
phòng nhì ( dù a còn độc thân)!
Chúng tôi quen nhau tình cờ trên 1 chuyến xe đến giờ cũng đã gần 4 năm.A đẹp trai, học giỏi, nhiệt tình du học tận trời Tây với tấm bằng tiến sĩ.Tôi 1 con vịt xấu xí, học hành lẹt đẹt.
Khi biết a lúc đó a đang học năm cuối ĐH, còn tôi thì luyện thi ĐH, chúng tôi gặp nhau vài 3 lần, trò chuyện, tâm sự như bao cặp tỉnh nhân khác dù chẳng ai nói yêu ai ( khi đó a nói mình vẫn chưa có ng yêu).Tôi biết với bản thân so với a là tôi trèo cao. trong tư tưởng tôi khi đó tôi và a giống như những con đường vô tình chạm vào nhau 1 lúc nào đó sẽ cắt nhau và chìm vào quên lãng.
Rối tôi đậu CĐ, a di du học, mỗi ng chạy theo mơ ước của riêng mình.Vài lần gặp nhau trên yahoo hỏi thăm sức khỏe, hè a về 2 tháng thì chúng tôi gặp nhau 1-2 lần.
Rồi a có ng yêu 1 cô giáo mần non, ở gần nhà bạn thời cấp 3
A kể: a gặp lại cô vào năm cuối ĐH, những lấn gặp gỡ bạn bè, a thích cô vì có nụ cười duyên, năm đầu du học a và cô liên lạc nhiều hơn, rồi sau 2 năm 2 người yêu nhau.
Vậy với a tôi là gì?....Là vợ 2. Sao ko là vợ 1?... Vì ai tới trước thì là vợ 1, vợ 2 được cưng hơn vợ 1 chì là có danh.A là quý nhân, khi tôi khó khăn a sẽ giúp đỡ ( a khẳng định).Khi kết hôn a có mời e ko?...E ko đi sẽ tốt hơn vì khi đó e sẽ bùn hơn.
HI... Tôi cười bản thân mình quá nhu nhược lại để rơi vào tình cảnh dở khóc, dở cười.Tôi nghe chẳn giận cũng chẳn oan gì a, bời dường như tôi đã tự bước chân vào.Tôi chỉ giận sao mình ko là ng tới trước, sao lại quá yếu đuối khi đứng trước a
Tôi phải làm sao, lý trí nói nên chấm dứt, nhưng con tim lại ko đồng ý, nó muốn tìm 1 cơ hội

Bạn còn trẻ, có thể là thế. Bạn cũng có quyền được yêu thương nhưng hãy chọn cho mình một người xứng đáng, đừng bao giờ đi giành thứ đã thuộc về người khác rồi phải sống ân hận cả đời. Nếu một ngày nào đó, chồng của bạn cũng phản bội bạn thì lúc đó bạn sẽ thấu hiểu nỗi đau của những người bị phụ bạc hơn bao giờ hết.
Chúc bạn dừng lại đúng lúc!