VicoTas
Câu hỏi
avatar bucophi
23/11/2013 00:17

Tôi không còn yêu chồng nữa, tôi phải làm gì bây giờ

Tôi không nghĩ có một lúc nào đó tôi lại nhờ tư vấn cho chuyện của mình. Tôi cũng đã xác định sống như thế này đến hết đời nhưng khi đọc tâm sự của những người khác tôi lại muốn được ai đó chia sẻ với tôi.

Chúng tôi lấy nhau được hơn 4 năm và có 1 cháu trai 7 tháng tuổi. Trước đây chồng tôi là bộ đội. Một tháng anh được về nhà 2 lần, mỗi lần được 2 ngày nghỉ cuối tuần.

Bố mẹ chồng tôi đều sống ở quê. Còn bố mẹ đẻ tôi thì mua cho chúng tôi một căn hộ chung cư. Tuy nhiên, do anh ấy thường xuyên vắng nhà nên tôi thường về ở với bố mẹ đẻ. Chỉ khi nào anh ấy về chúng tôi mới ngủ ở đó, còn ăn cũng ăn với bố mẹ.

Bố mẹ tôi cũng rất quý anh vì tính anh hiền lành, chất phác nên mỗi lần anh về, bố mẹ tôi đều bảo ăn ở đấy luôn. Chồng tôi luôn muốn sống riêng để không phụ thuộc vào bố mẹ tôi. Tôi cũng đồng ý, dọn ra nhà chung sư sống 1 mình bởi lúc đó chúng tôi chưa có con.

Khi yêu, tôi biết gia đình chồng tôi rất nghèo, nhưng tôi không quan tâm bởi tôi yêu anh và chấp nhận chuyện đó. Khi cưới xong, tiền mừng đám cưới của tôi, tôi phải mang về cho mẹ chồng mượn để trang trải nợ nần đám cưới. Rồi em chồng tôi đi học, tôi cũng mỗi tháng góp với mẹ chồng 1 nửa số tiền nuôi nó ăn học. Nói đúng ra là dùng lương của chồng tôi để nuôi nó ăn học (hồi đó lương chồng tôi trừ tiền ăn, tiêu vặt anh ấy đưa về cho tôi được 1 triệu).

Chồng tôi bộ đội nên sống ở doanh trại, gần như không cần tiêu pha nhiều. Lương của tôi thì đủ để tôi trang trải cho cuộc sống của mình. Cứ mỗi lần tôi dành dụm được một chút thì mẹ chồng tôi lại gọi điện cho anh ấy bảo mang tiền về cho mẹ anh ấy trả nợ. Nợ vay cho anh ấy đi học từ ngày xưa. (Anh ấy học ở Học viện khoa học quân sự - được nhà nước nuôi ăn ở trong suốt 5 năm học). Tôi cũng không hề phàn nàn những chuyện này. Tôi thấy thương cho mẹ chồng tôi vì phải gánh vác nhiều chuyện trong gia đình.

Khoảng thời gian sống riêng ở nhà chung cư, chồng tôi không hề quan tâm xem có những vật dụng gì, để ở đâu, còn thiếu thứ gì, cũng không hề có ý thức mua sắm những vật dụng trong nhà. Bởi với anh ấy, nó gần như cái nhà trọ. Về 2 ngày rồi lại đi, sống trên đơn vị là chính.

Thời gian đầu tôi còn thông cảm được nhưng càng lúc anh ấy càng chẳng biết gì cả. Về nhà cũng chả bao giờ nghĩ đến việc giúp vợ nấu cơm. Nói thật là anh ấy còn không biết nấu cơm bằng nồi cơm điện như thế nào. Anh ấy chỉ cần biết đưa 1tr lương cho vợ còn vợ muốn chi tiêu như thế nào thì tuỳ. Chưa kể những lúc có đám cưới đám xin hay có việc gì khác thì 1tr chỉ còn vài trăm. Tôi vẫn chấp nhận những chuyện này, vẫn tự nhủ rồi anh ấy sẽ trưởng thành lên.

Chuyện quan hệ vợ chồng thời gian đầu rất tốt. Bởi xa nhau lâu ngày nên chuyện đó như là bù đắp cho khoảng thời gian xa cách nhau. Tuy nhiên mọi việc không đơn giản như thế. Sau khoảng 1 năm, anh ấy bị chứng xuất tinh sớm. Anh ấy có nói là do lâu quá không làm chuyện đó nên không thể kiềm chế được, chỉ bị lần đầu thôi. Nhưng rồi lần thứ 2, thứ 3 cũng thế. Tôi thông cảm và tìm đọc những thông tin để chữa bệnh đó (chứ anh ấy không hề tìm), rồi bảo anh đi khám nhưng anh cứ lần nữa, bận công việc trên đơn vị không đi.

Rồi khi tôi mệt mỏi vì cuộc sống xa chồng, kinh tế không ổn định, không có tương lai gì cho 2 vợ chồng, tôi chỉ muốn có anh về để tâm sự với anh những nỗi lo toan của mình. Nhưng khi anh về, điều đầu tiên anh quan tâm là giải quyết vấn đề sinh lý. Có những lần 2 vợ chồng nằm nói chuyện, tôi bật khóc vì những chuyện làm tôi mệt mỏi. Tôi nói với anh là anh cần thay đổi, cần làm những việc này việc kia để cải thiện cuộc sống... Nhưng anh cũng chỉ ôm tôi một lát rồi lại bắt đầu "chuyện ấy".

Thương anh, chiều anh nhưng được mấy phút (anh bị xuất tinh sớm) xong rồi anh lăn ra ngủ để lại tôi với biết bao suy nghĩ không giải quyết được và cảm thấy anh không hề quan tâm đến cảm nghĩ của tôi. Càng mệt mỏi, tôi càng không hứng thú với chuyện đó. Nhất là vào buổi sáng khi tôi còn đang rất muốn ngủ thì anh lại đòi ân ái. Nói với anh, anh cũng chỉ ậm uh cho xong rồi cũng đâu vào đấy.

Anh không dành cho tôi những nụ hôn theo kiểu thương yêu mà với anh cứ mỗi lần tôi đáp lại nụ hôn là sẽ phải có chuyện đó xảy ra mặc dù tôi rất mệt, chỉ muốn nằm ôm anh chứ không muốn ân ái. Dần dần tôi thấy sợ làm chuyện chăn gối và bắt đầu tránh để anh không ôm tôi, không hôn tôi nữa. Với tôi bây giờ càng không làm chuyện ấy tôi càng thấy thoải mái.

Dường như tôi thất vọng về chồng tôi quá nhiều điều. Có lúc tôi đã suy nghĩ tôi lấy chồng để làm gì? Khi mà cuộc sống của tôi cả về vật chất lẫn tinh thần đều khổ sở như thế. Chồng thì ở xa, mọi việc trong nhà tôi đều phải động tay vào. Lúc về lại không nhận được sự quan tâm chia sẻ của chồng. Tôi bắt đầu trở nên hay cáu gắt. Anh ấy làm việc gì tôi cũng không thấy đúng ý mình. Nói đúng ra là anh ấy chả làm được việc gì cả. Nhiều lúc tôi cũng nghĩ anh ấy hiền quá, lại ở trong môi trường quân đội, không va chạm với cuộc sống nên không biết gì.

Được 3 năm, cả hai bên bố mẹ đều giục chúng tôi có con. Bố mẹ tôi cũng bắt đầu khuyên anh ấy nên xuất ngũ để về gần với tôi. Tôi cũng bàn chuyện đó với anh. Nhưng dường như anh chẳng có động thái gì hết. Mẹ tôi thấy tôi ở một mình, thương con nên lại bảo tôi về nhà ở.

Cuộc sống hai vợ chồng không vui vẻ. Tôi không còn nói chuyện, tâm sự với anh ấy như trước nữa. Trước đây việc gì tôi cũng kể. Bây giờ ra ngoài đi làm, đi học (tôi đang học tại chức nữa), đi chơi thì tôi cười nói vui vẻ, ai cũng tưởng tôi có cuộc sống hạnh phúc. Nhưng khi anh ấy về, tôi không còn được như thế. Tôi ít cười hơn, và không thể dừng lại việc cáu gắt với anh ấy. Anh ấy trở nên sợ vợ. Lúc nào cũng muốn làm cho đúng ý tôi nhưng lại không lúc nào làm được. Tôi không biết dùng từ nào để miêu tả cho chính xác về con người chồng tôi nữa.

Đến năm thứ 4, tôi đã nghĩ đến việc ly hôn. Một lý do nữa là chúng tôi mãi không có con. Tôi lại không hứng thú với chuyện chăn gối nên việc này lại càng khó hơn. Khi ý nghĩ đó bắt đầu xuất hiện, tôi đã cảm thấy rất chán chường, muốn sống một mình đỡ phải suy nghĩ nhiều thì tôi lại có thai. Tính thời gian thì tôi biết lần quan hệ khiến tôi dính bầu là khi tôi cảm thấy chuyện đó theo nghĩa vụ.

Tôi không biết phải làm như thế nào nữa. Cả nhà tôi ai cũng mừng cho tôi. Sau tôi nghĩ cứ để mọi chuyện diễn ra tự nhiên. Giờ có con rồi chắc chồng tôi sẽ thay đổi. Sẽ có trách nhiệm hơn. Trước khi biết mình có bầu, tôi đang tính chuyện nghỉ việc chỗ làm cũ để chuyển sang chỗ làm mới. Giờ biết có bầu nên tôi nghỉ luôn. Vì chỗ mới cũng chả nhận người có bầu. Bố mẹ tôi nuôi tôi.

Nhưng tôi lại lầm. Chồng tôi vẫn như thế. Thời gian tôi mang bầu, ốm nghén mệt lắm nhưng anh cũng không dừng chuyện đó. Tôi chỉ như khúc gỗ để anh ấy muốn làm gì thì làm. Khi bố mẹ tôi hỏi bây giờ có con rồi vợ chồng đã dành dụm được bao nhiêu. Anh ấy chỉ cười. Làm gì có đồng nào chứ. Cứ được một chút thì lo việc cho nhà anh ấy rồi còn đâu. Thế là bố mẹ tôi giận cả tôi nữa. Và tủi thân hơn là bố tôi lại bảo bây giờ có thai rồi, sống cho ra một gia đình riêng đi.

Tôi lại ra ở riêng. Một thân một mình mang bầu. Khi anh ấy về, tôi sai làm gì thì làm, còn không thì ngồi máy tính cho hết ngày. Riêng chuyện cơm nước thì anh ấy không biết làm nên tôi phải làm hết. Và khi tôi không đáp ứng chuyện đó thì anh ấy có vẻ khó chịu dù không nói với tôi. 5h sáng đã dậy ngồi vi tính cho đến lúc lên đơn vị. Trong khi đó, tôi đau lưng, bị chuột rút, kêu ca với anh ấy nhưng anh ấy cũng chỉ biết nghe chứ không một lần biết đấm lưng hay bóp chân cho tôi. Trong khi đó mồm lúc nào cũng nói là anh yêu em.

Tôi bàn chuyện bảo anh ấy xuất ngũ. Tôi mong là khi về sống gần với tôi và có con rồi anh ấy sẽ biết lo nghĩ hơn. Tình cảm vợ chồng sẽ được vun đắp trở lại Anh ấy cũng vẫn không có quyết định dứt khoát. Hình như anh ấy chỉ muốn ở trong quân ngũ vì không phải làm gì (anh ấy là sĩ quan, làm việc có lính làm) cũng được lĩnh lương 3tr/tháng. Trừ tiền ăn và tiền đi lại đưa cho tôi được 1,5tr là đã ổn rồi (đây là do tăng lương nên mới được như thế). Số tiền đó có đủ để chi tiêu 1 gia đình có con nhỏ ở Hà Nội không?

Tôi sinh con được 4 tháng thì anh ấy xuất ngũ. Được một ít tiền anh ấy bảo mở cửa hàng kinh doanh Internet. Tôi đồng ý, dốc hết tiền của tôi từ thời chưa lấy chồng cộng với tiền ra quân của anh ấy để làm. Phải vay thêm bố mẹ tôi quá nửa nữa. Tôi định để cho anh ấy tự làm nhưng rồi cũng chả tới đâu nên tôi lại phải đi lo mọi việc. Từ việc xin giấy phép kinh doanh đến việc mua máy, thuê nhà.... Trong khi đó con mới 6 tháng tôi phải để ở nhà cho bà ngoại tôi chăm. Mẹ chồng tôi thì bảo là ở nhà còn nhiều việc không lên được. (Bố chồng tôi mất cách đây 2 năm, ông nội chồng tôi mới mất được hơn 1 tháng. Ở nhà không còn ai nữa). Tôi lại càng hay cáu gắt hơn trước. Anh ấy cũng bắt đầu không còn nhịn tôi như trước nữa. 2 vợ chồng cũng đã có lúc to tiếng cãi nhau. Anh ấy còn xưng mày tao với tôi nữa. Những lúc như thế tôi lại càng cảm thấy tình cảm chết hẳn. Tôi chỉ còn vui với con của tôi thôi.

Tôi mong rằng rồi anh ấy sẽ thay đổi, sẽ biết trách nhiệm, sẽ trưởng thành, sẽ khôn ngoan hơn... Nhưng dù thế nào tôi cũng chắc rằng mình không còn tình yêu với anh nữa. Bởi bây giờ, khi tự nhiên anh ấy tỏ ra quan tâm tới tôi hơn (hỏi tôi có ăn cái này cái kia không? đi học như thế nào?...) thì tôi chỉ cảm thấy dửng dưng, không còn muốn nói với anh ấy nữa.
Anh ấy chẳng làm gì có lỗi với tôi như ngoại tình hay đánh đập, chửi bới... nhưng tôi vẫn là người vợ không hạnh phúc. Tôi biết có nhiều người còn bị chồng đối xử thậm tệ. Nhưng thà như thế chia tay nhau còn dễ dàng. Còn với trường hợp của tôi, tôi chỉ còn biết sống cuộc sống vợ chồng không còn tình yêu thôi. Con tôi cần có bố. Nó cần nhận được tình yêu thương của cả bố và mẹ. Liệu tôi có sống được mãi như thế này không? Mong hãy cho tôi lời khuyên. Chân thành cám ơn !

Danh sách câu trả lời (7)
avatar duongmanhduy 23/11/2013 00:17

ban goi cho minh nhe0946903373

avatar rongvnn 23/11/2013 00:17

LY HÔN VÌ CÁI TÊN COC_DUI ĐỨNG TỐP GAME MU THỨ HAI CẢ NƯỚC VIỆT NAM 

Thời mới yêu, tôi và vợ tôi cũng như bao người khác đến với nhau theo tiếng gọi con tim. Trải qua 5 năm quen với nhau và đi đến kết hôn do vỡ kế hoạch (vợ tui có thai). Một đám cưới mà cả 2 chưa chuẩn bị tinh thần. Vào thời điểm ấy tôi đc 20t, vợ tôi 18t. Với cái tuổi ấy thì chúng tôi hiểu đc trách nhiệm đối với nhau. Trong hoàn cảnh cả 2 đều đang kho khăn về kinh tế. Nhưng với quyết tâm của cả chúng tôi thì cả 2 gia đình cũn đã đồng ý cho chúng tôi cưới nhau. Cuộc sống vẫn sẽ bình thường cho đến ngày đứa bé ra đời. Khi cả 2 vợ chồng còn quá trẻ và chưa từng có kinh nghiệm nuôi con. Và khó khăn hơn nữa là chúng tôi không có đc sự giúp đỡ của 2 bên Nội và Ngoại, khó khăn nối tiếp khó khăn. Vợ chồng tôi bắt đầu thường xảy ra cuộc cãi vã. Và cũng từ lúc sinh con ra Vợ tôi không đi làm đc nữa vì không có ai phụ trông Con. Và tôi hiểu điều cực khổ mà vợ tôi đang gánh vác, tôi thương vợ tôi lắm. Tôi ra sức tranh thủ giúp đỡ vợ những khi tôi rãnh. Nhưng nào sóng gió đã dừng cho gia đình nhỏ chung tôi đâu. Đến một ngày, vợ tôi đã làm một việc mà tôi không ngờ nỗi đó là việc cô ấy đã lấy tiền của Mẹ tôi (khoảng 70tr j đó).Và cái đau lòng nhất là Vợ tôi không tỏ ra ăn năn, hối lỗi. Một nỗi thất vọng, đau khổ và tủi nhục trong tôi dâng lên. Đến bây giờ tui cung không thể hiểu nỗi tại sao cô ấy lại làm như zậy. Từ đó tôi sụp đỗ tinh thần. Không còn chăm sóc vợ tôi nữa và tôi không còn quan tâm đến gia đình. Vợ chồng tôi thưa dần những cuộc nói chuyện và tâm sự. Trong thời gian khủng hoảng đó Vợ tôi đã tìm đến game online. Và trong những phút trống vắng trong lòng Vợ tôi đã đem lòng tâm sự với một người bạn nam trong game. Cứ thế sự việc kéo dài khoảng 4-5 tháng, tôi cảm thấy có những điều bất ổn ở cô ấy. Và tôi đã âm thầm theo dõi và cái đều đau lòng nhất đã đến với tôi. Tôi biết đc cô ấy đã lên giường với người đàn ông đó 2 lần (có nghĩa là ngoại tình). Trời đất tôi như sụp đổ và chính cô ấy cũng thừa nhận với tôi việc đó. Tôi đã cố gắng giằng lòng mình lại, ngồi đối thoại cùng cô ấy. Vì tôi còn rất yêu và thương vợ mình nghĩ cho cùng có một phần lỗi ở tôi nên tôi đã tha thứ cho cô ấy và yêu cầu cô ây chấm dứt ngay mối quan hệ đó. Và những ngày sau đó tôi quan tâm đến cô ấy nhiều hơn và cũng là một cách để tôi quên đi cái tội lỗi cô ấy gây ra cho tôi. Nhưng nào đời đã buôn tha cho gia đình nhỏ của chúng tôi. Cô ấy đã tiếp tục gặp gỡ và trò chuyện với người đàn ông đó. Lần này tôi lại bắt gặp đc. Tôi như muốn điên lên và bất hạnh hơn là một sự thật và cô ấy nói với tôi là Em yêu người đàn ông đó và không còn yêu tôi nữa, em không thể quên đc. Và xin tôi thời gian để cho em quên người đó. Cô ấy xin tôi hết tháng 12 này, qua cái mùa noel, cô ấy sẽ trở về bên tôi. Đau khổ, lúc ấy tôi chỉ muốn ly hôn nhưng lại nghĩ tội cho Con, tôi muốn giữ cho con tôi có một gia đình. Cô ây đã xin tôi cho cô ấy đc gặp người đó lần cuối cùng vào cái ngày 24/12 này sẽ nói lời chia tay. Và sẽ chôn giấu tình cảm đó và chỉ dành cho nhau những kỷ niệm đẹp.(Giống trong phim hàn quốc quá). Vì con nên tôi đã chấp nhận. Và cố gắng nghĩ cho cô ấy và cũng một phần để cứu vãn gia đình này. Thời gian cũng đã sắp đến, nhưng lòng tôi ngày đêm vẫn đang giằng xé, tôi cảm thấy mình giống thằng ngu quá. Chưa thấy thằng chồng nào nhu tôi, lại có thể để vợ mình đi gặp mặt nó lần cuối. Bây giờ tôi đang phân vân 2 vấn đề: 01. giữ đúng lời hứa với cô ấy cho phép gặp và tin tưởng rằng cô ấy sẽ quay về và đúng như những j cô ấy hứa sẽ chấm dứt hoàn toàn. 02. không cho phép vì biết đâu đc cô ấy sẽ tiếp tục gây cho tôi thêm thất vọng vì dễ gì mà quên đi một người mình đang yêu và chắc j cô ấy sẽ không liên lac lại sau thời gian đó. Ly hôn hay tiếp tục, bây giờ lòng tôi rối quá. Không biết phải xử trí làm sao tốt nhất và không phải ân hận sau này. Ai là chuyên gia tâm lý hiểu rõ vấn đề, xin hãy giúp và cho tôi lời khuyên thật sớm vì cái ngày 24/12 sắp đến rồi. Rất cám ơn mọi người 

                      NGƯỜI VIẾT NGUYỄN TIẾN HÙNG {COC_GE}

avatar hoangthongvn 23/11/2013 00:17

hai nguoi ngoi lai voi nhau ban ro rang cu the. van de do dau? roi can co mot quyet dinh de 2 ben dc thoai mai. co niu keo con cai cung kho.

avatar cu0ngd3pz4i 23/11/2013 00:17

Mình nghe những câu chuyện của mọi người thì thấy thật buồn.

Nhưng các bạn có thực sự đã tìm hiểu nguyên nhân chính để vấn đề xảy ra như thế nào chưa?

Những suy nghĩ của bạn về người đó đúng chưa ,vì khi mình đã có những khúc mắc và có những suy nghĩ sai lệch về một người thì bạn hay cáu gắt và cảm giác thất vọng.Ban co đúng hết với những suy nghĩ của mình không hay chỉ là suy nghĩ một hướng của bạn?

Mình cũng la đàn ônng nhưng thực sư nghe ban tâm sự cũng không biết người đó như thế nào .không biết chăm sóc lo lắng cho vợ con là một điều tệ hại và tàn nhẫn với người mình yêu quý .Hay chồng của bạn thực sự yêu quý và quan tâm đến bạn nhưng là con người không biết thể hiện cảm xúc .

Còn vấn đề bạn đề cập đến là công việc của anh ấy thì mình thấy vì là một quân nhân nên không thể đem lại cho bạn một cuộc sống đầy đủ ,chắc bạn cũng suy nghĩ nhưng điều này trước khi đi đến chung sống với nhau trọn đời mà.Khi bạn nói anh hay thay đổi và cố gắng để cuộc sống thoải mái hơn thì bạn có nghĩ một người tự bao giờ chỉ sống trong quân ngũ sẽ rất khó để suy nghi mình sau khi xuất ngũ sẽ như thế nào?làm gì để sống?rồi mình sẽ ra sao?sẽ rất nhiều thứ cần học nữa?

Từ những suy nghĩ như thế cũng có thể chồng của bạn sẽ suy nghĩ sai lệch và sẽ không định hướng được những điều cần làm và sẽ làm để tốt cho gia đình,vì như theo bạn tâm sự thì mình thấy gánh năng của người đó về vợ con của mình và cha me,em la rất nặng .bạn có từng suy nghĩ điều này chưa?

Cuộc sống vợ chồng sẽ hạnh phúc hơn nếu hai người cùng cố gắng,quan tâm đến nhau những điều trong cuộc sống .MÌnh nghĩ bây giờ bạn phải thực sự là chỗ dựa và nâng anh đứng dậy để anh ấy có tinh thần trách nhiệm và thấy mình cần gi.Ông bà ta có câu : "của chồng công vợ " .Nên bạn muốn nhận cái công trong chuyện này thì bạn phải làm điều gì đó chứ không phải bây giơ than thân trách phận được ,sẽ không có kết quả cho môt người không lao động mà mình nghĩ là mình sẽ có cuộc sống đầy đủ như người khác được .người ta khác mình khác,và nhưng có gắng của mình cũng khác so với người ta nên cuộc đời mình cũng khác với người ta.

Chúc bạn hãy cùng cố gắng và xây đắp lại gia đình của mình thật tốt và tràn đầy hạnh phúc va tiếng cười .

Tiền bạc ,vật chất rất quan trọng nhưng có những thứ mà cho mình hạnh phúc hơn và thấy cuộc đòi ý nghĩa hơn.Điều quan trong theo mình thấy sống trên đời này thì mình phải cố gắng (có thể mình không là gi trong xã hội ),biết yêu thương và nhận tình thương từ người khác ,sống thât sư ý nghĩa để mình không bao giơ hối tiếc những điều này và lạc quan . Và mình thấy dường như hiện tai tất cả những điều trên bạn đã dần đánh mất .Hãy cố gắng nắm giữ và tìm lại cảm giac trong cuộc đời này bạn nhé

Cầu mong mọi người điều hạnh phúc và thành công

avatar october 23/11/2013 00:17

Bạn biết không? hiện nay tôi đang là một người giống bạn! Giống về cảm xúc!

Còn khoảng 2 tuần nữa là tôi làm đám cưới, nhưng người chồng của tôi không biết lo lắng hay làm bất cứ điều gì cho tương lai! Chỉ biết nổi nóng mõi khi không vừa ý điều gì, chỉ biết dựa vào cái bóng của cha mẹ. Tiêu xài phung phí và không biết gì về tương lai. Quen nhau hơn 2 năm rưởi nhưng giờ đây chúng tôi không có tiếng nói chung. Anh làm công an, mỗi tuần gặp 1 lần nhưng gặp nhau là có vấn đề cải vã.

Anh lúc nào cũng núp dưới cái bóng của cha mẹ! Không có chính kiến! Bất kỳ chuyện gì dù lớn - dù nhỏ anh vẫn phải thông qua cha mẹ anh. Đến bây giờ gần đến ngày cưới thì anh cho tôi biết là ngoài 2 bàn tay trắng ra anh đang mắc nợ 15tr (do anh đi ăn nhậu với những người bạn anh). Tôi thật không còn gì để nói.

Tôi đã cố gắng rất nhiều để vun đắp, để anh thay đổi cách sống, để anh trưởng thành hơn, sống có trách nhiệm hơn... Nhưng rồi sau những lời hứa của anh thì mọi chuyện vẫn trở lại như cũ, vẫn vậy!

Đến giờ đây, tôi không còn muốn nói chuyện với anh nữa. Nếu thời gian quay ngược lại, có lẽ tôi sẽ không nhận lời làm vợ anh!

tuncon nói đúng! Có lẽ trước đây tôi đã quá ảo tưởng về tương lai của tôi, về 1 con người hoàn hảo. Nên giờ tôi đã cảm thấy quá thất vọng!

Tôi thật sự không biết rồi tương lai tôi sẽ đi về đâu nữa?

Trả lời câu hỏi
Tải lại mã
Câu hỏi lĩnh vực Hôn nhân gia đình
nophoto Tôi phải làm thế nào

Đăng lúc: 00:17 - 23/11/2013 trong Hôn nhân gia đình

nophoto Thái độ với chồng sau khi xxx trong tg chiến tranh lạnh

Đăng lúc: 00:17 - 23/11/2013 trong Hôn nhân gia đình

nophoto Trục trặc vì chồng dùng viagra.

Đăng lúc: 00:17 - 23/11/2013 trong Hôn nhân gia đình

MrTien Liệu vợ tôi sinh con trai hay gái

Đăng lúc: 00:16 - 23/11/2013 trong Hôn nhân gia đình

nophoto Khi tẩy lông vĩnh viễn ở tay chân thì có ảnh hưởng tới khả năng sinh sản hay không

Đăng lúc: 00:16 - 23/11/2013 trong Hôn nhân gia đình

nophoto Chồng tôi vô tâm một cách kỳ lạ ...

Đăng lúc: 21:42 - 10/12/2013 trong Hôn nhân gia đình

nophoto Làm sao để nàng đạt được... cực khoái

Đăng lúc: 00:16 - 23/11/2013 trong Hôn nhân gia đình

nophoto Làm thế nào để hai vợ chồng hoà hợp hơn

Đăng lúc: 00:16 - 23/11/2013 trong Hôn nhân gia đình

nophoto Liệu mình có thai như bình thường được không

Đăng lúc: 00:16 - 23/11/2013 trong Hôn nhân gia đình

vietnamconnection Vì sao bạn phải thật lòng

Đăng lúc: 00:16 - 23/11/2013 trong Hôn nhân gia đình

nophoto Tiêu chuẩn chọn chồng của phụ nữ hiện đại

Đăng lúc: 00:16 - 23/11/2013 trong Hôn nhân gia đình

nophoto Tư vấn giúp e liệu bạn gái e có thai không

Đăng lúc: 00:16 - 23/11/2013 trong Hôn nhân gia đình

nophoto Đã đăng kí kết hôn tại Mỹ ở Việt Nam có biết không

Đăng lúc: 21:42 - 10/12/2013 trong Hôn nhân gia đình

nophoto Không hợp tuổi kết hôn có hạnh phúc không

Đăng lúc: 01:11 - 13/12/2013 trong Hôn nhân gia đình

nophoto Yêu nhau nhưng xót xa mê tín quotnữ Nhâm thân với trai Quý Hợi có hợp nhau không mọi người ơi

Đăng lúc: 00:16 - 23/11/2013 trong Hôn nhân gia đình

nophoto Làm sao để biết người ấy thích mình mặc dù mình rất thích người ấy nè

Đăng lúc: 00:16 - 23/11/2013 trong Hôn nhân gia đình

nophoto Năm 6 tuổi em bị đỉa chui vô âm đạo bị ra nhiều máu. Như vậy em có bị rách màng trinh không

Đăng lúc: 00:16 - 23/11/2013 trong Hôn nhân gia đình

nophoto Bác nào cho em hỏi,em lấy vợ tuổi này được không

Đăng lúc: 00:15 - 23/11/2013 trong Hôn nhân gia đình

Hương Các chuyên gia tư vấn vào giúp em với , Chắc em chết mất

Đăng lúc: 00:15 - 23/11/2013 trong Hôn nhân gia đình

Hin Chồng Nhâm Tuất vợ Tân Mùi lấy nhau có tốt không

Đăng lúc: 00:15 - 23/11/2013 trong Hôn nhân gia đình

Rao vặt Siêu Vip