
Có nên sống mãi với những kỉ niệm????
Em năm nay 23 tuổi, mới tốt nghiệp và hiện đang đi làm. Là 1 cô gái ít nói, sống nội tâm và sống trong 1 gia đình giáo dục rất cao nên suốt những năm cấp 3 em không giám yêu đương gì mà chỉ tập trung cho việc học, và đã đỗ vào trường sư phạm.Cách đây 2 năm, em có quen và yêu 1 người con trai bằng tuổi, và anh là thợ làm cho nhà em. Vì là mối tình đầu nên em đặt nhiều niềm tin và tình cảm cho nó.Chúng em yêu nhau được 4 tháng thì ba mẹ em phát hiện và ngăn cản kịch liệt.Với lí do 2 đứa còn nhỏ,bằng tuổi nhau thôi, em lại đang đi học, và nhất là em với anh ấy không cùng tôn giáo nên ba mẹ em không chấp nhận. Ngày đó em buồn và khóc nhiều. Nhưng anh lại khác, anh nói rằng anh yêu em, nên không thể chỉ vì những lí do đó mà đánh mất em, anh hứa sẽ cố gắng làm ăn thật tốt để lo cho tương lai sau này, và cũng để chứng minh cho bố mẹ em thấy.Sau lần đó anh xin nghỉ và làm ở nơi khác.Tình yêu của chúng em vẫn duy trì êm đẹp như vậy. 1 lần nọ, anh bị ốm nặng mà vẫn chạy 40km xuống Hà Nội thăm em, trời rất lạnh mà anh kêu mệt,nên anh đã bảo em vào nhà nghỉ cùng anh để anh nghỉ ngơi 1 chút.Thoạt đầu em rất sợ, nhưng nghĩ thương anh nên sau 1 hồi suy nghĩ em cũng đồng ý vào cùng anh. Và rồi cái gì đến cũng đến, là con gái nên em không thể cưỡng lại được những cử chỉ yêu thương, lời nói dịu dàng và những hứa hẹn, em đã đồng ý dâng hiến lần đầu cho anh. Nhưng anh(chị) à, ông trời không thương hay phạt em hay sao mà lại không cho em cái mà mọi người hay dùng nó để đánh giá trinh tiết của người phụ nữ. Lúc đó sau khi ân ái qua đi, nhìn tấm ga trải giường không có giọt máu nào vương lại như mong muốn. Em đã rất bàng hoàng và lo sợ, còn anh thì chỉ im lặng. Mấy ngày sau đó anh cũng không hỏi, hay chất vấn em điều gì. Rồi 1 ngày anh gửi cho em 1 tin nhắn, anh nói rằng: anh muốn tình yêu này dừng lại, anh bảo anh còn nhỏ, trong tay chưa có gì nên không thể lo cho tương lai của em, anh không đủ dũng cảm để thuyết phục ba mẹ em,anh còn muốn làm giàu nên mong em không nên chờ đợi anh mà hãy tìm 1 tình yêu mới....Đọc những dòng tin đó em đã rất đau khổ và hụt hẫng.Bởi em biết,anh chia tay em là vì anh nghĩ rằng em là người con gái hư hỏng, không còn trong trắng.Nên em đã chấp nhận vì em biết mình không xứng đáng mà. Giờ đây 1 năm đã trôi qua, nhưng vết thương lòng của tuổi trẻ bồng bột vẫn không sao lành. Bạn bè hết trách móc lại khuyên răn rằng em không nên buồn vì 1 tên hèn nhát, hãy mở lòng và đón nhận tình yêu mới. vẫn biết là như thế nhưng sao em không làm được. Lúc nào em cũng hi vọng và chờ đợi, hi vọng anh sẽ hiểu được và quay về với em vì em vẫn còn yêu anh rất nhiều.Còn nếu đón nhận tình yêu mới, liệu rằng người sau có chấp nhận được quá khứ của em.Hoặc nếu có liệu sau này cuộc sống của em có được tốt đẹp khi trong lòng em luôn mang tâm trạng là người có lỗi, người đó liệu có yêu thương và tôn trọng em khi họ nghĩ "mình là người dùng lại".Dạo gần đây em thấy có dịch vụ vá màng trinh đang rất thịnh hành, liệu em có nên tham gia dich vụ đó và chôn sâu quá khứ để bắt đầu cuộc sống mới. Thật sự bây giờ em rất hoang mang không biết phải làm như thế nào? Em mong anh (chị) có thể cho em lời khuyên giúp em vượt qua tình trạng này!

em cứ vô tư mà sống em ạ, chẳng qua anh bạn kia cũng chỉ là một gã họ Sở mà thôi.
hãy bỏ qua tất cả, quảng gánh lo đi mà hướng về tương lai mà sống.