
Mình nên chọn con đường nào ?
Mình năm nay 26 tuổi (theo tuổi các cụ là 27), nói điều này khó tin nhưng thực sự mình chưa yêu ai cho đến cách đây 2 tháng. Mình hoàn toàn bình thường về tâm sinh lý như bao người khác, lý do mình vẫn chưa dám đến với tình yêu có lẽ là sự muộn màng về đường công danh, hiện giờ mình vẫn là sinh viên đại học năm cuối trong khi bạn bè cùng trang lứa gần như ai cũng ổn định cuộc sống hoặc ít ra cũng có công ăn việc làm. Cách đây 2 tháng mình gặp một cô gái kém mình 4 tuổi, sau khi đã tiếp xúc một thời gian mình cảm thấy cô ấy chính là cô gái mình mơ ước và mình cũng nhận thấy được tình cảm đặc biêt từ cô ấy dành cho mình, đã có lúc mình nghĩ rằng mình đã rất gần tình yêu đầu tiên, mình thực đã rất hào hứng và hạnh phúc. Và rồi mọi chuyện trở nên phức tạp khi nhận được phản ứng không thiện chí của gia đình với lý do mình và cô ấy không hợp tuổi. Lúc đầu mẹ mình rất ủng hộ và còn nói rằng tuổi rất hợp vì 2 tuổi thuộc tam hơp gì đó...,nhưng mới đây sau khi minh tỏ ý rằng mình sẽ tiến đến tình yêu với cô ấy thì mọi chuyện lại xấu đi. Mẹ mình đi xem tuổi và kịch liệt phản đối, bà bảo thầy bói nói là không thể lấy nhau va tốt nhất nên dẹp đi. Mình không bao giờ tin cuộc tình đầu tiên mới chớm nở của mình lại kết thúc vì 1 lý do như vây.Điều quan trọng hơn cả là mình thực sự đã có tình cảm với cô ấy, mình không biết đó có phải tình yêu hay không nhưng mình không thể thôi nghĩ đến cô ấy mỗi ngày. Mình đang rất rối bời...có lẽ mình yêu cô ấy rồi, mình rất muốn chuyện giữa mình và cô ấy tiến xa hơn.Nhưng mình không biết phải làm sao để vượt qua rào cản vô hình kia! Mình thực sự rất cần sự chia sẻ, thực sự mình rất cần điều đó lúc này! Cảm ơn các bạn!

Quan trọng là bạn như thế nào chứ, mình nghĩ 27 tuổi không phải là nhỏ nửa. Bạn hãy làm theo những gì mình nghĩ dù sau này có hối tiếc thì đó cũng là quyết định của mình mà bạn. Chúc bạn thành công nhé

điểm máu chốt là ở bạn.

Trong xã hội nói chúng và xã hội Việt Nam nói riêng thường vẫn coi những đứa con dù có lớn và thành đạt đến đến đâu thì vẫn là những đứa trẻ khi trở về với cha mẹ. Em mới 27 thì vẫn còn nhỏ lắm. Nhất là em đặt câu hỏi tình huống "em sẽ phải làm gì?". Thật ra nhiều chuyên gia tâm lý đã đưa ra những câu trả lừoi này nhiều rồi (vì những trường hợp này xảy ra rất nhiều mà).
Nếu thật sự em và cô ấy không thể xa nhau thì:
1. Em phải chứng minh được cho gia đình mình thấy là em sẽ chịu trách nhiệm được với hạnh phúc của cuộc đời mình (anh cũng là người đã ở trường hợp của em và.
2. Trên cơ sở duy tâm (anh cũng là một người duy tâm) em có thể nói với gia đình mình là không phải thầy nào coi cũng chuẩn cả mà hơn nữa vẫn có thể làm giảm đi những điều xấu được cơ mà (làm lễ, giả hạn....). Nói chung có rất nhiều lý do để biện minh cho hành động và suy nghĩ của mình. Với điều kiện em phải có đủ bản lĩnh và tiêng nói của em phải có đủ uy tín.
Chúc em luôn vui vẻ và - hạnh phúc - thành công trong cuộc sống và sự nghiệp
Thân,
H.M.Quang