
Có nên làm bạn sau khi chia tay với anh ấy không?
chào tất cả các độc giả, mình viết tâm sự này mong mọi người cho mình ý kiến. em biết anh sẽ không đọc được những dòng tâm sự này của em nhưng em mong ở đâu dó anh sẽ hiểu được nỗi lòng cuẩ em anh nhé! câu chuyện của mình như sau , mình và anh yêu nhau được hơn một năm anh hơn mình 8t đã có công việc ổn định còn mình là sinh viên năm cuối chúng mình yêu nhau rất hp kỉ niện vui buồn đều có, nhưng gần đây anh ấy không quan tâm mình như trước nữa, mình hỏi mãi anh mới nói rằng bố anh đang ốm năng gia đình băt anh lấy vợ nhưng minh đang đi học với lại gia đình anh không cho anh lấy vợ xa anh nói sẽ thuyết phục gia đình nhưng mình biết điều đó là vô nghĩa vì anh là người con hiếu thảo, khi anh nói chúng mình không thể đến được với nhau mình đã khóc rất nhiều và anh nói mình hãy quên anh nhưng đối với mình là điều cực kì rất khó anh cũng nói anh vẵn còn yêu mình nhưng không muốn làm mình khổ thêm nữa vì anh nói chúng mình không đến được với nhau, anh nói sẽ xem mình như một người bạn và một người em gái tốt và cũng là người con gái mà suốt đời này anh yêu nhất mình lại khóc các bạn ah! anh nói sẽ theo dõi từng bước đường tôi đi và anh luôn ở bên cạnh tôi, tôi đau lòng lắm các bạn ah tại sao còn yêu nhau mà phải chia tay thì có nên làm bạn với anh nữa không hay là cố quên anh đi, tôi cũng hỏi anh đã có người khác rồi ah anh bảo chưa anh đang buồn lắm giờ anh sẽ tập trung vào công việc em cũng tập trung vào học cho tốt, tôi cũng sắp về nghĩ hè rồi lên hè là sinh nhật tôi anh bảo hôm đó anh sẽ đến tôi cũng không biết nên làm thế nào đây có nên gập anh nữa không tôi yêu anh nhiều lắm, và anh còn nói là có dịp thì choaanh về quê tôi chơi thăm gia đình tôi anh cứ nói vậy làm tôi cứ hy vọng rằng chúng tôi sẽ đến được với nhau, nhưng điều đó thì không thể phải không các bạn, mong ác bạn hãy cho tôi ý kiến có nên làm bạn anh không tôi rất mâu thuẫn các bạn ah, cảm ơn các bạn nhiều nhé !

Không phải tôi hận anh, ghét anh, căm thù anh đến mức chẳng còn muốn dây dưa dính líu gì đến anh nữa. Chỉ là tôi không muốn mà thôi.
Tôi cũng từng yêu và từng chia tay. Nguyên nhận thấy rằng tình cảm anh dành cho tôi đã nhạt đi, nên không muốn tiếp tục. May mà khi đó anh nhắn tin trước, nếu không tôi chỉ sợ mình sẽ đổ gục xuống mất. Anh không biết khi nói câu "ừ" đầy bình thản, nhấn nút tắt nguồn điện thoại, tôi lại ngồi khóc như chưa bao giờ được khóc. Chỉ có anh là thay đổi mà thôi, còn tôi thì chưa bao giờ. Tình cảm tôi dành cho anh vẫn nguyên vẹn, thậm chí là nhiều hơn, sâu sắc hơn, nhưng níu kéo làm gì nữa khi mà với anh tôi đã chẳng là gì. Thứ gì đã không thuộc về mình, có níu kéo cũng vô ích mà thôi.
Sau một thời gian, anh đề nghị làm bạn. Anh nói dù không còn yêu nhưng đối với anh tôi luôn là một cô gái tốt, rất tốt, vì thế anh muốn được làm bạn. Tôi đã suy nghĩ một ngày và từ chối. Không phải tôi hận anh, ghét anh, căm thù anh đến mức chẳng còn muốn dây dưa dính líu gì đến anh nữa. Chỉ là tôi không muốn mà thôi. Tôi đã yêu anh, đó là những xúc cảm đầu tiên của tôi, tôi muốn nâng niu và trân trọng nó. Nếu bây giờ làm bạn, tôi và anh sẽ có những kỷ niệm khác và rất có thể nó sẽ xóa mất, làm lu mờ mất những điều đẹp đẽ tôi muốn lưu giữ. Trong mắt tôi, mãi mãi tôi muốn cảm xúc về anh tươi nguyên như thưở ban đầu, không muốn điều gì làm nó khác đi.
Tôi nghĩ nếu ai thực sự muốn giữ lại những kỷ niệm về tình yêu đã qua thì không nên làm bạn. Bởi khi là bạn, người ta sẽ cư xử khác nhiều lắm, và có thể sẽ khiến mình đau khổ và thất vọng. Nếu vẫn nhớ về nhau, hãy dõi theo và quan tâm đến nhau là đủ rồi, đâu nhất thiết phải làm bạn, đúng không?
mình đồng ý với quan điểm của bạn,có thể người khác nói mình không mạnh mẽ,không đủ tự tin đối diện nếu người đó có tình mới nhưng mình nghĩ tình bạn sau chia tay là thứ tình cảm khó kiểm soát,ranh giới mong manh và không thực sự đảm bảo nó đơn giản như người ta vẫn nghĩ.

Dù rất đau khổ sau một cuộc tình thất bại thì bạn cũng không thể chìm đắm mãi trong những suy nghĩ buồn chán, day dứt. Để sớm tiễn biệt nỗi đau thất tình, bạn hãy thử làm theo các bước sau. Nhìn thẳng vào thực tế
Bạn đã mất người ấy. Đó là điều không thể chối cãi. Đừng tìm cách tự an ủi mình rằng: "Rồi một ngày, người ta sẽ quay trở lại" hay dùng mọi biện pháp để níu kéo trong vô vọng. Để vượt qua nỗi đau trước hết bạn phải biết chấp nhận nỗi đau. Cứ thoải mái... đau khổ và khóc nếu cần
Không cần lẩn tránh hay cố kìm nén sự đau khổ. Hãy chia sẻ, tâm sự thật lòng mình với một người bạn tin tưởng. Dù có là hotgirl hay hotboy thì cũng đừng cho rằng điều đó khiến bạn mất hình ảnh và trở thành kẻ bi lụy, vì trong tình yêu đâu có khái niệm "độc cô cầu bại". Trái lại chỉ cách ấy mới giúp bạn "xả" bớt nỗi đau tích tụ bấy lâu trong cơ thể. Thậm chí, bạn là đàn ông thì cũng đừng ngại khóc. Nước mắt là cách giải tỏa stress tốt nhất. Định mức thời gian cho sự đau khổ
Như đã nói, bạn cứ sùi sụt khóc lóc thả phanh, thậm chí tự cho phép mình làm những điều hơi "điên rồ" như say xỉn, gào thét... (tất nhiên ngoại trừ hành động dại dột). Nhưng cần phải xác định, chuyện đó sẽ chỉ xảy ra trong khoảng thời gian nhất định là 1 tuần, 2 tuần hoặc cùng lắm là một tháng thôi! Khi "hết hạn" buồn đau, hãy gạt nước mắt, tự nhủ: "Như thế là quá đủ! Mình phải đứng dậy bước tiếp thôi!". Có lòng tự trọng và niềm kiêu hãnh
Nếu lúc này bạn vẫn nhớ thương người ấy và khó thoát ra khỏi nỗi đau thì nên tự nhắc nhở: "Tại sao mình phải khổ sở nhiều đến vậy? Cứ thế này, người ta sẽ chỉ càng coi thường mình mà thôi". Lòng tự trọng và niềm kiêu hãnh bản thân sẽ là động lực giúp bạn đứng dậy sau cú vấp ngã tình cảm. "Người đó cũng chẳng ra gì!"
Khi đã dồn hết tâm tự tình cảm cho người ta nhưng lại chẳng được đáp trả xứng đáng thì bạn có thể đưa ra kết luận trên. Nghe có vẻ như "không ăn được là đạp đổ" song đừng bận tâm, giờ không phải lúc để bạn cao thượng, suy nghĩ tốt về người ấy. Hãy cứ "bới lông tìm vết", miễn sao để bạn thấy rằng mất đi người ấy chẳng có gì đáng tiếc. Vứt bỏ quá khứ
Bằng mọi cách bạn hãy tống khứ mọi thứ liên quan đến người cũ. Từ món quà kỉ niệm thiêng liêng cho tới các vật dụng bình thường, thậm chí là cái nick chat hay tên trong danh bạ điện thoại. Nên nhớ, phải vứt bỏ cái cũ thì bạn mới hi vọng tìm ra cái mới.
Lạc quan
Tuyệt đối không được bi quan với những lối suy nghĩ như: "Mình sẽ chẳng yêu được ai hơn thế?" hay "Rồi đây ai sẽ chấp nhận một cô gái không còn 'nguyên vẹn' như mình?"...
Kết thúc một tình yêu không phải là dấu chấm hết, nó chỉ là dấu mốc đánh dấu cuộc đời bạn sẽ sang một trang mới. Hãy suy nghĩ một cách tích cực như: "Giờ mình có thể thoải mái tán tỉnh những cô nàng xinh đẹp khác", "Ngoài kia còn khối chàng trai thú vị hơn đang muốn săn đón mình"... Có vậy bạn sẽ thấy đời thật đẹp. Để trái tim "nghỉ ngơi"...
Đừng cố tìm ngay một đối tượng thay thế với hi vọng nhanh chóng hàn gắn trái tim tan nát. Điều đó chỉ khiến bạn tiếp tục mắc sai lầm và thêm tổn thương mà thôi. Trái tim của bạn cần có thời gian "dưỡng thương". Hãy để nó "lành lặn", khỏe mạnh hơn trước khi đón nhận những cuộc phiêu lưu tình ái mới.
Thời điểm này bạn nên làm những công việc mình yêu thích như shopping, du lịch hoặc dành thời gian cho gia đình, công việc. Và "tái xuất" ngoạn mục
Chỉ cần một đến hai tháng tĩnh dưỡng thôi, không nên triền miên vùi đầu vào những công việc "chỉ riêng mình ta". Giờ bạn phải thường xuyên tham gia các hoạt động tập thể, năng tụ tập bạn bè, luôn là thành phần nòng cốt trong các "party"...
Rồi sẽ có một ngày bạn giật mình nhận ra: "Ơ, mình quên người đó từ bao giờ không biết!". Lúc này, xin chúc mừng vì bạn đã vượt qua nỗi đau thất tình rồi đó! Việc cuối cùng là chờ một nửa đích thực đến với bạn mà thôi.

Hãy để cho quá khứ ngủ yên, đừng khuấy động nó để khiến tất cả phải chịu đau khổ, không phải chỉ là hai người, mà có thể là ba hoặc cả bốn người.
Chia tay rồi có thể làm bạn hay không? Đây không chỉ là câu hỏi của riêng bạn mà của rất nhiều người khác nữa, những người đã từng yêu và từng chia tay. Theo tôi, hết yêu mà làm bạn của nhau là điều vô cùng khó khăn, chỉ cần không thù ghét nhau đã là quá tốt rồi. Hãy để cho quá khứ ngủ yên, đừng khuấy động nó khiến tất cả phải chịu đau khổ, không phải chỉ là hai người, mà có thể là ba hoặc cả bốn người.
Hiếm có sự chia tay nào mà lại nhẹ nhàng, thường cả hai người hoặc ít nhất một người sẽ rất đau khổ. Phải khó khăn lắm mới có thể quên đi, mới có thể bình thản với quá khứ. Thế mà giờ đây, người kia lại xuất hiện với một lời đề nghị "làm bạn nhé!" thì rất có thể sẽ khiến bao công sức để quên của họ phải đổ xuống sông xuống biển. Hơn nữa, có thể bản thân người đề nghị đã hết yêu, nhưng người còn lại vẫn còn tình cảm thì phải làm sao? Như thế có phải làm khó người ta không? Nếu người ta chấp nhận làm bạn thì sau này chuyện gì xảy ra sẽ chẳng thể lường trước được. Có câu "tình cũ không rủ cũng đến", đến lúc một ngày hai người lại đột ngột nảy sinh tình cảm có phải sẽ là không công bằng cho người yêu hiện tại của mình hay không?
Nếu ai thực sự trân trọng hiện tại và nâng niu quá khứ, thì hãy để quá khứ ngủ yên. Hãy giữ những kỉ niệm về người đó trong trái tim mình là đủ, như thế là tốt cho tất cả mọi người. Đừng gọi nó dậy và rồi trách nó làm đảo lộn cuộc sống và tình cảm của chính mình.
Chỉ có cách "gột sạch" quá khứ thì mới mong trở thành bạn bè của nhau...

Không phải tôi hận anh, ghét anh, căm thù anh đến mức chẳng còn muốn dây dưa dính líu gì đến anh nữa. Chỉ là tôi không muốn mà thôi.
Tôi cũng từng yêu và từng chia tay. Nguyên nhận thấy rằng tình cảm anh dành cho tôi đã nhạt đi, nên không muốn tiếp tục. May mà khi đó anh nhắn tin trước, nếu không tôi chỉ sợ mình sẽ đổ gục xuống mất. Anh không biết khi nói câu "ừ" đầy bình thản, nhấn nút tắt nguồn điện thoại, tôi lại ngồi khóc như chưa bao giờ được khóc. Chỉ có anh là thay đổi mà thôi, còn tôi thì chưa bao giờ. Tình cảm tôi dành cho anh vẫn nguyên vẹn, thậm chí là nhiều hơn, sâu sắc hơn, nhưng níu kéo làm gì nữa khi mà với anh tôi đã chẳng là gì. Thứ gì đã không thuộc về mình, có níu kéo cũng vô ích mà thôi.
Sau một thời gian, anh đề nghị làm bạn. Anh nói dù không còn yêu nhưng đối với anh tôi luôn là một cô gái tốt, rất tốt, vì thế anh muốn được làm bạn. Tôi đã suy nghĩ một ngày và từ chối. Không phải tôi hận anh, ghét anh, căm thù anh đến mức chẳng còn muốn dây dưa dính líu gì đến anh nữa. Chỉ là tôi không muốn mà thôi. Tôi đã yêu anh, đó là những xúc cảm đầu tiên của tôi, tôi muốn nâng niu và trân trọng nó. Nếu bây giờ làm bạn, tôi và anh sẽ có những kỷ niệm khác và rất có thể nó sẽ xóa mất, làm lu mờ mất những điều đẹp đẽ tôi muốn lưu giữ. Trong mắt tôi, mãi mãi tôi muốn cảm xúc về anh tươi nguyên như thưở ban đầu, không muốn điều gì làm nó khác đi.
Tôi nghĩ nếu ai thực sự muốn giữ lại những kỷ niệm về tình yêu đã qua thì không nên làm bạn. Bởi khi là bạn, người ta sẽ cư xử khác nhiều lắm, và có thể sẽ khiến mình đau khổ và thất vọng. Nếu vẫn nhớ về nhau, hãy dõi theo và quan tâm đến nhau là đủ rồi, đâu nhất thiết phải làm bạn, đúng không?

Mình cũng vote cho "làm bạn sau khi chia tay". thậm chí là một niềm vui khi hai người có thể gặp lại nhau trong thân tình. Bạn ơi, những dòng chia sẻ này được viết ra từ những từng trải cá nhân, và chúng tớ cũng từng như bạn vậy, từng yêu và từng tan vỡ, từng đau khổ, khi nói đến điều này ở đây, Calm cũng thấy mình giống Miaka ghê, đang lặn lội tìm bình yên sau một cơn bão lòng.
Mỗi ngày bạn thức dậy, hãy tự nhủ mình cần phải sống độc lập bởi mình có giá trị riêng của mình. Mình có thể yêu và nhói lòng trước những đổ vỡ tình cảm, nhưng suy nghĩ và cảm xúc của mình là tự do, không lệ thuộc vào ai. Anh ấy có bạn gái mới, thì sao? Nếu bây giờ chưa có thì sau này cũng sẽ có thôi. Buông tay ra là chấp nhận sự hi vọng đi dần đến số 0. Đau đớn nhưng cần phải thế. Miaka ơi, khi mình yêu hết tình và mình biết người mình yêu đang hạnh phúc, dù có thể cái hạnh phúc đó không do mình đem tới, và mình đã làm được điều tốt nhất cho người mình yêu, đó là cho phép họ tự do rời bỏ mình đi đến một nơi khác, thì bạn sẽ có cảm giác thanh thản. Buồn nhưng thanh thản.
Mình luôn tâm niệm: Không ai có thể níu áo kéo lại một người muốn ra đi. Có giữ thì giữ lúc họ đang thuận tình ở lại. Bạn đã làm tất cả để vun đắp tình yêu rồi, một khi nó giã từ thì chấp nhận như một phần tất yếu của cuộc sống. Và sự làm lành vết thương lòng sẽ đến vào một lúc bạn nhìn về phía trước, mải mê với cuộc sống mới, cởi mở và chân thành với những mối tương giao mới, say mê với những niềm vui đến từ những cố gắng mới...
Tình bạn có được khi tình cảm của bạn ổn định, không dễ xao xuyến trước những đổi thay của người đó nữa. Sự cắt đứt hòan tòan thì có vẻ nặng nề quá, càng cư xử tiêu cực thì vết thương lòng càng hằn sâu. Do vậy, trước mắt mình nghĩ bạn có thể thỉnh thoảng liên lạc hỏi thăm nhưng không cần gặp gỡ anh ấy làm gì, không phải vì mình sợ buồn nên không gặp, mà là để thời gian tự hàn gắn, mình sẽ tập trung vào những công việc khác. Chăm sóc bản thân tốt hơn và làm những điều mình yêu thích, khi cuộc sống đòi hỏi bạn vượt qua chính cảm xúc trong lòng để hòan thành trách nhiệm, bổn phận thì bạn sẽ bản lĩnh hơn rất nhiều, và quan trọng là giúp mình nhận ra được giá trị của bản thân, sẽ không đặt tình cảm vào vị trí không xứng đáng bởi họ không còn có thể đáp lại tình cảm của mình nữa.
Calm thích câu này trong bài "Kiss me goodbye": I loved you enough to let you go free. Chúc Miaka sớm thăng bằng và bình an, bạn nhé!