
Thế này có phải là bằng chứng chồng tôi đang "cặp bồ"?
Hôm nay, tôi có tâm sự của riêng mình, mong các bạn chia sẻ. Tôi năm nay 29 tuổi, chồng tôi 33. Chúng tôi đã cưới nhau được 6 năm, trên cơ sở tình yêu rất thắm thiết, gắn bó. Sau 2 năm, tôi sinh cháu trai đầu lòng, ngoan ngoãn, khoẻ mạnh. Về kinh tế, gia đình chúng tôi cũng khá ổn. Chồng tôi là 1 người chăm chỉ, chí thú làm ăn, không cờ bạc, trai gái, chỉ có rượu là uống hơi nhiều mỗi khi phải tiếp khách hay bạn bè gặp gỡ. Đôi khi về nhà cũng lâng lâng vì say rượu, nhưng chỉ lên giường đi ngủ, chứ không lè nhè gì. Còn tôi, là một phụ nữ bình thường, có công việc ổn định, biết chăm lo, thu vén cho gia đình, tính đơn giản, không chơi bời, sắm sửa gì cho bản thân. Nói chung, gia đình tôi sống khá hạnh phúc, hòa thuận, vợ chồng thương yêu nhau, trước khi xảy ra một chuyện cách đây hơn 1 tháng. Hôm đó là sinh nhật chồng tôi. Thường thường thì năm nào chồng tôi cũng tổ chức liên hoan với mấy anh em trong công ty (công ty tư nhân chỉ có khoảng 10 người, chồng tôi là phó giám đốc) từ trưa đến tối. Tôi đã hẹn anh 6h tối phải có mặt ở nhà, ăn cơm với gia đình vì ban ngày anh đã dành thời gian cho đồng nghiệp rồi và cũng vì tôi đã mua các thứ chuẩn bị bữa ăn tối kỷ niệm sinh nhật chồng. Tôi gọi điện mấy lần, anh cứ bảo: sắp về rồi. Nhưng đến gần 7h anh vẫn chưa về (công ty chồng tôi cách nhà tôi có 1 km thôi). Tôi giận và có nói: “Thế thì anh ở đấy luôn đi, đừng về nữa”. Chồng tôi ở lại thật, hát karaoke ngay bên cạnh văn phòng công ty. Tôi đang trong lúc giận chồng liền vào thẳng trong phòng (cửa phòng vẫn mở), không nói không rằng gì cả. Cô kia liền xách túi về luôn. Tôi thì hỏi chồng tôi: “Thế này là thế nào?”. Chồng tôi – lúc đó có vẻ đã uống rất nhiều - tỏ ra rất tức giận, bảo tôi đi về đi, rồi tắt điện hành lang, đóng sầm cửa lại (tôi suy diễn rằng: anh đang nói chuyện vui vẻ với cô gái kia thì tôi đến phá đám họ). Tôi chua chát, hẫng hụt ra về. Sau đó, trong sự tức giận, tôi gọi điện cho anh, chúng tôi đã có những lời nói không kiểm soát được, đã nói nặng lời, thậm chí xúc phạm nhau. Tôi đau lòng vô cùng vì tôi và chồng tôi chưa bao giờ nói với nhau như vậy. Sau đó, chồng tôi không về nhà (đây là lần đầu tiên anh đi qua đêm) và liên tục từ 12h kém 15 đến gần 1 giờ sáng, gọi điện cho cô gái kia 15 cuộc điện thoại - tương đương khoảng 50 phút. Mấy hôm sau, tôi có hỏi anh: sao lại gọi cho cô ta nhiều vậy? Thì anh trả lời là: Say rượu, không biết gì và đêm hôm đó anh ngủ trên xe ô tô của công ty chứ không đi đâu cả. Hôm sau, anh đi công tác Hà Nội và đến khoảng tầm 7h tối lại gọi cho cô ấy 4 cuộc - khoảng 20 phút nữa (vì tôi có nhờ bạn thân làm ở tổng đài lấy hộ chi tiết điện thoại nên biết được như vậy, mang về cho anh xem, anh cũng phải công nhận). Tối đó, 11h 30 anh mới về nhà và lại tiếp tục nhắn tin cho cô ấy. Mấy hôm sau chúng tôi làm lành và anh nói rằng không có gì. Cách đây mấy hôm, sau khi đi công tác về, anh lại tiếp tục gọi cho cô ấy lúc 11h30. Và chúng tôi lại cãi nhau, anh giải thích là gọi vì công việc. Tôi luôn muốn tin rằng chồng mình không có tính trăng hoa. Bản thân anh cũng luôn nói với tôi là: “Nếu không thích nhau nữa thì nói thẳng ra rồi giải phóng cho nhau chứ anh không bao giờ thích lằng nhằng”. Tôi đang rất chán nản, không biết phải làm gì vào lúc này. Chồng tôi xử sự như vậy là như thế nào? Anh luôn miệng bảo: anh chẳng làm gì sai cả, còn em muốn nghĩ thế nào thì nghĩ. Tôi mong những lời khuyên chân thành nhất. Cảm ơn tất cả mọi người đã đọc và chia sẻ với tôi.

Chồng ss " có vấn đề" chắc lun :)) Bởi vì ko có công việc nào mà bàn lúc 23h30' hết..

Chào bạn! Đọc qua tâm sự vừa rồi của bạn. Tôi thấy chưa có vấn đề gì sâu xa cả đâu.
Nếu nói không quá thì bạn là người hơi ghen đấy bạn àh. Đừng giận mình nhé.
Thứ nhất mình hỏi 1 câu: Nếu sinh nhật C bạn, bạn có cảm thấy vui khi chờ C bạn về làm sinh nhật với bạn k? Hay là trong tư tưởng của bạn chỉ đoán già đoán non là " ông này làm cái quái gì mà về muộn như vậy?". Bạn có nghĩ là như vậy bạn quá ích kỷ không vậy?
Thứ 2 bạn cho rằng người ta tính "hâm hâm" . Vậy bạn có bằng người ta không vậy? Nếu bạn không bằng người ta thì bạn phải hoàn hảo chính bản thân con người bạn đi đã (đừng để mình kém người ta cho dù có thể đó là diện mạo). Còn nếu bạn cảm thấy mình tốt hơn người kia thì bạn việc gì phải lo lắng , tốt nhất là gạt phăng cái cô này cô kia đi vì mình tuyệt vời hơn ngừoi ta, việc gì mình phải suy nghĩ lăn tăn với người ta cho phí thời gian (thời gian đó mình có thể suy nghĩ ra nhiều điều tuyệt, nhiều điều bất ngờ dành cho C mình). Bạn có giám đấu tranh bằng phương pháp tình yêu với người khác không, khi mà bạn là người có lợi thế hơn trong chuyện nay? Chứ không phải là đấu tranh theo kiểu làm mất mặt C bạn?
Thứ 3: Bạn sử dụng phương pháp "rình mò" người C như vậy (xin lỗi hơi nặng lời), có nghĩa là bạn đã xem thường khả năng tin tưởng tuyệt đối vào C mình rồi đấy, hơn nữa nó sẽ gây ra cảm giác khó chịu cho người C đang rất chung thủy của bạn đấy. Đặt trường hợp là bạn, bạn có muốn người khác theo dõi hành động của bạn k? Bạn có bị tổn thương k? Mà người ta nói rồi, càng ngăn cản thì kết qả sẽ là ngược lại đó. Với cá tính của C bạn như vậy theo mình bạn phải biết dùng lời lẽ nhẹ nhàng sao cho C bạn cảm thấy "ôi! thật hạnh phúc khi có người V như vầy"
Thứ 4: Khi bạn đến công ty của C mình tức là bạn cũng đang cản trở rất nhiều bước thăng tiến của C mình đấy.VC có gì về nhà đóng cửa bảo nhau vẫn hơn. Chẳng lẽ bạn không thể chờ người C của mình về (muộn một chút, thì càng cho thấy sự chờ đợi và chịu đựng của bạn tuyệt vời đến đâu sao) và trông thấy một cuộc sống gia đình ấm no hạnh phúc phô bày ra trước mặt sao? Giả sử minh là người C có "ý đồ" gì đó mà đi về muôn, nhỡ hẹn với bạn 1 xíu, mà khi trở về nhà thấy V mình đang háo hức chờ mình về, mình sẽ cảm thấy rất ân hận vì đã làm gi sai với V mình và tự nhủ lòng là sẽ phải thương V mình nhiều hơn. Mình tin đàn ông nào cũng vậy mà thôi. Đằng này bạn lại ra vẻ ông k về thì ở đấy cũng đc (rất bất cần).
Còn nữa! Nếu chỉ như mấy lời bạn kể thôi thì theo mình người C đó vẫn đang chung thủy đấy,có điều bạn hay ghen quá. Bạn không chịu suy nghĩ để làm cho C mình hạnh phúc hơn, thay vào đó bạn chỉ biết đến việc C mình đang lằng nhằng và làm cho C bạn có những cảm giác bực mình ức chế mà thôi (nên gạt bỏ cái tư tường này đi). Và nếu như có thật thì 1 người đàn ông dù có ngớ ngẩn đến đâu cũng k giám đánh đổi hạnh phúc gia đình mình chỉ vì 1 cô gái " hâm hâm " đâu bạn ah!(tất nhiên cũng có thể có nhiều ng đàn ông mắc sai lầm, nhưng quay đầu là bờ, bạn phải rộng mở trái tim mình ra, k nên to tát mọi chuyện để dữ thể diện cho C mình bạn ah)
Bạn hãy tự tin lên nhé, C bạn là 1 người hoàn hảo đấy, gạt bỏ suy nghĩ ghen vớ vẩn đi bạn nhé, bạn đừng lo lắng và hãy tìm cách làm cho C mình luôn thấy hạnh phúc khi có bạn, bạn nhé.
Chúc bạn vui vẻ và luôn luôn khéo léo trong việc bảo vệ hạnh phúc gia đình bạn nhé!!! Đó là những lời chân thành nhất gửi bạn đó