
Tôi phải làm gì khi bố mẹ anh ấy ngăn cấm tới tình yêu tới cùng xin hãy giúp tôi với …
Tôi và anh yêu nhau đến nay là hơn 3 năm rồi. năm thứ nhất chúng tôi rất hạnh phúc vui đùa suốt ngày.không biết buồn biết chán là gì.. Đến năm thứ 2 thì bắt đầu gặp sóng gió mà tôi cư nghĩ là đơn giản thôi.. nhưng ai ngờ …
Năm đó vào ngày thi đại học em gái anh xuống ở cùng anh 5 ngày để thi đại học, còn tôi thì thực tập gần đó một tuần đến công ty 2 lần lại trùng ngày với em gái anh đến ở nên tôi cũng vào ở cùng cho vui, mà cũng vì em gái của anh là bạn học thời cấp 3 với tôi, khi nó biết chuyện tôi và anh yêu nhau nó cũng không phản ứng gì cả cũng không ghét bỏ gì tôi, đêm đó chị gái và anh rể cũng đến phòng anh ấy chơi và an cơm ở đó vì cùng xóm nhau cả lại lâu ngày ngặp nhau thế là rủ nhau ăn bánh cuốn tôi xung phong đi và rủ anh đi mua cùng. Tự nhiên nó giận và không thèm ăn. Tôi và mọi người hỏi nó có chuyện gì nó cũng không nói. sau lần thi đại học đó nó nhắn tin cho tôi nói tôi là người không biết ý rồi nói tôi quỵt tiền anh ấy và nói tôi mấy câu rất mất lịch sự, tôi quá tức giận nên đá nhắn tin lại chửi nó và tôi thề là sẽ không bao giờ bước chân vào nhà nó nữa.. rồi vài ngày sau nó rêu rao khắp xóm làng là tôi ngủ với trai không biết ý rồi ăn nói vô lễ không biết tôn trọng gia đình người yêu.. gia đình tôi buồn còn Tôi đau khổ và không giám nhìn mặt ai nữa nhưng tôi vẫn không nói gì không làm gì để cho thời gian trôi đi. Đến bây giờ gia đình nó vẫn không quên câu nói chót dại đó của tôi rồi cứ ghét tôi và ngăn cấm bằng được tôi và anh yêu nhau. Còn nói tôi có mang bầu đưa về thì cũng không ai nhận nó là cháu. Tôi và Anh đã rất đau khổ anh vẫn cứ cố gắng bảo vệ tôi, yêu tôi, và khuyên tôi cứ mặc kệ gia đình anh.
Cứ thế tình yêu chúng tôi kéo dài thêm 1 năm nữa và cũng trải qua bao vất vả, áp lực nặng nề từ 2 gia đình tôi và anh..
Giờ Tôi làm xa anh cách hơn 400 cây số để mọi chuyện êm ả đi phần nào. tôi về thăm anh mỗi tháng 1 lần và anh cũng vậy. Hằng ngày liên lạc với nhau thường xuyên tôi và anh hứa hẹn vài năm nữa khi bố mẹ bớt giận sẽ xin phép cưới..
Đột nhiên bố anh ấy bị bệnh ốm lên ốm xuống liên tục anh ấy lại buồn nhiều hơn. Và tôi nhận thấy sự quan tâm anh dành cho tôi bắt đầu ít hơn. Rồi một ngày anh ấy nói tôi về quê xin việc ổn định để cưới nhưng tôi nói đợi em hết năm này được không? anh đồng ý và lại quan tâm tôi như chưa có chuyện gì được vài tháng sau đó không biết có chuyện gì tự nhiên 3 ngày liên tục tôi không gọi cho anh được nhắn tin anh cũng không nhắn lại mặc dù anh biết tôi đang cố liên lạc với anh, đến ngày thứ 4 anh nhắn tin cho tôi rằng.. anh xin lỗi! anh không thể tiếp tục tình yêu này được nữa, anh không thể vượt qua được áp lực gia đình, anh không xứng với tình yêu của em, mong em hãy bình tĩnh và quên anh đi. Chúng ta dừng lại ở đây thôi em à” ..
Đọc xong tin nhắn đó tôi như quỵ xuống thân thể rũ rời như không thể nắm bất cứ thứ gì tôi khóc rất nhiều và đau khổ đến tuột cùng..
Tôi phải làm sao đây ? tôi có nên đến xin lỗi bố mẹ anh rồi về quê xin việc và tiếp tục yêu anh ấy không..??? và bố mẹ anh ấy có chấp nhận lời xin lỗi đó của tôi và hành động của tôi có ngốc nghếch không.??? xin mọi người hãy góp ý và chia sẻ cùng tôi, người ngoài cuộc chắc sẽ có cách nhìn tốt hơn. Xin hãy giúp tôi với mọi người ơi … ./.

Bạn thân mến!
Thật sự chuyện tình cảm vô cùng khó nói. Tâm lý con người vô cùng phức tạp, không ai hiểu rõ được ai, nhiều lúc bản thân mình cũng chẳng hiểu nổi mình nữa là đằng khác bạn ạ.
Tôi nghĩ rằng với tình yêu của bạn và anh ấy, đọc tâm sự tôi có thể hiểu được tình cảm của anh đối vói bạn là vô cùng chân thành, cũng như bạn đối với anh vậy. Áp lực gia đình anh ấy cũng đã cố gắng vượt qua khi cô em gái anh ấy về nhà tung tin, đặt chuyện. Điều đó chứng tỏ nghị lực của anh rất lớn để có thể bảo vệ tình yêu của bạn.
Bạn cũng nên nghĩ rằng áp lực gia đình luôn mang lại cho người ta cảm giác nặng nề, nỗi bức xúc và cũng như gánh nặng khiến tâm trạng người ta mệt mỏi đến mức nào. Một bên là bố mẹ, một bên là người mình yêu. Họ muốn lựa chọn cả 2, đó là điều đương nhiên. Thế nhưng họ đâu có quyền được như vậy đâu bạn. Họ chỉ có thể lựa chọn 1 trong 2. Không thể trách họ được. Đúng không?
Bạn hãy làm những gì mà bạn cho là đúng, là nên làm. Tôi nghĩ rằng nếu bạn đủ bản lĩnh đối mặt với gđ họ để nói được lời xin lỗi, thì bạn cũng hãy nên thử 1 lần. Nhưng bạn cũng hãy dự tính trước những trường hợp có thể xảy ra, họ sẽ nhìn bạn với con mắt như thế nào. Đó là điều quan trọng. Nhưng vấn đề, bạn hãy hỏi rõ tường tận xem áp lực từ gia đình như thế nào mà khiến anh ấy phải làm như vậy với bạn. Họ phản ứng ra sao với quyết định của anh ấy. Rất khó nói bạn à.
Tôi hy vọng bạn sẽ được hạnh phúc!