
Xin kinh nghiệm du lịch Hà Giang
Chào các bạn: Mình đang có 1 vấn đền cần mọi người tư vấn giúp
Sắp tới tháng 7 này mình với mấy đứa bạn muốn lên Tây bắc check in facebook nhưng cả nhóm đang cãi nhau về vụ chọn địa điểm, đứa thì bảo lên Mù Cang Chải ngắm ruộng bậc thang, đứa bảo lên Hà Giang hùng vĩ hơn, thằng thì thích leo phanxipang.
Bạn nào đã đi rồi cho mình xin vài góp ý xem tầm tháng 7 thì đến điểm nào thì đẹp nhất (có ảnh thực tế thì càng tốt ) Thank!
Hà Giang liệu có là sự lựa chọn tốt nhất ?

Bạn xem qua Kinh Nghiệm Du Lịch của 2 điểm Hà Giang và Mù Căng Chải tại đây nhé. Hai điểm này dân Phượt đi khá nhiều rồi, không thiếu thông tin đâu
Chúc bạn và bạn bè có chuyến đi vui vẻ nhé

Nếu yêu thích phong cảnh núi non, chắc chắn bạn nên đến Hà Giang ít nhất một lần. Ở vùng đất cực bắc này, đường sá hầu hết là đường đèo, cứ nối nhau quanh co uốn lượn.
Cái cảm giác bò loanh quanh một quả núi rất thú vị, bạn cứ thấy mình trèo lên từng tầng một của con đường, thoắt một cái thì đoạn đường vừa qua đã nằm ở tầng dưới.
Ăn gì ở cao nguyên đá Đồng Văn Khám phá những chốn thần tiên ở Hà Giang
1. Phương tiện đi lại
Đi bằng ôtô:
Từ Hà Nội, bạn đi xe khách Hà Nội - Hà Giang từ bến xe Mỹ Đình, sau đó đi xe Quản Bạ - Đồng Văn từ bến xe Hà Giang.
Đến Đồng Văn thì thuê xe ôm để khám phá các điểm du lịch của Đồng Văn (ở Đồng Văn không có dịch vụ cho thuê xe máy)
Nếu bạn có ý định phượt Hà Giang bằng xe máy thì chú ý mang theo đầy đủ giấy tờ xe
Đi bằng xe máy:
Tuyến đi thứ nhất: Hà Nội – Vĩnh Phúc – Việt Trì – Phú Thọ - Tuyên Quang. Đường này thì nhiều người biết và đông xe đi lại.
Tuyến đi thứ hai: Hà Nội – Sơn Tây – Cầu Trung Hà – Cổ Tiết – Cầu Phong Châu – Phú Thọ - Đoan Hùng – Tuyên Quang.
Từ Hà Nội bạn đi theo Đại lộ Thăng Long. Sau đó gặp đường 21 đi theo đường 21 lên Sơn Tây (Chú ý: điểm giao nhau này ngày trước là ngã 3 nay đã làm cầu vượt qua đường 21 nên các bạn chú ý rẽ phải trước cầu vượt). Tiếp theo bạn đi Từ Sơn Tây qua cầu Trung Hà đến Cổ Tiết, đến Cổ Tiết qua cầu Phong Châu, qua cầu Phong Châu đi theo đường vên sông (đường 320) đi lên Phú Thọ.
Từ Phú Thọ các bạn theo quốc lộ 2 đi lên Đoan Hùng rồi đến Tuyên Quang, đi theo đường cao tốc bên ngoài Tuyên Quang bạn sẽ không phải đi qua thành phố Tuyên Quang.
Theo đường Quốc lộ 2 đi tiếp: TP. Tuyên Quang – Hàm Yên - Bắc Quang – Vị Xuyên – TP. Hà Giang
Tuyến đi thứ nhất dài hơn khoảng 30km so với tuyến thứ hai
* Lưu Ý: Nếu bạn có ý định phượt Hà Giang bằng xe máy thì chú ý mang theo đầy đủ giấy tờ xe, xe có giấy chứng nhận bảo hiểm TNDS phù hợp, người ngồi trên xe phải đội mũ bảo hiểm đầy đủ, nên có kính mắt, đi giầy nhẹ hoặc giầy thể thao. Nên trang bị điện thoại có hệ thống google map, mạng Vina, Viettel, Mobi hoạt động tốt ở vùng này.
2. Nên đến Hà Giang vào thời điểm nào?
Hà Giang đi mùa nào cũng thấy đẹp,mỗi mùa có một vẻ đẹp khác nhau. Tuy nhiên, Nếu đến với Hà Giang trong khoảng tháng 7 và tháng 8 thì nên mang theo sẵn áo mưa hoặc ô dù vì đó là thời điểm mùa mưa, bạn có thể găp những ngày mưa liên tục hay những cơn mưa rào bất chợt.
3. Khách sạn, nhà nghỉ
Tại Hà Giang các bạn có thể nghỉ tại các khách sạn có giá trung bình 170.000- 350.000 như khách sạn Huy Hoàn, khách sạn Công đoàn, khách sạn Khánh Linh, khách sạn Cao Nguyên Đá (ở thị trấn Đồng Văn).
Theo các tài xế xe khách và một số khách du lịch "bụi". khách sạn tốt nhất ở Đồng Văn là khách sạn Hồng Ngọc nằm ngay thị trấn gần chợ phiên Đồng Văn, giá phòng từ 120.000 đồng đến 180.000 đồng/phòng (phòng có hai hoặc 3 giường). Nhà UBND thị trấn cũ ở cuối dãy phố cổ nay cũng là nhà nghỉ bình dân (có thể ngủ với giá 20.000 đồng/người) . Có khoảng 6 - 7 nhà nghỉ quanh đó giá rẻ hơn, dao động từ 80.000 đồng đến 120.000 đồng/phòng.
4. Ăn uống
Món ngon nên thưởng thức ở Đồng Văn là: thịt gà, thịt bò khô, rau cải mèo, măng nứa và uống rượu ngô.
Tối ở Đồng Văn còn có chè nóng, ngô nướng, mía nướng… Ngoài ra bạn cũng có thể thứ các món ăn dân tộc ở chợ như mèn mén (ngô xay đồ chín), xôi màu, thắng cố, bánh ngô.
5 . Các điểm du lịch và khám phá
Chúng tôi đưa ra danh sách một số điểm không thể bỏ qua khi đến Đồng Văn. Bạn có thể tự sắp xếp lịch trình để đến các điểm mà bạn cho là thú vị nhất theo thời gian của mình.
- Cổng trời Sà Phìn, cách Đồng Văn 15km về phía Yên Minh (đường 4C) là điểm bạn cần phải đến. Từ Sà Phìn, bạn nên đi thăm điểm cực bắc của Việt Nam là Cột cờ Lũng Cú 26km nữa, dưới chân cột cờ là làng văn hóa Lô Lô, bạn có thể đi dạo vòng quanh.
- Từ Sà Phìn đi đến cửa khẩu Phó Bảng 7km, bạn có thể thăm Thị Trấn Cổ trên Cao Nguyên Đá.
- Từ cồng trời Sà Phìn nhìn xuống lòng thung lũng là di tích lịch sử nổi tiếng: nhà vua Mèo Vương Chí Sình.
- Chợ phiên Đồng Văn họp vào sáng thứ 7 hàng tuần, rất đông bà con dân tộc xuống chợ, chợ vui và vô cùng náo nhiệt.
- Khu vực phố cổ Đồng Văn với những ngôi nhà tường trình, mái ngói nung và tường rào bằng đá, vào ngày rằm hàng tháng cũng treo đèn lồng như phố cổ Hội An.
- Nếu có nhiều thời gian thì bạn có thể leo núi Đồn Cao nằm ngay phía sau khu chợ phiên, trên đó có thể ngắm toàn cảnh thị trấn Đồng Văn.
- Từ thị trấn Đồng Văn đi về phía Mèo Vạc khoảng 15km là Thiên hạ đệ nhất đèo Mã Pí Lèng, còn đèo đẹp và hùng vĩ nhất miền núi phía bắc, bên dưới thung sâu, có dòng Nho Quế bé xíu như một sợi chỉ xanh cắt ngang giữa những dãy núi đá tai mèo nhọn hoắt.
- Chợ Mèo Vạc cách Đồng Văn 28km họp vào sáng Chủ nhật hàng tuần.
Hà Giang có nhiều cảnh đẹp, bạn nhớ mang theo chiếc máy ảnh du lịch để lưu lại những khoảnh khắc ấn tượng.
6. Mang gì khi du lịch Hà Giang
Bạn nên mang theo quần áo ấm khi lên đến khu vực vùng cao vì khi hậu thay đổi đột ngột và thời tiết càng về đêm càng lạnh.
Chuẩn bị sẵn một số thuốc tây chữa các bệnh thông thường như cảm cúm nhức đầu vì du khách có thể mắc phải khi chưa thích ứng được với bình độn cao và khí hậu lạnh.
Túi thuốc cá nhân ít nhất phải có dầu gió, thuốc đau bụng, thuốc trị nhức đầu, kem thoa da chống muỗi, thuốc trị côn trùng cắn, kem thoa da trị bỏng hoặc dị ứng... Tùy theo sức khỏe cá nhân, cần mang theo đường ăn kiêng hoặc thuốc đặc trị riêng.
Du lịch Hà Giang chắc chắn sẽ cần đi bộ nhiều, bạn phải chú ý chọn loại giày êm, nhẹ, tất cotton mềm. Mang theo loại kem thoa chân dùng vào buổi tối để làm mềm da, giúp thư giãn và phục hồi mỏi mệt cho chân.
Những vật dụng khác như bộ kim, chỉ với chiếc kéo nhỏ, kim khâu tay, chỉ, nút áo, kim băng, có thể sẽ trở nên rất hữu dụng trong các trường hợp bất ngờ.
Ngoài ra, nếu có dự định dã ngoại và qua đêm trong rừng thì phải chuẩn bị thêm các bộ lều dã ngoại, diều, nồi nấu đa năng... để thỏa mãn nhu cầu tận hưởng không khí thiên nhiên hoang dã, tự thưởng thức bữa ăn theo ý mình.

Đi Hà Giang đi bạn. Mình mới đi Hà Giang đợt 30/4 về xong, phong cảnh mê li luôn.
Đi theo công ty lữ hành họ lo hết cho mình, mình chỉ phải lo đi chơi thôi Bạn tham khảo công ty mà lần trước mình đi này: http://pystravel.com/vi/tour-mien-bac/tour-ha-giang/991-ha-giang-hung-vi.html
Nói chung là giá tốt, hướng dẫn viên vui tính, nhiệt tình.

Đi Hà Giang đi bạn, phong cảnh đẹp, lên Mã Pì Lèng nhìn xuống phê như con tê tê mà lại không mệt như là leo Fan. Mù Cang Chải thì tháng 9,10 mới đẹp vì đó là mùa lúa chín.

Chúng tôi đến Sơn La trong chặng dừng chân của chuyến chu du vòng cung Tây Bắc. Bạn đồng hành của chúng tôi là phóng viên thể thao vốn quen biết rộng đã cẩn thận chọn một “thổ địa” dắt chúng tôi đi thưởng thức món ngon của núi rừng Tây Bắc.
Bản làng trên vùng núi Tây Bắc.
Thoạt nhìn người đàn ông mặc bộ complet xanh đậm, da trắng, miệng cười rất tươi này chắc hẳn ai cũng nghĩ anh là người Kinh chính hiệu nếu anh không tự hào…khoe anh là người dân tộc Thái trắng một trăm phần trăm. Sau màn chào hỏi và "trưng cầu dân ý", anh nhanh nhẹn nhảy lên xe giành lấy vô lăng lái xe đưa chúng tôi vào bản.Vượt qua con đường nhỏ hai bên bạt ngàn tre nứa chúng tôi đến một bản làng (khó nhớ nên tôi quên mất tên) chuyên kinh doanh ăn uống kèm dịch vụ tắm nước nóng thiên nhiên.
Phía trước dãy nhà sàn to to, nhà nào cũng có một đám người túm tụm, người ngồi cặm cụi vặt lông gà kẻ đứng chẻ cơm lam, người ngồi nướng cá... Thấy chúng tôi đến, các cô gái dân tộc tóc duỗi nhuộm vàng hoe trong trang phục quần jean áo thun tay cầm điện thoại nhắn tin nhoay nhoáy ùa ra mời chào thực khách vào quán mình. Anh dân tộc dường như là một thực khách đã quen mặt ở quán xổ một tràng tiếng Thái chắc hẳn là gọi món ăn. Thấy thế nhân viên trong quán cuống cuồng chạy ngay xuống bếp, người làm thịt gà, người nướng cơm lam, nướng cá…
Quay sang chúng tôi, bằng một thứ tiếng Kinh chuẩn không cần chỉnh anh nói hôm nay sẽ đãi chúng tôi toàn những món đặc sản của miền Tây Bắc là cơm lam, gà già, cá nướng gập và thịt trâu xông khói.
Món ăn đặc trưng của người Thái là cơm lam (lam là từ để chỉ tất cả các món ăn được chế biến bằng hình thức nướng). Người Thái có tới gần chục loại cơm lam. Loại đơn giản nhất là đem gạo nếp cho vào ống tre (loại tre bình thường không non, không già), đổ nước ngâm cho gạo nở rồi đốt ống tre trên ngọn lửa. Khi cơm chín, tước vỏ tre bên ngoài lấy cơm ăn.
Ấn tượng nhất là chéo, một loại gia vị miền Tây Bắc đã đi vào huyền thoại. Hầu như không có bữa ăn nào quan trọng của người Thái lại thiếu được Chéo, nó giống như một dạng muối vừng với người Kinh. Chéo của người Thái đen được làm chủ yếu từ quả Mắc Khén.
Chéo, giống như một dạng muối vừng với người Kinh
Mắc, theo tiếng Thái, có nghĩa là quả. Nhưng còn Khén thì không hề có chữ gì đồng nghĩa hay cả trong ngôn ngữ bản địa. Bởi vậy mắc khén mãi mãi sẽ là một tên riêng, tự nhiên tồn tại như chính bản thân núi rừng hoang dã, bí hiểm mà cũng quá đổi quen thuộc với con người. Thực tế Mắc Khén là một loài cây dại thuộc họ hồi, có tinh dầu, khi đơm trái sẽ kết thành những chùm quả nhỏ li ti, tỏa hương thơm dịu. Người chốn sơn lâm chỉ việc lên sườn núi, tìm những cành Mắc Khén chín về phơi khô rồi xoa cho quả rời cành.
Quả Mắc Khén sau khi thu về, bắc chảo rang nóng. Tiếp đó, đưa vào giã thành bột mịn. Tuy nhiên để chế ra được hương vị thơm phức, chuyên dùng ăn với xôi nếp nương, còn phải qua nhiều công đoạn khác. Đó là dùng ớt khô bỏ hạt nướng giòn, muối rang, rau mùi tầu xắt nhỏ rang khô, tất cả đều giã thành bột mịn. Sau khi trộn đều hỗ hợp trên thì tạo thành Chéo, một thứ bột mùi thơm hăng hắc nhưng lại dịu như vị ô mai và phảng phất chất núi rừng, thơm cay nồng nàn như hương hồi, quế.
Món cá nướng gập đầy quyến rũ.
Bột chéo giúp thịt thú rừng trở lên ngon đặc biệt. Cũng không chỉ dùng cho các loài thú săn trên rừng, chéo còn được người Thái đen sử dụng trong cách nướng cá "pa pẻng toh" có nghĩa là "cá nướng gập" đầy quyến rũ. Cá mang về nhà rửa sạch ruột, xát chéo cả bên trong và bên ngoài, sau đó banh cá ra gập ngang thân cho đầu gặp đuôi, kẹp que nướng trên lửa. Kiểu gập cá độc đáo này giúp cá nướng chín đều, bản thân nước bên trong được giữ lâu hơn và khiến thịt cá không bị cháy. Hương vị của chéo tỏa ra thơm phức, vị dịu của mắc khén, vị cay nồng nàn của ớt, vị mặn mòi của muối.Món cá này làm tôi liên tưởng đến món cá nướng ở Lệ Giang, nó cũng thơm nức và ngon ngọt như thế này, khiến cho ai khi đã ăn một lần sẽ còn nhớ mãi.
Tôi cũng nhớ món rau cải rừng luộc. Cải rừng để cả cây dài, luộc vừa chín tới vừa giòn lại vừa ngọt làm chúng tôi ăn đến đâu xuýt xoa đến đấy. Kết quả hai đĩa rau to đã bốc hơi trong nháy mắt.
Câu chuyện quanh chén rượu dường như làm cho mọi người gần nhau hơn, qua đó mình cũng vỡ vạc thêm nhiều điều thú vị về phong tục tập quán của người dân tộc Thái vùng Tây Bắc. Anh bạn người dân tộc bảo người phụ nữ Thái rất hạnh phúc khi chồng mình trở về nhà khi đã say khướt, cô vui vì chồng mình được nhiều người quý mến mà mời cạn ly đến say mới tha. Nếu hai vợ chồng cùng đi thì chị vợ sẽ vắt ông chồng say mềm của mình lên yên ngựa, còn chị sẽ nhẫn nại dắt chú ngựa ấy lững thững vượt qua mấy quả núi để về nhà. Một tập tục là lùng nhất và làm tôi choáng nhất là trong một bữa tiệc rượu, nếu người nào không có khả năng uống tiếp thì phải chịu ngồi yên cho người mời đổ rượu vào …túi áo!
Khi anh bạn tôi đã hơi ngất ngư trước tửu lượng đáng nể của anh bạn dân tộc thì anh nhà báo mới tiết lộ anh đã cố ý chọn anh này là một người có tửu lượng kém nhất trong những người anh quen biết ở đây thôi. May quá,nếu không thì không biết tôi phải xoay sở ra sao để vác nổi anh bạn lên... yên ngựa như các chị vợ dân tộc kia vẫn làm khi chồng say nhỉ? Và nếu có vác lên nổi thì không biết có đủ kiên nhẫn để đi bộ dắt theo ngựa hay là quất cho nó mấy roi để nó phi thật nhanh làm anh bạn rơi xuống còn mình ung dung leo lên lưng ngựa cỡi một mạch về nhà???
Chuyến đi Tây Bắc lần này, được thưởng thức những món đặc sản Tây Bắc độc đáo cả về phong vị và mỹ vị. Mùi thơm ấy, vị ngọt ấy sẽ đọng lại mãi trong ký ức về vùng rừng núi xinh đẹp này.