
Được người tôi yêu mà sao tôi lại buồn thế????
Tôi gặp em khi chúng tôi cùng học chung lớp 10. Em là người con gái không được xinh lắm, nhưng lại gọn gàng, nết na, hoc giỏi. Không hiểu vì sao tôi lại yêu em và như thế tôi và em quen nhau một thời gian ngắn ngũi đủ để lưu lai trong ki ức tôi. Nhưng đối với em chỉ có thể là tình yêu học trò, và rồi em rời xa tôi,có lẻ vì tôi quá khờ va hiền chăng??không mang lai cho em những đều mật ngọt của tình yêu. (nhà trường lại chia lớp và tôi không còn học chung em nữa). Tôi đau đớn buồn bã, để quên được em tôi lao vào những cuộc chơi vô nghĩa và cái giá phải trả là tôi phải thi lại lớp 11. Cũng còn may tôi vượt qua được và vượt qua chính cả nỗi đau mất em??
Ông trời sắp đặt thế nào tôi lại được học chung với em. Lúc đầu tôi đã vượt qua tất cả không quan tâm, không buồn vì em, nhưng trong năm hoc đó em có những hành động quan tâm tôi hơn, tôi đã không cầm lòng được tình yêu tôi dành cho em? Tôi đã mở lời yêu em lần nữa và em chỉ nói với tôi em suy nghĩ và rồi tôi chợt nhận ra em đã gạt tôi qua để quen một người bạn chung lớp. Tôi đành chấp nhận, nhưng lần này tôi không buồn nhiều.
Rồi chúng tôi ra trường, tôi không còn gặp em nữa, sau đó tôi đậu vào một trường Cao đẳng, nhưng tôi không học chỉ lo chơi,khoảng 1 năm từ ngày ra trường ( Vì là bạn của nhau cùng lớp thời cấp 3) nên tôi nhận được cuộc gọi từ em đi chơi cùng nhóm bạn,và tôi biết em đã chia tay ngươi yêu. sau khoảng một tuần thi tổ chức đi Vũng Tàu và em đã mở lời muốn tôi bất đầu lại từ đầu, tôi đồng ý ngay tôi rất vui. và cuộc đời tôi lại đánh thêm một dấu móc,tôi không còn la cà quán này quan nọ nhậu nhẹt say xĩn, có ý thức có trách nhiệm hơn trong cuộc sống, và cố gắn học tập.
Quen nhau được khoãng 2 năm,cà 2 bên gia đình đều ủng hộ. Một hôm em nói cho tôi nghe sự thật về khoảng thời gian chúng tôi không gặp nhau (khoảng một năm từ lúc ra trường), sự thật là em đã yêu người cũ (lớp 12) hết lòng và đã trao cho người ta sự trinh trắng của mình. Tôi như hoàn toàn sụp đổ, tôi bật khóc như một đứa con nít. Tôi rất yêu em, nhưng những hình ảnh về quá khứ của em luôn ập vào đầu tôi.
Ngày xưa em yêu ngta hơn cả bản thân và gia đình em??còn bây giờ em yêu tôi sau cả gia đình và bản thân em???? phải chăng em đã trưởng thành biết sống có trách nhiêm hay đối với em tôi chỉ la lòng thương hại??la người lấm đi khoảng trống !!!! tôi có được quyền so sánh không?? tôi yêu em hơn cả bản thân mình !!! tôi không muốn em phải khóc !!
Hiện tôi đang rất buồn và bị ám ảnh bười quá khứ của em?? trong đầu tôi luôn có những suy nghỉ trái ngược nhau?? liệu em có xứng đáng với tình yêu tôi dành cho em hay không???

Theo mình khi cô ấy đã thẳng thắn nói ra những sai lầm mà cô ấy mắc phải trong quá khứ để bạn biết đươc thì điều đó chứng tỏ là tình yêu cô ấy dành cho bạn la thật lòng. còn bây giờ nếu thực sự bạn vẫn còn yêu cô ấy thì hãy biết cách tha thứ cho những sai lầm mà cô ấy mắc phải. Bởi vì đó chỉ là phút yếu lòng và sai lầm của tuổi trẻ. Mình chúc bạn hạnh phúc

Chào bạn
Theo mình thì bây giờ tìm đc tình yêu đích thực thật khó, vì vậy bạn nên nghĩ xem nếu 2 bạn yêu nhau thực sự thì nên bỏ qua quá khứ cho cô ấy, ai cũng có ít nhất 1 lần vấp ngã mà, thường thì mối tình thứ 2 cô ấy sẽ tỉnh táo hơn, vì vậy cố ấy biết điều tiết giữa gia đình và tình yêu, vì vậy bạn đừng suy nghĩ sâu quá, bạn chỉ cần biết rằng hiện tại bạn và cô ấy yêu nhau, quá khứ ko còn quan trọng vơi cả 2, thế là tốt rồi bạn ạ. Chúc 2 bạn hạnh phúc.

Đơn giản thôi, cái gì nam làm được thì nữ cũng có thể. Theo ý kiến cá nhân tôi, việc quan hệ trước hôn nhân thì không hẳn là không nên, bởi vì vấn đề ở đây không phải là trinh tiết mà là sức khỏe của người phụ nữ.
Còn chuyện trinh tiết của người vợ cũng chẳng có gì đáng quan tâm trong thời đại hiện nay. Một phụ nữ có thể trở thành người vợ tốt hay không không thể nào đánh giá được qua chữ trinh tiết, vấn đề cơ bản là ở bản chất của họ mà thôi.
Còn nói về đàn ông, không phải ai vào vũ truờng cũng đều là xấu; và liệu những người quan hệ với bạn gái trước hôn nhân có thực sự là xấu? Yêu nhau mà, sao tránh khỏi những lúc yếu lòng, vấn đề là ta biết ta làm gì và có đủ can đảm để đối mặt, giải quyết hậu quả. Theo tôi, đây cũng là khác biệt giữa một người đàn ông đã trưởng thành và một cậu thiếu niên.

mong các bạn cho tôi lời khuyên chân thành !!! thanks!!