
Vợ rất giận bỏ về nhà mẹ đẻ, tôi phải làm gì đúng đắn để cô ấy quay về
Vợ tôi nhỏ hơn tôi 10 tuổi, chúng tôi lấy nhau được 1,5 năm. Trước khi cưới giữa chúng tôi đã xãy ra 1 chuyện: cô ấy quen người khác và đòi bỏ tôi nhưng sau 1 thời gian cô ấy quay lại và tôi đã tha thứ tiến hành làm đám cưới.
Trong quá trình chung sống cũng đôi lúc có chuyện không vui, mọi chuyện bắt đầu khi cô ấy đi làm, chúng tôi đã cãi nhau và có động tay động chân (cả 2 đều có lỗi)...quãng thời gian vài tháng sau đó là chiến tranh lạnh rồi làm hoà.
Chuyện bắt đầu vào 1 bữa tối khi cả 2 cãi nhau qua điện thoại và cô ấy ở bên nhà mẹ đẻ luôn không về. Tôi cũng bất chấp, chuyện này kéo dài khoảng 4 tháng rồi, có lúc cố ấy muốn về nhưng tôi không chịu, nhưng lúc tôi muốn đón về thì cô ấy lại không chịu.
Nguyên nhân theo tôi nghĩ thì: trong 4 tháng đó thỉnh thoảng chúng tôi có hiểu lầm và đã xúc phạm nhau...vì hiếu thắng của cả 2.
Giờ cô ấy không muốn gặp mặt, nhắn tin hay điện thoại gì cả, nói muốn dứt khoát với tôi : (...1 lần nói qua điện thoại thế này: ...bộ anh coi không có chuyện gì xãy ra cả àh, anh đối xử với tôi như vậy, anh đi với con nào bị bỏ rồi quay về hả,...đừng điện thoại, tới nhà nữa...), ngay cả mẹ vợ thời gian đầu hay gọi điện khuyên nhủ giờ thì cũng im luôn gần như chấp nhận chuyện chia tay của chúng tôi. Chúng tôi chưa làm hôn thú.
Giờ tôi rất rối , mong các ban cho tôi lời khuyên như thế nào cho đúng đắn, tôi mong vợ quay về lắm.
Cám ơn rất nhiều

Giờ này không biết bạn đã giải quyết xong việc của mình chưa, còn mình, mình đang bắt đầu với những gì bạn đã trãi qua, thật là tồi tệ phải không bạn. Nhưng lúc này mình đã lựa chọn con đường đi cho mình dù trong lòng còn nhiều điều thật sự băn khoăn. Người đó, niềm tin yêu, mục đích sống của mình một thời đã ra đi và đem theo tất cả, để lại cho mình những trống trải, cô đơn đến tột cùng, sự chia sẽ là không đủ, chỉ có lựa chọn mới an ủi mình được phần nào. Mình đã để cô ấy lựa chọn con đường của cô ấy, sau những lần giải thích, sau những bộc bạch bản thân. Chỉ có điều là mình thấy không vui bởi cô ấy đã phủ lên trên cuộc chia tay bằng những tội lỗi làm mình không còn muốn gặp gỡ bất kỳ ai đã từng yêu mếm cô ấy, điều đó có thể sai, song mình nghĩ đó có thể là cái võ bọc an toàn cho cô ấy lúc này, dù sao những người cô ấy cần lúc này sẽ sẳn sàng tha thứ cho cô ấy sau này khi sự thật được phơi bày. Thế thì bạn ơi có cần phải suy nghỉ nhiều như thế khi hiện hữu quanh ta còn quá nhiều điều phải làm, ta vẫn còn nhiều ý nghĩa lắm với cuộc đời. Tất nhiên trong góc khuất trái tim ta, niềm đau đó không bao giờ mất, nó sẽ cùng ta đi đến cuối cuộc đời mình vì điều đó làm cho ta khác những người còn lại trong thế giới này. Mình nghĩ, hãy mạnh dạn lựa chọn, lựa chọn cho mình điều sẽ đem đến nhiều ý nghĩa nhất với cuộc sống này, bạn thử nghỉ mình còn được bao nhiêu thời gian trên cỏi đời này, nhưng mình tin chắc rằng công việc cần bạn làm thì nhiều khôn kể, ví như: Chăm sóc, thăm hỏi Bố, mẹ; Ông, bà; Anh, em, .... bạn bè, những người xung quan, vấn đề xã hội. Mình thường nghỉ về những tại trẻ, những người ít tuổi hơn, nghị lực hơn nhưng chắc chắn sẽ ra đi trước mình, trước chúng ta.
Thế thì ta phải buồn khổ làm jì, thời gian đó ta làm việc khác có ích hơn, bạn nhỉ.
Còn rất nhiều việc cần ta làm, còn quá nhiều điều phải quan tâm
Chúc bạn niềm tin và ánh sáng!

Chồng như thế thì vừa tức, vừa tủi, khó mà ở lại được, chị em ra đi cũng là 1 cách phản ứng quyết liệt trước lỗi lầm của chồng (chồng ko có lỗi ko bà nào mà điên tự dưng xách giỏ ra đường).
Có trong cảnh xách giỏ ra đường mới hiểu, người vợ đau đớn, tủi thân (vì bị chồng xúc phạm quá quắt), vừa mất phương hướng ko biết đi đâu về đâu, dù có chủ ý hay là do bản năng đưa đẩy thì nơi cuối cùng các chị về cũng là nhà ba mẹ ruột, vì còn nơi nào ấm áp hơn, an lành hơn lúc này?! Chơ vơ 1 mình giữa đường như thế cũng có vui gì đâu? Và còn vì các chị nghĩ, nơi có thể khiến anh CHỒNG yên tâm nhất về vợ là nhà vợ. Chị vợ về nhà, dù sao còn trong sáng minh bạch, sau này chồng ko bắt bẻ gì được. Còn ra khách sạn ngủ, khéo sau này làm lành chồng "truy cứu" rằng tối hôm đó ngủ ở đâu? ngủ ở khách sạn với thằng nào? hay qua nhà bạn gái kể xấu chồng? Các chị vợ nghĩ có kể xấu chồng với ba mẹ ruột mình để ba mẹ ruột mình đứng ra phân xử (dù có hay ko việc phân xử này) thì người chồng vẫn dễ chấp nhận hơn là bị vợ nói xấu mình với bạn thì ko còn mặt mũi nào mà nhìn ai. Đó chính là lý do người vợ khi bỏ nhà đi thường về nhà mẹ đẻ, ko phải để bêu riếu chồng mình mà để tìm 1 nơi yên lành hơn để trốn tránh nỗi đau do chồng gây ra, mà lòng cũng còn nghĩ đến chồng, đến sự minh bạch phải có với chồng, và cũng còn mong trước mặt ba mẹ vợ thì chồng sẽ biết lỗi, sẽ thấy xấu hổ với mình mà ko lặp lại nữa. Cũng chẳng có người vợ nào mà chồng ko gây chuyện lại "quen thói" làm như chi cả
Giờ thì bác nên đến trực tiếp gặp chứ điện thoại nhiều cũng không giải quyết được vấn đề đâu. Sau khi làm lành xong thì viết thư hay Mail cho vợ thế này này đảm bảo đọc xong chắc vợ bạn sẽ suy nghĩ lại
Hồi vợ chồng mình còn “son rỗi” thì cực mấy anh cũng chịu được, còn bây giờ có con rồi, nếu em cứ về nhà mẹ anh sẽ vô cùng vất vả. Anh mong em bớt khó tính đi một chút, nếu chồng đi làm về có hơi trễ thì em nên thông cảm. Công việc của một nhân viên bảo hiểm như anh quả thực là rất cực nhọc, phải làm thêm giờ, phải đi gặp gỡ, tiếp xúc với nhiều khách hàng khi họ có ý định tham gia bảo hiểm.
Anh luôn ý thức một điều là đã có em và con nên chẳng dám phiêu lưu đâu. Là vợ, lẽ ra em phải tin chồng, sao cứ đi tin người ngoài. Có lần anh với em cùng xem một chương trình giao lưu các văn nghệ sĩ trên truyền hình, người bạn đời của một nghệ sĩ nổi tiếng đã nói: “Bao giờ cũng vậy, tôi rất tin tưởng anh ấy. Đã là vợ chồng thì cần có sự tin tưởng và tôn trọng lẫn nhau”. Anh mong sao em cũng có ý nghĩ như vậy.
Nếu có gì không vừa ý, em có thể thảo luận với anh. Anh sẽ giải đáp hết. Em đừng giận dỗi, rồi đưa con về nhà mẹ đẻ. Con mình còn nhỏ lắm, đi đường xa như vậy sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của nó. Cuối cùng, anh mong mỏi một điều, em sẽ không bắt chồng phải thực hiện một tuyến đường khứ hồi mà anh đã ngán ngẩm lắm rồi.

Hom qua gio cho mai ko thay ai cho y kien gi, buon qua.