
Đại chỉ chia sẻ online?
Có ai muốn tìm người chia sẻ chuyện tình cảm hay những mệt mỏi trong công việc, mình có địa chỉ này cũng được đấy, chị ấy nói chuyện chân thành, vui, và quan trọng là không mất phí. :) Chỉ đơn giản là có người nói chuyện với mình bớt buồn :) nick nè miss_share. Chuc cac ban vui ve!

. Có những lúc tôi buồn, tôi phải cố thoát khỏi nó, bằng mọi cách. Tôi đi dạo, đi mua sắm(đấy là lúc buồn+ có tiền thôi), tôi tìm đọc truyện cười, xem những clip vui, hay trò chuyện với bạn bè... Buồn vu vơ vì có quá nhiều khoảng trống và khoảng trắng thì những cách trên đôi khi tỏ ra hữu hiệu. Muốn giết nỗi buồn ấy đi, dễ thôi.
Còn những lúc buồn thực sự vì có chuyện gì đấy xảy đến, tôi sẽ khóc, để vơi đi nỗi buồn, tôi sẽ tìm kiếm những sự đồng cảm, tôi viết blog.
Cũng có lúc tôi buồn đến mức không thể khóc được. Đó là những lúc khó khăn nhất, đó là lúc tôi phải tự trò chuyện với chính mình hoặc với những vật vô tri. Những lúc đó tôi cũng thường ngắm nhìn cuộc sống. Tôi đi tìm ở xung quanh những điều tốt đẹp và tuyệt vời để tự động viên tôi. Nhìn ngắm một nụ cười hồn nhiên của trẻ thơ, nhìn ngắm một đôi tình nhân đang đi bên nhau hạnh phúc, nhìn ngắm những hàng cây ngày ngày tôi vẫn xem là những người bạn... Tất cả sẽ mang lại cho tôi sức mạnh để chống chọi với nỗi buồn.
Cuộc sống có nhiều điều thú vị, nhưng cũng chất chứa đầy khổ đau và bất hạnh, thế cho nên những nỗi buồn là điều khó tránh khỏi. Và tôi cũng hạnh phúc khi tôi được buồn. Bởi đó là những cung bậc cảm xúc mà tôi được nếm trải trong cuộc sống. Vì vậy, lúc tôi buồn, tôi vẫn thầm cảm ơn bởi tôi ko phải là kẻ vô cảm. Như thế nghĩa là tôi đang sống!