
Có thật là hồn ma đang đeo bám tôi ko? Tôi rất lo sợ, xin hãy giúp tôi?
Đó là 1 chuyến xe khi tôi về quê thăm nhà ,1 bà lão bán vé số bỗng nắm lấy tay tôi nhìn tôi nghiêm trọng mà nói " tôi đễ ý cô nảy giờ có 1 hồn ma đi theo cô đấy,ấn đường của cô đen quá,cô hãy cẩn thân'' tôi mĩm cười va mua dùm bà ấy 1 tờ vé số.thú thật la tôi ko biết sợ ma là gì,tôi vẫn mướn phòng trọ sống 1 mình 4 năm nay,khi ngủ thì tắt đèn tối như mực...mọi thứ vẫn ổn....cho đến 1 ngày tôi thực sự ko dám ngủ trong bóng tối nửa.khi tôi trợ lại sài gòn lúc nào cũng có 1 cảm giac lanh lanh sau gáy,như có ai đang dõi theo tôi, tôi tự trấn an mình vì có lẻ đó chỉ là nổi ám ảnh từ lời nói ba lão kia thôi [ nhưng tôi chợt nhớ trên đường về quê xe co găp 1 cái đám ma va 2 cái nghia địa... ] ko lẽ tôi đang bị 1 con ma nào theo ám hay sao?? Nhớ lúc nhỏ,khi tôi chừng 8/9 tuổi có 1 lần đi mua thuốc lá cho ba tôi,ở dưới quê thì lúc nào cũng tối sầm,những ngọn gió lạnh thau xương và nhưng ngọn cây xạt xào luôn làm người ta thêm rùng rợn,tôi thường chạy thật nhanh vừa chạy vừa hát vu vơ cho bớt sợ hải,và trong ảo ảnh mơ hồ tôi thấy 1 bong người phụ nử mặc áo bà ba tóc dai tuyet đep...tôi đứng lại nhìn chăm chú " ai mà đêm hôm mặt áo trăng xỏa tóc ghê vây'' cô gái đó chỉ cach tôi độ 20m,tôi chêt trân khi cô gái đó đã mất biêt trong hư vô khi đi qua bui tre...tôi thât sự ko tin vào mắt mình,tôi lây làm lạ,ko le là ma hay sao?? tri tò mò làm tôi can đảm bước tới,ko 1 ai.... tôi chết lặng va kể cho gia đình tôi nghe,người thì nói co thể la ma,ba tôi thi bảo tôi hoa mắt... Bây giờ tôi đang ở 1 mình trong dãy phong trọ co khoang 10 phòng đâu mặt vào nhau,thế mà cứ mổi đêm về khi tôi ngồi bấm máy vi tinh thì như có ai đó ngồi sau lưng,lâu lâu lại khiều nhẹ vào ót tôi,như có 1 con sâu bò sau lưng,tôi quay lại thi ko thây ai.Tôi vốn ko sợ ma vì tôi nghĩ mình ko làm hại gì ai mình ko phải sợ,thế nhưng bây giờ tôi đã sợ thật rồi.giữa đêm tôi cứ nghe có tiêng gõ cửa,tiếng sột sẹt trong nhà,tiếng mở tủ ot et.trời ah bây giờ tôi phải làm sao đây..tôi bực bội lăm rồi,tôi hét toán lên '' mày muốn gì đừng nhat tao,tao ko sợ đâu'' ko 1 tiếng trả lời,1 đêm tệ nào cũng 2 lần tôi giât mình bởi những âm thanh đó.tại sao nó lại đùa giỡn tôi như vậy,tôi đã làm gì.Tôi là 1 người khó tính nên thích yên tĩnh sống 1 mình và ngủ trong bòng tối,thế nà giờ tôi ko sao chop mắt được,,,cả tuần nay đêm nào tôi cũng thưc xem phim đến 6 giờ sáng mới ngủ,tôi mệt mỏi lắm rồi,xưa nay phong trọ này đâu co chuyện quai qui như thế.tôi dám chắc là có ma vì xưa nay tôi thương ko qua lại với ai,ko mit long voi ai thi lam sao nguoi ta phá tôi đươc,rồi những tiếng sột sẹt từ đâu ra,tiêng mở tủ,tiếng go cưa,tieng nuoc chay...tôi phat chan len roii..co ai co cach nao giup tôi ko??? có ai đã từng bị như tôi ko?? tất cả nhưng lời này la thật đấy,xin các bạn đưng vội cười,dù tôi la tuyt người ko sọ ma nhưng sông chung với ma thi ai ma chiu duoc,...ban nao dã bi như tôi va co cách nào ko |??> xin hay giup tôi vơi...

Tôi tin là có vong hồn. Để tôi kể với bạn chuyện của chính mình. Một tối cách nay đã hơn một năm, tôi vào giường nằm cho đở mõi lưng (chứ chưa buồn ngủ). Tôi nằm quay mặt vào vách, nhắm mắt thư giãn. Một lúc sau, tôi nghe như có tiếng người bước vào phòng, chạm vào giường tôi đangnằm. Nghĩ là chồng mình vào nên tôi không quay mặt lại mà dịch vào bên trong, để chổ trống cho anh nằm. Tôi cảm nhận rất rõ ràng một cách tay nhẹ nhàng ôm choàng qua người tôi. vẫn không quay lại, tôi đưa tay ôm lấy cánh tay người này...và tôi chợt giật mình vì cũng cãm giác rất rõ ràng: cánh tay này quá xương xẩu, không thề là cánh tay đầy đặn của chồng mình (chồng tôi tương đối mập mà). Ngay lúc đó, tôi nghĩ ngay là đang có 1 hồn ma nằm sau lưng lưng mình. Tôi tự trấn an và nghĩ: người chết chắc cũng như người sống, cũng hiểu lý lẽ và tôi nói thầm (với vong hồn ấy): "Tôi không biết nên gọi là Bác hay Chú hay Anh hay Bạn. Nhưng là gì thì tôi cũng tin Chú, Bác... là người tốt. Tôi là phụ nữ đã có chồng, nên Bác, Chú... không nên làm thế với tôi vì thế là không đúng với đạo đức người Việt mình. Nếu chúng ta có duyên, có thể làm bạn với nhau để trò chuyện, tâm sự...Nhưng nói thật tôi vốn rất sợ ma, nên xin Bác, Chú... đừng cho tôi thấy hình ảnh ghê rợn". Ngay sau câu đó, tôi cũng cãm giác rất rõ cánh tay ấy dần buông khỏi người tôi. Tôi mở mắt và quay lại, nhình thấy căn phòng vẫn sáng đèn. Bước ra phòng khách, thấy chồng và con trai vẫn đang xem đá bóng trên tivi. Tôi tin là mình vừa gặp một vong hồn tốt.
Sau lần đó, tôi không còn thấy sợ mỗi khi chồng đi công tác vắng nhà vì tôi tin quanh quẩn đâu đó trong nhà, còn có Chú, Bác nào đó ở cùng một cách thân thiện.
Đây là chuyện thật 100% đã xảy ra với tôi, xin chia sẻ với bạn. Hy vọng bạn có giải pháp cho vấn đề của mình. Bạn cần bình tỉnh đối mặt. Quan trọng là lương tâm mình trong sáng thì chẳng vong hồn nào muốn hại mình đâu.

Cái này là do bạn cảm giác ra thoi! bạn đùng quan tâm!

có ma ,vong theo là có thật.nhưng fai kiểm chứng,xem sét xem có thật ko,đừng vội nghe các thầy bà phán lung tung,gây hoang mang tư tưởng,găp ko đúng ngừoi thây cao tay chữa tiền mất bệnh nặng hơn.mình chứng kiến nhiều ngừoi bị vong nhập ma theo rồi.ko fai ai cũng bị vong theo có thể là do nghiệp,căn quả,và luật nhân quả đời kiếp trc mình gây ra chuyện gì đó đời này mịnh bị nợ ngừoi ta.vong theo thường hay quấy fa,cản chở tình cảm tư tưởng,tính nết....bạn hãy tìm ng thầy có tâm đức thầy xem cho .chúc bạn vui vẻ .sơm tìm đc giải pháp cho mình.

Nếu câu chuyện bạn kể là thật và bạn cũng đang cần người để giúp đỡ thì có thể nói chuyện với mình( tất nhiên nếu bạn tin tưởng). Mình thì theo đạo phật và cũng có đọc sách nho giáo. Mình sẽ cố gắng trong khả năng. đây là email của mình zorrohothephu9@yahoo.com.

Lúc nào cảm thấy có ma ở đằng sau thì bạn rang rộng 2 chân bằng vai sau đó cúi xuống nhìn qua háng . nếu bạn nhìn thấy con ma thì mình khuyên bạn nên đi chùa cầu siêu đi