
Tìm lại hạnh phúc ở đâu?

Ai cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc ! (Thật khó dịch trọn nghĩa từ mưu cầu sang ngôn ngữ khác). Đúng vậy, nhưng đôi khi người ta mưu cầu cả cuộc đời này mà vẫn không thấy hạnh phúc. Bởi vì một lý do đơn giản, người ta không biết cách mưu cầu hoặc người ta không hiểu hạnh phúc là gì…
Điểm chung của Hạnh phúc và Bất hạnh là khi đi đến tột đỉnh, chúng gặp nhau ở những giọt nước mắt... Một điểm chung quan trọng nữa của Hạnh Phúc và Bất Hạnh là nó được sinh ra bởi thời gian và bị giết chết cũng bởi thời gian… Khi Hạnh Phúc đi qua đó chính là Bất hạnh, khi sự bất hạnh và đau khổ đi qua đó chính là Hạnh phúc.
Điểm khác nhau giữa Hạnh phúc và Bất hạnh khi gặp nhau ở giọt nước mắt chính là cảm giác chủ động và bất lực... Muốn hiểu chủ động là gì bạn hãy hiểu về sự bất lực...
Sự bất lực là khi tôi không đủ khả năng sử dụng ngôn ngữ để định nghĩa thế nào là bất lực mà phải ví dụ cho bạn bất lực là khi bạn nhìn thấy người bạn yêu thương đau buồn mà không thể làm gì được. Bất lực là khi bạn hiểu tại sao nhưng bạn vẫn không trả lời được câu hỏi vì sao. Bất lực là khi bạn tìm được đường để đi nhưng không thể đặt chân lên con đường đó. Bất lực là khi bạn chỉ có thể NÓI: "yêu thương"
Yếu tố chung của hạnh phúc chính là niềm tin và sự tự hào... Trong cảm giác hạnh phúc người ta luôn có yếu tố này... Thậm chí bạn khi bạn chết nếu bạn có niềm tin vào đấng chúa trời... hay tự hào vì chết cho tổ quốc chẳng hạn thì bạn cũng thấy cái chết đó là hạnh phúc. Vì thế bạn cần có niềm tin, nó ở khắp mọi nơi. Đó là đức tin vào đấng linh thiêng mà nơi này gọi là Chúa, nơi khác gọi là thánh Alla, hay Đức Phật..., hay đơn giản hãy tin là ông bà tổ tiên luôn ở bên bạn, hoặc đơn giản hãy tin là người mà bạn yêu thương luôn ủng hộ bạn. Hãy tự hào vì bạn là con người, một loài động vật cao cấp có tư duy... Dòng máu đang chảy trong người bạn là dòng máu Việt Nam, tự hào vì ngôn ngữ bạn đang đọc và tôi đang viết, đó là tiếng nói và chữ viết riêng của chúng ta mà không phải dân tộc nào cũng có... Hay đơn giản tự hào bạn là con của cha mẹ bạn, hay đơn giản tự hào bạn chính là bạn. Nói tóm lại có vô số đường để bạn đi, nhưng chẳng con đường nào dẫn bạn đến cái đích sự là hạnh phúc bởi điểm chung của những con đường này là biến bạn thành một người không có ích cho xã hội... Muốn hạnh phúc hãy tìm cách sống có ích cho xã hội ngay cả khi hơi thở cuối cùng đang đón chờ bạn... Hãy nhìn những tên tội phạm hoàn lương, hãy nhìn những tấm ngương người khuyết tật vươn lên trong cuộc sống, hay hãy nhìn những giọt nước mắt vinh quang của những nhà khoa học khi hoàn thành những phát minh, hay những vận động viên khi chinh phục đỉnh cao... Bạn sẽ luôn cảm thấy hạnh phúc khi trái tim bạn không chỉ đập cho riêng bạn.
Một cựu tổng thống Mỹ đã từng nói: "Tôi yêu đất nước này không vì bất cứ lý do gì mà đơn giản vì đó là tổ quốc của tôi". Còn chúng ta thì sao? Rất nhiều người hờn trách vì sinh ra ở một quốc gia còn nghèo như nước ta. Sự khác nhau ở sự hờn trách và yêu đất nước đó, không phải do kinh tế mà do tư duy. Bất hạnh hay hạnh phúc đôi khi nó nằm trong tư duy của bạn. Bạn có thể không giàu vật chất, nhưng đừng nghèo về tư duy.
PS: Chắc không cần nhắc khi bạn đọc đến những dòng này thì bạn đang hạnh phúc hơn hàng triệu người khác, khi mà bạn biết chữ, bạn có điện có internet,bạn đã yêu và đc yêu (dù chưa đc trọn vẹn lằm).Đừng buồn về những chuyện ko vui nữa , hãy mỉm cười và bước qua nó.Chúc bạn thành công.