
Kinh nghiệm sống chung với bố mẹ chồng, gia đình nhà chồng
Quan điểm của các mẹ thế nào về vấn đề xa thơm gần thối? Tui thấy vợ chồng tui ở với BMC bị mang tiếng thúi quá mặc dù tui đã cố gắng hết sức, VC thằng em lại chẳng có vấn đề gì vì ở riêng.
Xin kinh nghiệm của các mẹ trước kia ở cùng với BMC cũng hay gặp trục trặc, nói chung là... có mùi. Đến khi ra ở riêng thơm lên khá nhiều.
Có mẹ nào cũng ở trong hoàn cảnh như tui không? Tui buồn lắm, chỉ muốn đi tự tử, nhưng tui lại thương thằng con
Rất mong được các mẹ truyền cho tí kinh nghiệm

chị em chúng mình sao phải lấy chồng cơ chứ, mà lấy chồng thì phải ở nhà với bố mẹ chồng vì là con trưởng nên không có chuyện mơ ước ra ở riêng, lấy chồng rồi toàn phải ở với những người xa lạ thôi, nhiều khi tủi thân muốn khóc lại thấy bố mẹ đẻ mình là nhất trên đời.

Em thì chưa lấy chồng nhưng bố mẹ chồng tương lai của em thì có những suy nghĩ hoàn toàn trái ngược với gia đình em và những người xung quanh em. chẳng biết do nhà mình hay nhà BMCTL khác người nữa.
Khi mới được dẫn về nhà, em thấy MCTL cũng hiền lắm, cũng vụng nên dễ tính, cứ nghĩ vậy là sau này không đến mức khó thở. Nào ai ngờ, mắt e nhỏ, em nhìn người yêu nhờ rót cốc nước (vì suy cho cùng, em đến nhà bạn ấy, em là khách thì em cũng k thể thông thạo vc ấy, hơn nữa nhà bạn ấy cũng kỳ lạ khi mỗi người uống 1 cốc nước và mỗi ngày lại thay đổi trật tự cốc của mỗi người ),MCTL của em liếc thấy em nhìn ng yêu với ánh mắt ấy là đi đem kể,kể với mẹ của thằng bạn, đến tai con bạn thân, rồi nó lại bóng gió cho em. Giờ em hiểu và thấm thía lắm" không có người phụ nữ hiền, chỉ có người không muốn thể hiện"
MCTL em vụng lắm, có thể nói là ng phụ nữ vụng nhất mà em từng gặp (cái này em thề là em không ngoa). Ai đời phụ nữ mà cái bếp cũng k có đến 1 củ hành khô, củ tỏi hay gói hạt tiêu,quả chanh quả ớt, tủ lạnh thì luôn tronh tình trạng trống trơn k có gì. Nấu ăn cũng vụng, không như ng ta nấu k giỏi thì chọn nguyên liệu tốt. Có lần em đến ăn thấy cả 4 ng chỉ có 3 lạng thịt luộc, em chẳng dám gắp mà bác cứ ca cẩm đòi mua mà k chịu ăn. Cái bếp sơ xài,không có 1 cái bát cái đĩa nào là theo bộ (nhà có đấy nhưng lười lấy ra dùng)3 cái nồi để trong cái hốc mà nước thoát nước từ bồn rửa bát chảy tong tong vào chảo vào nồi, mạng nhện giăng như mắc cửi,ẩm mốc và đen tối.Bộ dao lớn hơn tuổi em (em sinh năm 87 đấy ạ ) và lưỡi dao thì chẳng còn mấy phần là thép.Mặt bếp chưa bao h trong tinh trạng sáng sủa, luôn luôn nhem nhép dính dầu mỡ. Cái bếp đã vậy, cái nhà WC thì đóng cửa rồi mà ngồi trong phòng khách cách đấy 4,5m vẫn ngửi thấy mùi nhà WC
.Thậm trí MCTL em biết nhà không sạch, k gọn gàng nên có thú thật với em là chẳng dám cho mẹ đẻ của bác đến chơi vì sợ bà mắng. Ôi tương lai tôi thế này ư???
Em buồn lắm vì em cảm thấy mình k ăn nhập đc suy nghĩ của nhà ng yêu em. Bếp núc thiếu thốn vậy nhưng fai mua máy sục Nonal cho rau quả đc sạch sẽ. Em trộm nghĩ giá như chăm lâu dọn bếp núc, sắm sang đồ đạc cho căn bếp của ng fu nữ nữa thì thật tuyệt.
MCTL em nấu ăn thì cứ gọi là siêu vụng cứ nghĩ cụ vậy thì mình được nhờ, sau này không có ai bắt bẻ. mà ở nhà em cũng tự hào là mình ngoài những món ăn cầu kỳ ngoài hàng chứ nấu ăn hàng ngày hay cỗ bàn ở nhà em đều náu đc tất, thậm trí là chưa ai chê hương vị em nấu. Hôm em hí hửng lắm, chọn món tủ mang sang nhà 2 bác cháu cùng làm cho vui mà thân thiện thì ngoài miệng MCTL nói" bác thì biét gì mà làm" những vấn cứ fai chạy ra chạy vào, chỉ đạo em fai làm thế này thế kia. Em lén làm theo cách của mình thì cụ k đồng ý đâu, nhưng em sợ làm hỏng cụ lại chê con dâu tg lai k đảm, sau này con cụ sẽ khổ. Đồ ăn mang ra, cụ bảo cụ k ăn, chiều hôm sau đến mới biết sáng hôm ấy cụ ngồi ăn hết rồi
Vừa mừng vừa buồn.
MCTL em thì ai cũng biết có cái tính kể lể,chuyện trong nhà ai họ hàng cũng đều biết tưởng tận củ tỷ cu ty. Thậm trí việc em có cái áo mới bác dâu của ng yêu em cũng hay biết. Mà phải cái tính của cụ hay kể lể lại không thấu đáo, sắc sảo, khéo léo trong ăn nói nên nh khi em bị tổn thương lắm vì em biết ng ngoài nhìn vào sẽ hiểu nhầm mình. Đôi khi em còn rất khó hiểu khi nhà có vc gì to nhỏ tập trung cũng gọi em đến cho biết, cho quen, nên em cũng muốn mình mở lòng và thân thiện với nhà chồng tg lai. Ấy thế mà mấy hôm trc em đc biết MCTL phán em "quá tự nhiên". Không biết đâu mà lường.hixx
Em biết, chúng em yêu nhau là yêu cái tình cái nghĩa của 2 đứa. Nhưng ng yêu là trai độc đinh, ra ở riêng là điều không thể, sau này về sống với mẹ chồng như vậy liệu có ổn không (chưa kể 1 bố chồng "luôn thích tỏ ra mình có oai, mình nguy hiểm" _ đúng như lời ng yêu em nhận xét đấy ). Em biết sau này mình làm dâu, fai là con gái ng ta, fai hiếu kính bố mẹ chồng. Nếu k hiếu đc thật lòng cũng fai làm tròn bổn phận mà dữ yên hòa khí,những tình hình thế này khó ổn (vì tính em cũng bướng và quan điểm sống là cái gì đúng thì mình làm). Em băn khoăn lắm, vì đó là mẹ của ng yêu em, là gia đình của anh ấy, là 1 phần mà anh ấy không thể thay đổi.

BMC em thì rất là khéo (!!!!) Ông bà sống làm sao đó mà trước khi lấy chồng em rất là thương ông bà, thương quá nên khi ông bà hối cưới thì em mới về nói ba me cho cưới (vòi tới 3-4 tháng mới được đồng ý) vậy mà tới bây giờ thì em ghét cay ghét đắng. Thiệt là khéo ba mẹ ơi!
Hồi mới cưới về em nghĩ là nên gần gũi, tâm sự với BMC để tạo cảm giác như người một nhà. Lúc đó thì ông bà cũng vui, nhưng khi có gì không hài lòng thì bà nói nhỏ với em: "CON ĐỪNG NÓI MẸ CHỒNG - NÀNG DÂU CHI CHO NẶNG NỀ. NHƯNG CON PHẢI BIẾT ĐỊA VỊ CỦA CON Ở TRONG CÁI NHÀ NI". Vậy là từ đó em không có gần gũi, hỏi han, hun hít gì nữa, em chỉ đi ra đi vô, nói nói cười cười cho xong cái nhiệm vụ con dâu như bà đã chỉ rõ cho em thấy.
BMC em quái đản nhiều cái nhưng ngày trước em nghĩ dù sao ông bà cũng đã già rồi, em nghĩ kính lão đắc thọ (chưa bàn đến chuyện đó là ba mẹ của chồng em thì lúc đó em vẫn thương ông bà). Nhưng cho đến bây giờ thì không còn 1 chút gì nữa, trong lòng em chỉ còn lại: hận - hận !
Tại sao làm người trong một nhà với nhau mà họ còn kèn cựa con dâu mình để làm gì nhỉ? Tại sao họ không làm cho con dâu vui để con dâu còn có sức đem lại niềm vui cho cục cưng của họ? Tại sao họ không nghĩ tới 1 tương lai xa xôi là khi họ nằm xuống, ỉa đùn ra giường thì con dâu vẫn dọn dẹp trong tình yêu thương chứ không phải đùn đẩy cho chồng, người giúp việc hoặc vừa làm vừa rủa vào tai họ?
Và còn rất nhiều câu hỏi "tại sao" trong đầu của em..
Chỉ có 1 cách giải thích: BMC em là người ích kỉ và không hề tâm lý. Họ chỉ biết cho bản thân họ mà thôi!

Cho tui tham gia cái nào. Đang xì trét vụ này quá đi!
Tui không may, không được quyền ra ở riêng, vì chồng tui là con trưởng. Thành ra tui không biết giải quyết vấn đề này như thế nào.
Từ hồi lấy nhau tới giờ, cứ bao giờ cãi nhau lớn chuyện là y như rằng nguyên nhân là từ MC. Bà ấy giết dần giết mòn sự thông cảm, thương mến và kính trọng trong tui.
Hồi mới về tui quan tâm bà ghê lắm, nào quần áo, tiền bạc, đồ ăn uống, rồi còn hầu chuyện nữa chứ. Tui nghĩ, tui đi làm có đồng nghiệp, gặp người này người nọ, bà ở nhà một mình buồn, vậy là tui quan tâm hỏi han, khơi gợi.
Rồi sao...
rồi một ngày bà thấy không vừa ý một chuyện, bà chửi tui "ngu, học hai bằng đại học mà ngu". Trời ơi, ba mẹ tui nuôi tui ăn học, chịu lăn chịu lóc cho tui lớn chừng này chưa bao giờ chửi tui nửa câu kiểu đó.
Rồi sao...
Rồi hàng tỷ thứ không ra sao, vặt vãnh, xảy ra làm tui đau đầu. (Tui có tên trong danh sách mấy mẹ huyết áp thấp, và đau nửa đầu đó) Ai có những bệnh như tui thì hiểu lúc đó người mình cảm giác ra sao. Nhưng bà kêu, là ai đó giả vờ đau ốm, cứ nghĩ mình đau chứ bệnh tật gì!
Thôi thôi, kể cả ngày không hết. Mỗi ngày một chuyện, nó dồn tui vào chỗ xì trét không chịu nổi
Nhưng đau khổ nhất là không được ra ở riêng, vì chồng tui là trưởng, có thằng em thì không nuôi nổi thân mình.
Chả lẽ có bà thì không có tui, chả lẽ tui bỏ anh xã tui?
Ai có kế sách gì hay giúp tui với!

Đúng là chuyện mẹ chồng- nàng dâu không bao giờ hết chuyện các chị nhỉ! Em đây cũng ko tránh khỏi, lấy chồng được gần 3 năm mới được nếm trải những nỗi đắng cay, khổ sở mà trước đây ko bao giờ được nếm. Ở với BMC lúc nào cũng cung cúc làm việc nhà như 1 ô sin chính hiệu, thấy mình làm nhiều BMC tỏ ra khoái lắm,chẳng mảy may thấy bất công tý nào, con trai mình chơi còn con dâu thì làm ko hết việc như vậy mới thấy hài lòng. Nhưng mà lỡ mà làm gì bà MC ko vừa lòng thì ngay lập tức là "con mất dậy" luôn, thế có nhục ko hả các mẹ. Từ thủa cha sinh, mẹ đẻ chẳng bao giờ bị chửi như vậy thế mà khi lấy chồng thì nếm trải thường xuyên. Chồng ơi! chỉ vì lấy chồng mà tui phải chịu đắng cay như vậy đấy, chồng có biết ko?