Câu hỏi

31/05/2013 10:44
Mong lời khuyên chân thành về TY của tôi?
Tôi và em đã có 1 năm rưỡi yêu nhau. lúc đầu cô ấy rất.. phải dùng từ gì nhỉ: nghe lời, hay phục thuộc nói chung cô ấy rất nhịn tôi.vì hoàn cảnh gia đình và mọi thứ (theo cô ấy nói) tôi hơn cô ấy, lúc ấy tôi ko coi thường mà vẫn yêu cô ấy, nhưng có phần hơn chảnh và điều khiển cô ấy, nói chung lúc đó tôi có lỗi với cô ấy: lên mặt, nói lớn tiếng và làm bẽ mặt cô ấy trước mặt bạn bè (một lần cô ấy đòi đi chơi qua đêm, tôi ko chịu, cô với cô ấy cãi nhau,và tôi đã nắm cổ áo cô ấy, nói ra xấu hổ thật).
và đây mới là cột mốc của vấn đề, 9 tháng trước. ba cô ấy là một người "có rượu". một lần tôi thấy ba cô ấy đánh chửi, mạt sát cô ấy thậm tệ, và đánh bạn thân tôi là anh họ cô ấy. không kìm chế được, tôi đã chửi ba cô ấy, và đòi đánh ba cô ấy.
mọi chuyện tưởng chừng như đã hết đối với tôi, nhưng nếu lúc đó em bỏ tôi thì tôi đâu còn đau khổ kéo dài đến bây giờ. em vẫn chấp nhận quen lén lút với tôi.
vè phía tôi, tôi cố gắng bù đắp cho em, nên đã yêu và lụy em hơn trước, làm mọi điều em muốn..bo cả ăn uống tấ cả mọi thứ để có được em.
còn em từ lúc đó, khô khan, lên mặt, không còn biểu lộ tình cảm với tôi.
cứ thế, tình yêu trong tôi ngày càng lớn, nghĩ về em ngày càng nhiều, mà em thì cho đó là gò bó, ích kỉ, và trách tôi hay ghen. ko ghen sao được, khi mà trước mặt tôi em lạnh lùng, cộc cằn quá.
em bảo tôi phải nghe em, dù sai hay đúng, em muốn sao thì phải nghe theo, vì tôi là đàn ông (đàn ông sinh ra để chiu đựng hay sao đó)
giờ đây, mọi chuyện có vẻ tốt hơn, bao ngày tháng dằn vặt, đau khổ yêu em,rồi cũng được đền đáp. ba em đã chấp nhận lời xin lỗi, mẹ và bác gái em (ngừoi đi buôn bán với em hằng ngày) rất muốn chúng tôi yêu nhau lâu dài, vui lắm mừng lắm,
nhưng đến giờ, khi rủ em đi chơi, em lại bảo: "gặp hoài ko chán hả", tôi trách nhẹ em thì em bảo tôi: "ích kỉ, để bụng", ko muốn quen một người như tôi, nên xa nhau để hai đứa cùng sửa tính tình.
giờ tôi cũng chẳng biết làm sao nữa, chẳng lẽ chịu đựng tính tình như thế em đến hết đời (em ko quen ai khác ngoài tôi, có lần ba mẹ tôi hỏi có chịu quen tôi lâu dài ko, em nói có), hay là phải thay đổi mình, mà đã yêu nhiều rồi sao mà yêu ích lại, nhớ chẳng lẽ nói ko nhớ ( cô ấy muốn tôi thế, bất cần với cô ấy).
chán thật, nhiều người con gái ngoài kia muốn xin tôi một ít tình cảm nhưng tôi từ chối, còn tôi dâng hiến, đem hết tình cảm, sức lực của mình để đem đến cho em, mà em từ chối, thờ ơ đến nản lòng
em chỉ có nói được một câu làm tôi nhớ mãi: "anh có bỏ em ko?". đó là lúc tôi lấy đời con gái của em lúc 3 tháng yêu nhau đó
có phải mình yêu nhiều, và cần nhiều mà người ta thì ngang bướng,khô khan, cho nên mình đâm ra ích kỉ hay ghen đúng ko mọi người? cho tôi lời khuyên đúng đắn với?
ftienhts
31/05/2013 10:44
và đây mới là cột mốc của vấn đề, 9 tháng trước. ba cô ấy là một người "có rượu". một lần tôi thấy ba cô ấy đánh chửi, mạt sát cô ấy thậm tệ, và đánh bạn thân tôi là anh họ cô ấy. không kìm chế được, tôi đã chửi ba cô ấy, và đòi đánh ba cô ấy.
mọi chuyện tưởng chừng như đã hết đối với tôi, nhưng nếu lúc đó em bỏ tôi thì tôi đâu còn đau khổ kéo dài đến bây giờ. em vẫn chấp nhận quen lén lút với tôi.
vè phía tôi, tôi cố gắng bù đắp cho em, nên đã yêu và lụy em hơn trước, làm mọi điều em muốn..bo cả ăn uống tấ cả mọi thứ để có được em.
còn em từ lúc đó, khô khan, lên mặt, không còn biểu lộ tình cảm với tôi.
cứ thế, tình yêu trong tôi ngày càng lớn, nghĩ về em ngày càng nhiều, mà em thì cho đó là gò bó, ích kỉ, và trách tôi hay ghen. ko ghen sao được, khi mà trước mặt tôi em lạnh lùng, cộc cằn quá.
em bảo tôi phải nghe em, dù sai hay đúng, em muốn sao thì phải nghe theo, vì tôi là đàn ông (đàn ông sinh ra để chiu đựng hay sao đó)
giờ đây, mọi chuyện có vẻ tốt hơn, bao ngày tháng dằn vặt, đau khổ yêu em,rồi cũng được đền đáp. ba em đã chấp nhận lời xin lỗi, mẹ và bác gái em (ngừoi đi buôn bán với em hằng ngày) rất muốn chúng tôi yêu nhau lâu dài, vui lắm mừng lắm,
nhưng đến giờ, khi rủ em đi chơi, em lại bảo: "gặp hoài ko chán hả", tôi trách nhẹ em thì em bảo tôi: "ích kỉ, để bụng", ko muốn quen một người như tôi, nên xa nhau để hai đứa cùng sửa tính tình.
giờ tôi cũng chẳng biết làm sao nữa, chẳng lẽ chịu đựng tính tình như thế em đến hết đời (em ko quen ai khác ngoài tôi, có lần ba mẹ tôi hỏi có chịu quen tôi lâu dài ko, em nói có), hay là phải thay đổi mình, mà đã yêu nhiều rồi sao mà yêu ích lại, nhớ chẳng lẽ nói ko nhớ ( cô ấy muốn tôi thế, bất cần với cô ấy).
chán thật, nhiều người con gái ngoài kia muốn xin tôi một ít tình cảm nhưng tôi từ chối, còn tôi dâng hiến, đem hết tình cảm, sức lực của mình để đem đến cho em, mà em từ chối, thờ ơ đến nản lòng
em chỉ có nói được một câu làm tôi nhớ mãi: "anh có bỏ em ko?". đó là lúc tôi lấy đời con gái của em lúc 3 tháng yêu nhau đó
có phải mình yêu nhiều, và cần nhiều mà người ta thì ngang bướng,khô khan, cho nên mình đâm ra ích kỉ hay ghen đúng ko mọi người? cho tôi lời khuyên đúng đắn với?
Danh sách câu trả lời (1)

Mình nghĩ tình yêu thì phải có giận hờn, ghen tuông mà, hai bạn đã yêu nhau lâu thì ko thể tránh được điều đó, phải biết luôn làm mới tình yêu, ko thì nó sẽ nhàm chán lắm bạn ạ, người yêu của bạn cũng thế thôi, cô ấy vẫn rất yêu bạn, ko tơ tưởng đến ai khác, ... nhưng đôi lúc chắc cũng có cảm giác hơi nhàm. Đó là suy nghĩ của mình thôi, nhưng tốt nhất 2 bạn nên ngồi nói chuyện với nhau một cách thẳng thắn để giải quyết vấn đề, chứ cứ để theo chiều hướng này thì càng ngày khoảng cách giữa 2 bạn sẽ càng lớn, ko tìm ra sự đồng cảm giữa 2 người được đâu... Chúc 2 bạn hạnh phúc.
Trả lời câu hỏi
Câu hỏi lĩnh vực Tư vấn tình yêu
Rao vặt Siêu Vip