
Vợ ngoại tình, phải làm sao
Trước khi viết lên những dòng tâm sự này, tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Trước đây tôi rất ghét thói trăng hoa dù với bất cứ lý do gì thì thói trăng hoa không thể được chấp nhận.
Chúng tôi đã từng có một gia đình hạnh phúc với một cháu gái 4 tuổi ngoan ngoãn và xinh xắn.
Hai vợ chồng tôi quen nhau từ năm 1999 khi cô ấy lên Hà Nội ôn thi đại học. Lúc đó tôi đang làm việc ở một công ty tại Hà Nội, còn cô ấy thuê nhà gần chỗ tôi ở. Cả hai chúng tôi đều rất quí mến nhau.
Chúng tôi yêu nhau nhanh chóng. Sau đó, cô ấy học trường Cao đẳng tại thị trấn, còn tôi vẫn công tác tại Hà Nội. Năm 2001 chuyển về công tác tại một Ngân hàng Thương mại của tỉnh.
Lễ cưới của chúng tôi tổ chức truớc ngày tốt nghiệp của cô ấy hơn 6 tháng. Vợ tôi mở một của hàng kinh doanh tại nhà. Ít lâu sau, vợ chồng tôi ngập tràn trong hạnh phúc khi công chúa đáng yêu, kháu khỉnh của chúng tôi ra đời. Đó là khoảng thời gian chúng tôi hạnh phúc nhất mặc dù khó khăn vẫn chất chồng.
Bản thân tôi luôn dành cho gia đình những tình cảm tốt đẹp nhất. Tôi luôn yên tâm, tin tưởng gia đình đã có người vợ đảm chăm lo nên dành hết tâm sức để phấn đấu trên con đường sự nghiệp.
Không lâu sau ngày vợ tôi sinh cháu, một lần tình cờ, tôi đọc được khá nhiều tin nhắn của người đàn ông nào đó với lời lẽ yêu đương. Sau khi được nhắc nhở, cô ấy đã xin tôi tha thứ và hứa sẽ sửa chữa. Tôi cũng mong sự việc sẽ dừng tại đó.
Trái ngược với những gì mà tôi tưởng tượng, vợ tôi nhanh chóng biến thành một con người khác. Dù không thể hiện rõ ràng nhưng tôi biết tình cảm của cô ấy đang thay đổi.
Đến năm 2005, cô ấy quyết định đi học tại một trường Đại học ở Hà nội. Tôi cũng ủng hộ vì mong rằng có bằng cấp đầy đủ, vợ chồng tôi sẽ được làm việc trong cùng một cơ quan.
Những điều tệ hại nhất đã xảy ra. Vợ tôi có quan hệ tình cảm với nhiều người đàn ông, kể cả người đã có gia đình, thậm chí người it tuổi hơn. Lúc thì giới thiệu là người chưa có gia đình, khi lại nói là đã có chồng nhưng chồng đi nước ngoài nhiều năm không còn liên hệ…
Sau 4 năm, khi đã học xong, một tháng đôi lần, cô ấy viện lý do để tìm cách về Hà Nội gặp gỡ một người đàn ông nào đó. Khi tôi chất vấn, cô ấy đã thừa nhận tất cả, cũng không hề xin tôi tha thứ và hứa sửa chữa.
Tôi đang có những ý nghĩ tiêu cực, muốn dứt bỏ gia đình khi niềm tin bị đổ vỡ.Tôi phát hiện được quan hệ bất chính của vợ tôi từ nhiều năm trước và đã ra sức cảnh báo. Nhưng cho đến hôm nay mối quan hệ này ngày càng sâu sắc. Hàng ngày vợ tôi và người đàn ông kia vẫn gọi điện và nhắn tin cho nhau với những lời lẽ nhớ nhung, ghen tuông, thương mến...
Tôi rất đau lòng, muốn vợ tôi thẳng thắn và thành thực với tôi dù chỉ một lần. Nhưng vợ tôi vẫn khăng khăng phủ nhận, bao biện với lý do “muốn tâm sự tình cảm với một người đàn ông". Một câu trả lời gọn lỏn không giải thích, không lý do. Cô ấy còn đổ lỗi cho tôi đã không quan tâm đến gia đình, ít quan tâm đến vợ con, không chịu giúp vợ việc nhà...
Tôi luôn nghĩ rằng vợ con phải là hậu phương vững chắc để tôi tập trung cho sự nghiệp. Dù biết như thế nhưng vợ tôi đã cố tình không hiểu.
Tìm gặp người đàn ông ấy, đề nghị được nói chuyện thẳng thắn, tôi đã yêu cầu anh ta không được nhắn tin, gọi điện và gặp vợ tôi nữa. Nhưng chính điều này làm vợ tôi phản đối kịch liệt. Tôi chết lặng…
Con gái chúng tôi cháu còn quá nhỏ, tôi không muốn cháu thiếu bố hoặc thiếu mẹ. Nhưng nếu tiếp tục cuộc sống hôn nhân này thì tôi đau lòng quá. Hiện nay chúng tôi đã sống ly thân.
Tôi rất bối rối, không biết phải hành động như thế nào cho đúng, cho tốt. Cuộc sống gia đình đã quá nặng nề, tôi đứng trước hai sự lựa chọn: giải thoát cho hai vợ chồng tôi hay hi sinh vì tương lai của cháu. Sự lựa chọn bắt buộc luôn luôn khó khăn!

Mình thấy ngoài đời chồng thường ngoại tình chứ vợ thì ít. Nhưng vợ bạn ngoại tình thì cũng đáng lo ngại. Bạn nên tìm hiểu rõ hơn nguyên nhần và yêu thương cô ấy nhiều hơn để cô ấy trở về với bạn. Một người phụ nữ biết lo cho gia đình sẽ quay về thôi. Chúc bạn hp

Trước tiên, anh nên nghĩ cách cứu vãn gia đình anh. Anh có biết tại sao cô ấy lại hay nghĩ về người khác không? Có fải nguyên nhân khiến cô ấy nghĩ thế. Nếu thực sự là thế thì anh fải sửa chính mình trước. Cũng có thể vì những lý do khác, nhưng anh hãy bình tĩnh nói chuyện với cô ấy với một tâm hồn rộng lượng nhưng thẳng thắn. Cho cô ấy một cơ hội nhưng fải chắc rằng cô ấy sẽ không tái fạm. Anh không nên gặp người thứ ba kia, vì chuyện của anh và cô ấy thì anh giải quyết với cô ấy, còn chuyện cô ấy với anh chàng kia thì để họ giải quyết với nhau. Trừ khi họ cứ quyết tâm đến với nhau thì anh nên dùng đến luật fáp sau khi đã có những chứng cứ ngoại tình. Khi biết đã chắc chắn không cứu được hạnh phúc, thì anh nên có quyết định dứt khoát. Anh có thể thương cháu, cô ấy cũng thế, nhưng anh hãy nghĩ về bản thân trước. Bản thân anh có yên ổn, bình thường thì anh mới có cơ hội nuôi dậy cháu bình thường được. Anh và vợ anh không thể nuôi cháu bình thường khi 2 người ly thân, hoặc suốt ngày to tiếng. Bề ngoài thì cháu bình thường, nhưng trong tâm lý cháu chắc chắn là không tốt. Chúc anh có lựa chọn chính xác.