Đã lâu lắm rồi anh ta chỉ xem mình như một con đĩ không hơn không kém
Đã từ lâu lắm rồi anh ta không còn xem trọng mình nữa,mình chỉ pik ngồi đó khóc khi anh ta buông ra những lời khó nge " việc gì ta phải nghĩ cho mi trong khi ta với mi chỉ là người dưng nước lã "đi cùng nhau 4 năm,tất cả là của nhau nhưng anh ta lại buông ra những lời đó với mình,mặc kê mình nói gì,mặc kệ tình cảm của mình dành cho anh ta,anh ta như thèm khát chuyện đó với mình còn ngoài ra mình không còn giá trị gì cả.Không 1 lời hỏi thăm,quan tâm trong ngày Valentin với lý do đã chia tay rồi nhưng sang ngày hôm sau thì liên lạc với mình và chuyện đó lại xảy ra,anh ta như không có chuyện gì có lỗi với mình cả,mình phải đau khổ đến mức không dám đi ra ngoài đường vào ngày Valentin vì sợ phải gặp anh ta đi chơi với bạn,mình pùn đến nỗi không nói nên lời,cũng không dám trách anh ta,vì mỗi lần nói đến bạn anh ta anh ta lại nỗi cáu,anh ta không cho mình xen vào chuyện riêng tư của anh ta,anh ta đi đâu là quyền của anh ta,khi nào anh ta thích thì rủ mình đi chơi,mình thích đi hay không thì tùy anh ta không ép,còn mình rủ đi chơi thì anh ta lun thất hẹn...Đã lâu lắm rồi mình phải chịu cái cảm giác mà gê tởm này,đã không được yêu thương rồi vậy mà còn bị chà đạp...Nhưng đến tận bây giờ anh ta vẫn ngĩ đó là những gì mình đáng phải nhận...mình đã làm điều có lỗi với anh ta thật...nên mình chấp nhận những gì mình đã gây ra,nhưng mình đã yêu anh ta bằng tất cả những gì mình có vậy mà cái mà mình nhận lại được từ anh ta là những gì khốn nạn nhất...Mình k mong gì ở anh ta cả,mình chỉ mún nge 1 lời xin lỗi vì những việc anh ta đã gây ra cho mình vậy mà 1 câu cũng không...Lâu lâu anh ta lại đề nghị gặp mình,thực sự mình còn yêu anh ta rất nhìu,rất muốn gặp anh ta,nên nhìu lần mình không từ chối được,mình cứ nghĩ anh ta nhớ mình,cảm thấy có lỗi khi đối xử tệ với mình,nhưng mình đã nhầm anh ta gặp mình như 1 thoái quen,đi chơi với bạn anh ta hoài rồi cũng chán nên mún đi vs mình để thay đổi không khí,còn chưa bao giờ nghĩ sẽ quay lại với mình hay làm cho mình bất cứ điều gì cả,chưa bao giờ mình bị tổn thương như bây giờ...đau đến xé tim,mún chết đi khi pik anh ta làm vậy với mình,....mọi người góp ý kiến dùm mình với...Mình không pik có nên căm thù anh ta nữa không hay mình tha thứ để quên con người này đi...mọi người cho ý kiến giúp mình với...
Uk.Cái j cũng có nguyên nhân của nó,mình không pik nguyên nhân gì làm anh ta càng ngày càng xa cách mình nhưng sau này thì mình pik thực sự ngay từ lúc ban đầu anh ta đã k hề xem mình là gì cả,bắt đầu như thế nào thì kết thúc cũng vẫn là vậy...mình yêu anh ta nhưng khi mình pik anh ta không còn muốn đến với mình nưa thì mình wen người khác,nhưng mình và anh ta vẫn liên lạc vs nhau.nhưng dù mình có đến vs người khác thì mình vẫn yêu anh ta,nhưng anh ta thì ngược lại,lúc nào cũng muốn tìm 1 người mới,tốt hơn mình,có điều kiện hơn mình...khi pik mình quen vs người khác và sau đó quay lại với anh ta nên anh ta lúc nào cũng quy vào cái cớ là mình có lỗi vs anh ta mà không tha thứ cho mình,nhưng sự thật ở đây là anh ta không còn mún quen mình nữa,muốn tìm 1 người mới,1 người k pải là mình,1 người mà lúc nào cũng làm anh ta vui thôi,sao lại có người như vậy,chỉ nói chuyện vs mình những chuyện vui thôi còn những chuyện buồn thì không muốn nge....Mình cũng chả hiểu vì sao mình lại có thể chịu đựng anh ta lâu đến vậy...có phải vì yêu hay chỉ vì mù quáng....
"mình đã làm điều có lỗi với anh ta thật" Bạn làm điều gì có lỗi với anh ta vậy hãy nói rõ nguyên nhân.
Bất cứ chuyện gì cũng có nguyên nhân, có lửa thì mới có khói. Bị đứt tay thì mới chảy máu và đau !
Bạn chưa nói rõ nguyên nhân từ đầu thì chưa ai dám vội kết luận ai là người có lỗi là bạn hay là anh ta. hãy nói rõ nguyên nhân rồi sẽ có người góp ý cho bạn.