
Em rất muốn nhắn cho anh ấy một tin nói thật đau cho anh ấy.?
Anh ấy sinh năm 81 là bộ đội, em sinh năm 88. anh ấy ngỏ lời với em được 20 ngày thì đã đòi hỏi chuyện đó, hơn thế nữa em mới biết anh ấy cũng đã tán tỉnh một người con gái khác. Em biết chuyện đó nên đã hỏi khéo anh ấy là: anh có thân thiết với người con gái nào khác ngoài em không? anh ấy trả lời từ ngày về huyện công tác là 1 năm anh ấy chỉ thân thiết với em. Nhưng có người đã nói với em là anh ấy đã dẫn người con gái đó về nhà một lần và đến cơ quan vài lần vào buổi tối ( em cũng đã gặp người đó một lần khi em và anh ấy đang đi trên đường vào buổi tối nhưng lúc đó anh ấy đã bảo em đi trước một tý để anh và người đó nói chuyện sau đó em có hỏi anh ấy là ai vậy? anh ấy nói: chị con nhà bác ý mà... ). Cũng vào buổi tối hôm đó, anh ấy đã đòi hỏi em để làm chuyện đó trong lúc anh ấy đang say rượu nhưng em đã từ chối. đêm hôm đó về anh ấy có nhắn tin cho em là thật lòng xin lỗi em, có lẽ anh đã sai rồi, có thể anh ko được như em mong muốn, chúc em tìm được người như ý muốn. 2 hôm sau em có nhắn tin cho anh ấy nhưng anh ấy im lặng không nói gì. đến ngày thứ 3 anh ấy mới nhắn cho em vài tin : có lẽ em thất vọng về anh lắm nhỉ?...em có hỏi anh ấy: em hỏi thật anh nhe! có phải anh định mang chuyện tình cảm của em ra làm trò đùa không và anh ấy không nhắn tin lại cho em nữa. em cảm thấy khó chịu lắm, chưa bao giờ em giận và căm ghét ai như căm ghét anh ấy ( vì anh ấy đã có nhiều hành động gần gũi với em trong tối hôm đó vậy mà quay ngoắt 180 độ không một lời nói rõ ràng) Các bác cho em lời khuyên nên làm như thế nào!!! em rất muốn nhắn cho anh ấy một tin nói thật đau cho anh ấy. nếu có cơ hội em muốn gặp anh ấy và cho anh ấy một cái tát thật mạnh thực sự anh ấy đã không tôn trọng và coi thường em. những lời nói ngọt ngào của anh ấy với em chỉ là lời nói qua đường....

Bỏ đi.hạng người đó chẳng quan tâm làm gì. Muốn trả thù thì hãy mặc kệ và chẳng quan tâm làm gì. Người đó chỉ coi bạn là một đồ chơi thui.