
Xin anh chị cho em một lời khuyên về tình yêu...
Em năm nay 20 tuổi, em đang yêu một người con gái lớn hơn em 3 tuổi. Người con gái này có tính tình hơi lì lợm và ngoan cố, lại kèm cái tính hay ghen ( trước đây nhưng giờ thì đã hết rồi, bây giờ người ghen là em ).
Chúng em ở khá xa, em thì ở Huế và người kia ở HCM, tụi em muốn gặp nhau là 1 điều rất khó. Khi nào em nhớ người đó lắm thì em liền bắt chuyến tàu chạy vào miền nam để gặp cô ấy, có tháng em chạy vào đó 2-3 lần, và có tháng không. Một lần đi rất lá tốn kém, nó gón đi của em khoản 6-7 triệu. Nhưng vì tình yêu em đành huy sinh tất cả.
Thậm chí, gia đình nhà cô này thuộc dạng thèm tiền và thích giàu, hỡ thấy ai nhà giàu là nịnh bợ, nói khéo, còn nhà nghèo thì khinh và không thèm nói chuyện. Và ước mơ của gia đình nha cô này là muốn cho con mình phải cưới người nước ngoài, học thức phải cao thì mới thỏa mãn.
Còn gia đình nhà em thì cũng bình thường, học thức không cao, em chỉ trình độ lớp 9 là em đã nghĩ rồi ( vì ham chơi ). Giờ em đã đi làm lương tháng cũng được 4-5 triêu 1 tháng.
Chúng em quen được nhau cũng vì nói dối với gia đình nhà cô ấy, cô ấy nói giúp em là em là bằng tuổi cô ấy , trình độ học thức cũng cao Đại Học Kinh Tế,... Vì thế nên G/Đ nhà cô ấy mới chịu cho tụi em quen nhau.
Nhưng chúng em mặc kệ chuyện gì tới nó sẽ tới, trong khi quen, cô ấy nói em phải sửa đổi tính cách, không ăn chơi, không hút thuốc... và em đã bỏ hết tất cả vì cô ấy, thậm chí, em đi làm về chỉ cầm lấy đt gọi và nói chuyện suốt mấy tiếng đồng hồ từ 7 giờ tối đến 12 giờ đêm...
Chúng em vẫn cứ yêu nhau như thế trong 8 tháng qua. Cho đến hôm cô ấy bỗng nhiên phát hiện mình đã có thai. Nhưng tụi em sợ g/đ nhà cô ấy biết nên phải giấu.Khi em nhận được tin là cô ấy có thai thì em đã nói với g/đ em vào thăm nhà và xin cưới luôn, đó chỉ là dự kiến từ phía g/đ em, còn g/đ nhà cô ấy không hề hay biết cho đến khi bầu thai được 3 tháng tuổi thì cô ấy bị trượt chân và té... Và kế hoạt bỗng trở thành mây khói.
Không vì hoàn cảnh trớ treo, chúng em vẫn tiếp tục yêu nhau và hạnh phúc thêm 4 tháng nữa. Tổng cộng tụi em đã quen nhau 1 năm 2 tháng.
Không biết sao bỗng nhiên 2 tuần trở lại đây cô ấy dỡ chứng với em mà em không biết lý do gì.
- Cô ấy thường đi ra ngoài ( bình thường chỉ ở nhà và nói chuyện với em qua đt )
- Hay tắt đt hoặc em gọi mà cô ấy không nghe, chỉ tiếp tin nhắn cho đến khi về nhà.
- Cô ấy hay nói dối một cách trắng trợn. Em hỏi thêm thì cô ấy nói " Anh không tin Em à "
- Bình thường cô ấy rất thích em gọi đt hỏi thăm trong khi làm việc, vì thế ngày nào em cũng gọi để hổi thăm. Nhưng bây giờ thì cô ấy nói. " Khi em làm việc xin anh đừng gọi nữa, vì lúc đó anh gọi em cũng không nghe được đâu vì em rất bận, bắt đàu từ bây giờ em đi làm là em để chế độ im lặng nha " rồi cô ấy tắt máy...
Và còn rất nhiều chuyện nữa, nhưng vì không có thời gian em không tâm sự được nhiều.
Nhiều khi em nhớ cô ấy, em gọi, em gọi, và em gọi, gọi mãi cô ấy chẵn thèm nghe đt. Nhắn tin không hề nhắn lại, cho đến khi cô ấy về nhà đến mới thèm nghe đt của em.Và khi đó em ngồi em khóc, em đã khóc cho cô ấy rất nhiều, khi em khóc thì cô ấy còn cười lên sự đau khổ của em nữa. Chẵn hề biết thông cảm cho nỗi khổ của em. Cho đến khi em hỏi vì sao không nghe đt thì cô ấy có rất nhiêu lý do đẻ biện hộ, nhưng vì em yêu cô ấy quá nhiều nên em bỏ qua ngoài tai tất cả.
Nhưng bây giờ em đã quá tải, trong suốt 2 tuần nay em chịu hết nỗi rồi. Giờ em không biết phải làm sao, Mong anh/ chị nào có kinh nghiệm chỉ em với, thật sự em đang rất đau khổ.
Còn nữa
Thật sự em cũng rất muốn vào trong đó để biết mọi việc sáng tỏ hơn, em định là tối mai đi, nhưng vì cô ấy nói, anh vào em cũng không tiếp vì em phải lo cho công việc của em, mặc kệ anh, rồi cô ấy thở dài và tắt máy trong cơn tức giận...
Như vậy hỏi sao em có thể vào đó được cơ chứ...
Em thật sự rất khó sử, mấy anh chị biết không, trưa nay em cũng đã khóc, khóc rất nhiều tới nỗi em phải bật ngã vì kiệt sức, cô ấy biết em khóc và đã xin lỗi em trong thời gian qua đã đối sử với không tốt em. Xong cô ấy sẽ hứa sẽ sửa chữa lỗi của mình hết sức có thể.
Vậy theo anh/chị, em nên làm gì trong thời điểm này, người ta nói yêu là mê mụi, mất hết lý trí. Câu đó quả thật rất đúng. Em có nên tin lời cô ấy nữa không, vì trước đây cô ấy đã hứa với em rất nhiều, rồi lời hứa cũng tan theo gió và bụi.
Trời ơi, em nên làm gì trong thời điểm này
Xin anh chị tư vấn dùm em.

Những câu trả lời của các bạn thật ý nghĩa.
Mình cảm ơn rất nhiều!

Bạn thân mến! Những gì bạn nói về người yêu mình nghe có phần khá buồn nhưng đó vẫn là quá khứ, bạn nhỉ? Có thể tâm hồn đi hoang, có thể một chút lạc lòng, có thể những rung động quá ngưỡng đã làm người ấy khó kiềm chế... Sự thật đó không phải là không quan tâm, nhưng chính thực tế mới là điều đáng quan tâm, bạn ạ!
Bạn nói cô ấy trốn để đi nghỉ với đồng nghiệp... bằng tuổi bố cô ấy nhưng thật sự đây chỉ là nghi ngờ, tin đồn hay bạn đã có những chứng cứ xác thực? Hãy thật sự cẩn thận để tránh chuyện ghen tuông mù quáng, hay tránh chuyện quy gán “xấu toàn phần - xấu thói quen” để người ấy đỡ phải khổ sở, bạn ạ!
Dường như trong lòng bạn vẫn chưa hề tin tưởng người ấy. Trong suy nghĩ của bạn, người ấy đã định hình tính cách? Xin nói ngay với bạn rằng chúng ta rất khó có thể đưa ra bất kỳ kết luận nào khi chưa có đủ cơ sở. Hai bạn chung sống với nhau và đã có con, trong khoảng thời gian ấy người ấy có biểu hiện nào thiếu đoan chính? Trong thời gian ấy, người ấy có thật sự quá tệ hại hay không? Chính bạn nên cân nhắc và suy nghĩ!
Yêu nhau cần nhất là niềm tin. Nếu bạn băn khoăn có nên sống vì con hay không thì chúng tôi xin nói ngay là tại sao không? Vì chúng ta vẫn hết lòng và hi sinh cho tình yêu, để khi tình yêu quá mệt mà chúng ta cũng đuối thì lúc bấy giờ có chia tay cũng chẳng muộn màng.
Ngay cả người ấy có lỗi trong trường hợp này, bạn vẫn có thể quyết liệt tha thứ hoặc bỏ qua kèm theo những lời động viên và chia sẻ thật tâm. Nếu người ấy biết thay đổi hoặc điều chỉnh, có lẽ hạnh phúc gia đình chúng ta sẽ quay trở về.
Tuy nhiên, nếu người ấy không biết điểm dừng thì chắc chắn lúc bấy giờ, sau một thời gian cố gắng và nỗ lực hết mình, bạn có những quyết định cuối cùng cũng không ai có thể trách bạn. Chúc bạn bản lĩnh, bao dung và vị tha để giải quyết vấn đề của chính mình.

Sẽ cảm thấy chơ vơ và hụt hẳn biết bao nhiêu,vì mình đã đặt niềm tin không đúng chỗ,mình cũng đã từng như thế đó đặt hết niềm tin và kì vọng vào một người,cho đi mà không cần đáp trả,cuối cùng chỉ nhận lại được sự phủ phàn và cay đắng biết bao nhiêu,Khi mình nhận ra được điều đó dường như mình đã đánh mất niềm tin vào cuộc sống,vào con người trên thế gian,đối với ai mình cũng có cảm giác không an toàn,thời gian đó mình sống khổ sở lắm bạn a`,làm con người mà bị đánh mất niềm tin thì cuộc sống sẽ vô vị lắm,đánh mất niềm tin cũng như là đánh mất tất cả vậy đó.Nhưng trên đời này không có chuyện gì là tuyệt đối cả,Có người làm mất đi lòng tin ở ta, nhưng cũng có người giúp ta lấy lại niềm tin vào cuộc sống,Vì vậy trong tình yêu và trong cuộc sống cũng thế,khi chưa thật sự hiểu về 1 ai đó, đừng nên quá đặt niềm tin tuyệt đối vào một ai đó bạn nhé .vài lời chia sẽ chúc bạn vui vẻ.........