói của gia đình, vô tình bạn lại trở thành cô ấy trước kia.
nếu như bạn và cô ấy yêu nhau thật lòng. khó khăn chỉ làm cho tình yêu đó lớn lên thôi.
nếu như giờ đây cô ấy đã dám vì tình yêu của mình, bạn đừng để cô ấy phải buồn.
chúc bạn tìm đuợc huớng đi cho mình.

Chào bạn!
Đọc qua tình cảnh của bạn tôi hiểu với tâm trạng hiện giờ của bạn. Nhưng trước hết bạn hãy xét lại đã nhé.
Bạn đang so sánh bạn và anh chàng bị cô gái đá. Điều đó có đáng để bạn đem ra so sánh không? Khi người cô gái yêu là bạn. Còn người con trai kia chỉ là vì mẹ cô gái. Cô ấy không hề có ý định yêu anh ta. Nếu ai đó có nói là : Vì hoàn cảnh xô đẩy thì cũng đúng. Cô gái đó vừa đáng giận vừa đáng thương. Nhưng thương nhiều hơn giận bạn ạ. Cô ấy chấp nhận với người kia chỉ vì mẹ cô ấy, đó có thể hiểu là sự báo hiếu của cô gái. Trong thời gian đó, cô ấy phải chịu rất nhiều cái khổ rồi: CHia tay người yêu, chấp nhận yêu một người mình không yêu, và phải làm tròn trách nhiệm 1 người con gái.
Nếu bạn ở vào vị trí cô gái đó. Tôi nghĩ bạn cũng sẽ đồng ý làm vậy thôi. Hai bạn lại xa nhau trng thời gian đó. Cô gái đó đã nói rằng chia tay người kia vì không thể yếu người đó được, người cô ấy yêu là bạn cơ mà. Bạn phải thấy vui vì điều đó. Đó mới là tình yêu đích thực của bạn.
Bây giờ gia đình bạn lại có ý ngăn cản bạn đến với cô gái đó. hiiii. bạn có thấy giống với hoàn cảnh của cô ấy không? Bạn hãy chứng tỏ sự quyết đoán của bạn vào thời điểm lúc này để không lặp lại việc làm tương tự của cô gái đó nhé. Tôi nói vậy chắc bạn hiểu.
Bạn hãy cân nhắc và suy nghĩ để cả bạn và cô gái đó không phải đau khổ nhé. Chúc 2 người nhận ra đâu mới là tình yêu đích thực nhé!
Đọc qua tình cảnh của bạn tôi hiểu với tâm trạng hiện giờ của bạn. Nhưng trước hết bạn hãy xét lại đã nhé.
Bạn đang so sánh bạn và anh chàng bị cô gái đá. Điều đó có đáng để bạn đem ra so sánh không? Khi người cô gái yêu là bạn. Còn người con trai kia chỉ là vì mẹ cô gái. Cô ấy không hề có ý định yêu anh ta. Nếu ai đó có nói là : Vì hoàn cảnh xô đẩy thì cũng đúng. Cô gái đó vừa đáng giận vừa đáng thương. Nhưng thương nhiều hơn giận bạn ạ. Cô ấy chấp nhận với người kia chỉ vì mẹ cô ấy, đó có thể hiểu là sự báo hiếu của cô gái. Trong thời gian đó, cô ấy phải chịu rất nhiều cái khổ rồi: CHia tay người yêu, chấp nhận yêu một người mình không yêu, và phải làm tròn trách nhiệm 1 người con gái.
Nếu bạn ở vào vị trí cô gái đó. Tôi nghĩ bạn cũng sẽ đồng ý làm vậy thôi. Hai bạn lại xa nhau trng thời gian đó. Cô gái đó đã nói rằng chia tay người kia vì không thể yếu người đó được, người cô ấy yêu là bạn cơ mà. Bạn phải thấy vui vì điều đó. Đó mới là tình yêu đích thực của bạn.
Bây giờ gia đình bạn lại có ý ngăn cản bạn đến với cô gái đó. hiiii. bạn có thấy giống với hoàn cảnh của cô ấy không? Bạn hãy chứng tỏ sự quyết đoán của bạn vào thời điểm lúc này để không lặp lại việc làm tương tự của cô gái đó nhé. Tôi nói vậy chắc bạn hiểu.
Bạn hãy cân nhắc và suy nghĩ để cả bạn và cô gái đó không phải đau khổ nhé. Chúc 2 người nhận ra đâu mới là tình yêu đích thực nhé!
Trả lời câu hỏi
Câu hỏi lĩnh vực Câu hỏi khác
Rao vặt Siêu Vip