
Tôi đã ly dị cô ta ngay sau khi cưới 1 tuần
Vì đên tân hôn, tôi phát hiện vợ không còn trong trắng.
Tôi đã hỏi và cô ấy đã nói là đã trao cho người yêu cũ.
Tôi đã suy nghĩ kỹ và quyết định ly hôn.
Tôi là thằng đàn ông, trước đến giờ sống đàng hoàng, chưa từng có quan hệ tình dục trước hôn nhân. Vậy mà cô ta đối xử với tôi như vậy, thật không công bằng. Tôi không thể chịu nổi 1 con người tha hóa, buông thả như thế.
Tôi là thằng đàn ông, nhu cầu tình dục tất phải cao. Vậy mà tôi còn kiềm chế được khi yêu. Thế nên dù cô ta có giải thích cách nào tôi cũng không chấp nhận được. Nếu mình đã đàng hoàng, giữ gìn thì ngừoi yêu có đòi mấy cũng không được.
Tôi cũng rất yêu vợ nhưng chia tay là giải pháp tốt nhất. Tôi cứ tưởng tượng đến cảnh họ .Tôi chết mất.
Nếu tôi kết hôn lần thứ 2, vợ lại mất trinh thì tôi cũng quyết ly dị dù tim tan nát.
Gởi những người con gái còn trong trắng.

Cái thằng sĩ diện hão !
Người đàn ông đích thực là người đàn ông biết chia sẻ với người mình yêu đó ! Không hiểu về sau cô ấy lấy ông này thì sẽ khổ sở thế nào !
Bây giờ chắc cô ấy đang rất buồn , cơ hội cho những người yêu cô ấy thật lòng đến rồi :D

Bạn đã phạm vào sai lầm rất nặng, và ngây thơ, khi giản lược giá trị của nguyên một con người thân phận vào trong việc còn hay mất.
Tôi hiểu cái tự ái của một người đàn ông, phương Tây hay phương Đông gì cũng thế, đừng nói phương Tây phóng khoáng hơn. Tâm lý đó là bản chất của mọi nơi và mọi thời.
Nhưng trong tình yêu, cái tự ái ấy...bẩn lắm ! ( Xin lỗi Bạn ).
Con gái không phải chỉ yếu mềm về thể lực mà còn hết sức mong manh về tâm lý. Bạn đừng mong tìm được một người con gái vững vàng trước bất kỳ một thử thách nào, nếu thực có một người như vậy, tôi khuyên Bạn đừng lấy làm vợ, hôn nhân với một hòn đá tảng mới thật là bi kịch.
Yêu là chuốc lấy định mệnh của người đó làm định mệnh của chính đời mình. Nếu ở vào trường hợp của Bạn, tôi sẽ rất buồn, cố nhiên, nhưng tôi sẽ thương vợ nhiều hơn trong sự bất hạnh của cô ấy, và cảm thấy chính mình là người có trách nhiệm...chắc là Em âu lo nhiều lắm phải không ? Ngày ấy Anh ở đâu nhỉ, sao Anh không kịp đến để che chở cho Em ? Anh mới là người có lỗi. Bạn ạ ! Tình yêu có một tác phong rất lạ, là đánh mất trình tự thời gian, nó cho phép hồi tị những tháng ngày xưa cũ khi ta còn chưa gặp gỡ, hồi tị chính cái thằng tôi.
Bạn cho thấy Bạn chỉ yêu được bản thân. Tình yêu ấy thất bại.
Bạn chỉ đọc được cỡ...Lục Vân Tiên, không đọc nổi Truyện Kiều ( một lần nữa xin lỗi Bạn ). Trên bước đường truân chuyên, Kiều đã không đủ chính chuyên để nuôi mãi tình yêu Kim Trọng, Kiều yêu Thúc Sinh và Kiều yêu Từ Hải bằng quả tim con gái của mình, không thể khác hơn được.
Tôi hết sức mong Bạn đi tìm lại người vợ của mình, và xin lỗi cô ấy.
Bạn còn rất trẻ, phải không ? Hai mươi năm nữa bạn sẽ có cái nhìn dung chấp hơn về câu chuyện hôm nay. Nhất định thế !

Anh bạn ơi,anh bạn đừng suy nghĩ như vậy. Ai chẳng có quá khứ riêng,ai chẳng có lúc mắc sai lầm...anh có chắc anh chưa sai bao giờ không??? Tôi thấy anh đã sai là ly dị vợ. Con gái cũng có phút yếu lòng,anh làm thế cô vợ anh sẽ đau khổ lắm đây. Những ng con gái khác cũng sẽ kinh thường anh. Tôi là con trai,tai sao tôi không xấu như anh nhỉ... thật đáng thương cho ai yêu phải anh bạn

Theo tôi thì việc cái lần đầu tiên mà người còn gái bị mất trinh hầu như hoàn toàn là vì đặt hết niềm tin nơi người yêu và khờ khạo nhẹ dạ, chứ không phải là vì...đổ đốn hư hỏng.
Sự bỏ rơi, quay lưng sau đó sẽ tặng cho Cô Ấy một bài học đắt giá nhất trong đời, cay đắng nhất trong đời và tất nhiên cuộc yêu sau đó tất sẽ nhận được ở Cô Ấy một sự khép kín về tình dục, gìn giữ, tạo khoảng cách để khỏi bị rơi vào vết xe đổ thất tiết lần đầu.
Nhưng lỗi đầu tiên theo tôi là từ Bạn, Bạn đã không quan tâm đến quá khứ của Cô Ấy như những thường tình đàn ông vẫn phản ứng tự nhiên, rằng trước khi thân quen Bạn, Cô Ấy đã sống ra sao, gia đình thế nào, bản thân thế nào và...điều mà Bạn lẽ ra phải nôn nóng muốn biết nhất là cái Tay trước Bạn Hắn ra sao nhỉ, tư chất, ngoại hình và...độ nông sâu của tình cảm với Nàng...trước khi Bạn quyết định ngỏ lời yêu, kết hôn.
Và sai lầm tiếp theo là từ Cô Ấy. Tôi còn nhớ cách đây không lâu có 1 câu hỏi trên HĐ đại loại rằng "Tôi trót để mất cái ngàn vàng rồi, bây giờ Người Yêu mới của tôi hỏi tôi về chuyện ý, chỉ tôi chỗ vá trinh cái"--đại loại thế và tôi định vào trả lời rằng "Ăn dầy thế! Trót bít mùi đời thì phải chịu tai tiếng, ấy là 1 tội hem chủ mưu...xảy...trinh, lại còn tìm cách vá để chả vờ còn ấy là tội thứ hai chủ mưu...tày đình". Xong tôi sợ câu trả lời nhạy cảm quá, đã hem phải gu dễ chia sẻ chỉ là đoán mò thì thui bởi vấn đề này rất nóng và...vấn nạn nên nếu mình đã không có lòng thì thôi kệ Bạn ấy. Nhưng quả thực cho đến phút này tôi cũng không biết nên khuyên Cô Vợ của Bạn ra sao khi mà Chồng tương lai không hỏi bởi hoàn cảnh của tôi khi xưa yêu Ô X bi giờ là mối tình đầu và Ảnh cưới liền tay luôn sau vài năm tìm hiểu, và thú thực tôi cũng trao cái mà Mẹ tôi da diết dặn giữ ấy chừng 2 năm trước khi cưới. Sau này Chồng tôi bảo sao em dại thế không mặc kệ Anh oằn oeò đòi chứng minh tình cảm, bởi ngộ nhỡ chung cuộc Anh không cưới em thì sao, thì sau này em sẽ nói sao với Chồng của em, và tôi chỉ còn biết...cười trừ và bảo tại vì hồi ý Anh hay chạy xe đèo vực, em sợ Anh đòi mãi mà không được sẽ cho rằng em còn đang lựa chọn giữa vài đối tượng chứ chưa toàn tâm lựa chọn bờ vai Anh, em sợ Anh đã thiếu ngủ lại buồn rầu lỡ bức xúc mất lái lao xuống vực nên tôi...Mới chỉ yêu đã tưởng đó là chồng rồi, hì và nếu như tôi còn đủ tỉnh táo sáng suốt mà nghĩ rằng "Chắc gì Anh này sẽ cưới mình mà mình trao" thì...123 phăng teo lun cho rùi hâm à mà hem tin tưởng mà iu mà bấy nay trao hết cả...hồn?!. Tôi khẳng định rằng tôi tin vào tình cảm của Anh tuyệt đối nên tôi trao chứ tôi hoàn toàn không hề hư đốn, bởi sau lần đó và số lần khác nữa trước hôn nhân, tôi luôn...tặc lưỡi chiều Anh và để rồi tự trách mình vô kể, tự cắn rứt bẽ bàng...
---------
Và hiện giờ tôi tự đặt mình vào hoàn cảnh Vợ của Bạn thì tôi thấy sai lầm từ phía người Vợ là lẽ ra lúc yêu, thời gian đầu mới quen thì nên nói về việc đó luôn đi đôi bên thanh thản chấp nhận thì chấp nhận mà không thì cũng nhẹ lòng quay đi không đau xót mấy vì cũng chỉ mới chớm đặt vấn đề yêu thôi, chưa có kỷ niệm gì.
Vài dòng câu chuyện riêng giúp bạn tham khảo về động cơ mất trinh của Cô Ấy, còn thì...chúc Bạn thanh thản hạnh phúc thay cho 1 lời khuyên mà sợ rằng sẽ thiệt thòi cho ai, thiếu chia sẻ cho ai, Bạn ạ! Thân chào Bạn!