
Có nên tha thứ khi người yêu ko còn trinh?
Mình là người thứ...5 của cô ấy. Cô ấy đã yêu nhiều người, nhưng theo cách cho có, hời hợt. Và khi cho đến người thứ 3, cô ấy đã yêu thật lòng và trao thân cho người ấy. Khi mình và cô ấy quen nhau, cô ấy đã nói dối là đã không còn vì " một tai nạn đụng xe". Mình đã tin và cô ấy đã lừa dối mình suốt gần 1 năm trời.
Một ngày, mình tình cờ biết được chuyện này qua đoạn chat của cô ấy. Mình thấy đất trời như sụp đổ.Mình không chịu nổi cảm giác bị lừa dối, bị qua mặt. Những hình ảnh hoan lạc rên rỉ của cô ấy với người đó cứ ám ảnh mình. Mình yêu cô ấy, cũng từng mơ về 1 mái ấm nhưng làm sao mình có thể sống trọn đời với cô ấy được khi mà những hình ảnh đó cứ bám riết lấy mình? Liệu sau này, cô ấy có lừa dối mình lần nào nữa không? Rồi những lời thiên hạ xì xầm là " thằng đổ vỏ" làm sao mình vượt qua dc? Gia đình mình khá phong kiến, liệu ba mẹ mình có thể chấp nhận chuyện này hay không?
Các bạn hãy đặt mình vào hoàn cảnh của mình rồi cho mình 1 lời khuyên. Thật sự mình thấy mất hết phương hướng, chả biết tin vào cái gì nữa. Người như thế có nên yêu hay không?

tóm lại la yeu lamji ke lua doi 1lan se co lan thu 2 bva n lan.qtrong la tinh cach cua ho ntn chu ko qtrong mang trinh,toi ko thick phu nua lua doi neu lo roi thi thu nhan,toi ko doi hoi pn phạ con trinh nhung t mun trinh trang o tam hon co ay,ban hieu y toi chu

Các anh tự cho mình quyền đòi, thậm chí giận dỗi, nghi ngờ tình yêu khi chúng tôi không trao thân cho các anh, nhưng buộc chúng tôi phải biết giữ gìn toàn vẹn trước khi đến với mình.
Đọc được bài viết trên báo về chủ đề ''Có nên chia tay với người yêu không còn trinh'' của anh G, tôi mạn phép nói lên vài dòng suy nghĩ chia sẻ, hy vọng có thể giúp anh giải quyết tình huống của mình.
Xin nói trước là tính tôi hơi thẳng nên có gì anh bỏ qua cho nhé. Qua những gì anh viết, tôi xin được nói lên cảm nhận của tôi về con người anh. Anh hơi ích kỷ, sĩ diện và gia trưởng.
Anh nên hiểu chữ trinh ở đây là chỉ tiết hạnh và đạo đức của người con gái. Nó có được là nhờ quá trình dạy dỗ của cha mẹ và sự tôi luyện của bản thân. Còn tình dục thuộc về phạm trù sinh lý của con người. Vì thế mà không phải một cô gái dịu dàng, hiền lành, ăn nói nhỏ nhẹ thì không có nhu cầu tình dục và ngược lại. Đàn bà vì định kiến xã hội phải kìm nén và bị động, tuy nhiên, về sự ham muốn với người khác giới khi trưởng thành, thì dù đàn ông hay đàn bà đều có như nhau cả. Việc lấy 2 thái cực khác biệt, một cái thuộc về cơ thể, một cái thuộc về tâm hồn để đánh đồng thì thật là kém hiểu biết. Đấy là tôi nói về khía cạnh khoa học.
Còn về khía cạnh tình người, anh có dám chắc là trong quá trình yêu nhau, anh chưa một lần nảy sinh ý định ham muốn với cô ấy. Nếu vậy, anh không cảm thấy đàn ông như anh thật ích kỉ sao? Nhu cầu thì như nhau mà đàn ông được phép cho mình ''thử trước'' lấy kinh nghiệm. Còn phụ nữ trao thân cho người họ yêu thương lại trở thành hư hỏng và tội lỗi??? Phụ nữ dẫu có ''dại một giờ'' thì cũng chỉ quá lắm một lần và với người họ tin tưởng sẽ lấy. Còn đàn ông các anh thì trở thành “người đầu tiên” của không biết bao nhiêu phụ nữ và với những hạng người như thế nào thì chỉ có Chúa mới biết được. Vậy thì phụ nữ chúng tôi tự làm mình đánh mất trinh tiết được chăng? Nếu nói phụ nữ ''đánh mất cái ngàn vàng'' là đê tiện, dễ dãi, vậy người lấy đi chúng, là các anh đây thì nên xếp vào loại người như thế nào đây??? Các anh tự cho mình quyền đòi, thậm chí giận dỗi, nghi ngờ tình yêu khi chúng tôi không trao thân cho các anh, nhưng buộc chúng tôi phải biết giữ gìn toàn vẹn. Thật là phi lý.
Tôi băn khoăn tự hỏi anh đau đớn, thất vọng vì cái gì, trong khi cô ấy quan hệ với bạn trai khi anh còn là hư vô, cô ấy không hề có khái niệm có anh xuất hiện trong đời. Vậy thì sao cô ấy lại có lỗi với anh vì điều đó? Anh không chấp nhận nổi quá khứ của cô ấy, vậy anh có tự hỏi, nếu không có quá khứ đó, liệu anh có cơ hội có được cô ấy hôm nay không? Mà ai đảm bảo quá khứ của anh không hề có ''sạn''? Khi biết cô ấy đau khổ, bị chà đạp và lợi dụng, anh lại không thấy cô ấy đáng thương và đáng che chở hơn sao??? Anh gọi đó là thứ tình yêu gì vậy???
Cũng xin nói thêm, Việt Nam có tỉ lệ phá thai cao nhất nhì thế giới. Điều đó chứng tỏ chúng ta không hề ''khó khăn'' trong quan hệ trước hôn nhân như trong suy nghĩ của đại đa số, đặc biệt vấn đề này còn khá phổ biến trong thanh thiếu niên (thông thường người trưởng thành quan hệ nếu có thai họ sẽ tiến tới hôn nhân chứ không phá bỏ). Cũng vì quan niệm cổ hủ này, xã hội ''vô tình'' đẩy người trẻ vào tình thế tội lỗi cướp đi sinh mạng bao nhiêu em bé vô tội. Và cũng không thiếu cảnh bi hài cười ra nước nước mắt xoay quanh chữ trinh ấy. Khối anh bảo thủ, độc đoán lấy phải vợ không ra vợ, tự an ủi mình rằng nàng ít ra cũng con nhà tử tế, biết ''giữ gìn'' trước hôn nhân. Rốt cục uất ức khi phát hiện vợ mình phá thai từ ngày 13, cái ''màng'' thực ra đã được vá lại để ''che mắt''.
Theo tôi thì nếu anh có ý định tiến tới hôn nhân với cô ấy, anh nên suy nghĩ và tìm hiểu kỹ con người cũng như nhân cách của cô ấy thay vì săm soi vào cái màng mỏng kia. Vì khi kết hôn, người ta sẽ phải sống cả đời không chỉ chung chăn, đụng chiếu, mà còn sinh con đẻ cái, cung cách đối xử với 2 bên và họ hàng... rất nhiều khía cạnh anh phải soi xét kỹ lưỡng. Không khéo chọn lựa, tìm hiểu thì đời sống vợ chồng sẽ còn khủng khiếp hơn là địa ngục đấy. Trên mục tâm sự của aFamily hay trăm ngàn mục tâm sự của các tờ báo khác cũng phản ánh hàng ngày đấy anh ạ. Anh đã đọc chủ đề ''Chồng muối mặt vì vợ không biết cư xử chưa''? Lúc đấy thì anh sẽ chẳng còn thiết đến chuyện gần gũi chăn gối chứ đừng nói là ''còn hay mất'' nhé.
Phụ nữ ngày nay giỏi giang, tài năng bằng vạn đàn ông đấy. Cứ giữ cái sự bảo thủ, thiếu hiểu biết và ích kỷ, các anh sẽ càng làm khổ mình và tước đoạt quyền được hạnh phúc của chính các anh .Từ lúc có trí khôn đến giờ, tôi chưa thấy người đàn ông độc đoán, bảo thủ nào mà có được cuộc sống gia đình hạnh phúc cả. Người ta lên sao này, sao nọ lâu rồi, các anh còn ở dưới đất mà săm soi chuyện ''chăn'' với chả ''gối''.
Nếu anh hỏi tôi ''có nên chia tay với người con gái đã mất trinh?'', tôi xin thưa với anh, câu trả lời của tôi là CÓ. Vì người đàn ông như anh sẽ mãi không mang lại hạnh phúc cho cô gái đó (đảm bảo lấy nhau, lúc cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt anh sẽ lôi quá khứ cô ấy để hành hạ), và cũng là cơ hội để cô ấy biết anh không phải là người cô ấy cần mà tìm kiếm hạnh phúc khác, với người đàn ông hiểu biết và ĐÀN ÔNG theo đúng cái nghĩa của nó.
Hãy biết trân trọng những gì mình đang có, đừng để hạnh phúc xa rời tầm tay rồi hối hận thì đã quá muộn màng. Đó là những gì tôi muốn gửi đến anh .

- Bị tai nạn hoặc bẩm sinh
- Quan hệ một lần với một người
- Quan hệ nhiều lần với một người
- Quan hệ nhiều lần với nhiều người
Ở dạng thứ hai thì xảy ra 2 lý do: một là do bị cưỡng đoạt, hai là do phụ nữ một lần trót trao cho một người và sau đó bị bỏ rơi (những cô gái cả tin gặp những chàng trai muốn lập chiến tích).
Dạng thứ ba là do khi có một quá trình yêu đương lâu dài, không kiềm chế được cảm xúc hai người muốn hoà làm một, và khi có một lần sẽ có những lần khác. Một là họ sẽ cảm thấy gắn bó hơn và muốn đi tới hôn nhân, hai là họ sẽ dần chán nhau và đường ai nấy đi.
Ở dạng thứ tư cũng có nhiều nguyên nhân: bất mãn với cuộc sống, lăng nhăng, suy đồi về đạo đức...
Chia ra thì rành rọt là thế, nhưng cái ranh giới giữa các dạng có thể rất khó nhận biết và mong manh. Quyết định cuối cùng có chấp nhận hay không phụ thuộc vào người đàn ông và phụ nữ trong cuộc. Có những người ngay cả ở dạng thứ nhất họ cũng không chấp nhận vì họ nghi ngờ, họ không tin, điều đó thể hiện là một người đàn ông ích kỉ, suy nghĩ nông cạn, không hiểu sâu sắc người phụ nữ của mình, họ chỉ cần cái màng, như vậy thì phụ nữ cũng nên tránh xa. Nhưng bên cạnh đó, có những người ngay cả ở dạng thứ tư vẫn chấp nhận, "lấy đĩ về làm vợ con hơn lấy vợ về làm đĩ".
Vì thế nên chúng ta không thể trả lời hộ câu hỏi của người khác được, chúng ta chỉ có thể góp ý kiến thôi. Vì để quyết định một vấn đề cần rất nhiều yếu tố, và mỗi người có những suy nghĩ riêng thì cũng sẽ có những quyết định riêng.
Tôi không muốn bàn sâu về chuyện có chấp nhận QHTD trước hôn nhân hay không, nếu một người có chính kiến, và cảm thấy không hối hận với những gì mình đã làm, tôi thấy có thể chấp nhận chuyện ấy ở chính mình, ở mình chứ không phải ở người khác vì không ai có thể hiểu mình hơn chính mình cả.
Có một số người bảo là: thế con gái mình cũng như vậy thì có chấp nhận không? Đương nhiên với các bậc làm cha làm mẹ thì không rồi, và cha mẹ cũng không thể quyết định thay cho con cái, chỉ có thể chỉ bảo cho con cái những gì tốt nhất, bố mẹ tôi chả bao giờ chấp nhận chuyện ấy, nhưng tôi vẫn làm và tôi không thấy hối hận, tôi cảm thấy hạnh phúc, tôi không muốn ai noi gương tôi, vì tôi đâu có biết rõ họ ở hoàn cảnh thế nào đâu. Thế nên trước khi phán xét một ai hay ở trong hoàn cảnh của người đó đã nhé các bạn.

Trong tình yêu, người ta yêu nhau là yêu về tính cách và muốn gắn bó lâu dài với nhau, quan tâm và chăm sóc nhau chứ đâu chỉ yêu mỗi cái quý giá của bạn gái mình. Nếu bạn chỉ có tình thương với bạn gái mình thì nên chia tay đi và nói rõ cho cô ấy biết là bạn không chấp nhận bạn gái mình như vậy. Có lẽ cô ấy đau một lúc rồi quên đi tất cả thôi. Còn không bạn sẽ làm cô ấy khổ cả đời đó với những dằn vặt của bạn. Tình yêu sống bằng hiện tại và tương lai, sống bằng tình cảm chia sẻ cho nhau và biết tha thứ chứ không phải là dằn vặt nhau bằng quá khứ.
Là con trai như bạn, với tôi, người tôi yêu là người cũng yêu tôi biết chia sẻ cùng nhau và quan tâm đến nhau. Tôi không quan trọng cô ấy "còn trinh" hay không. Cô ấy cũng yêu tôi chân thành. Còn ham muốn và dục vọng của con người là vô tận không ai có thể bày tỏ hết cho bạn biết được.
Bản thân bạn đã hiểu hết mình chưa đã khám phá hết mình chưa, đừng dằn vặt như vậy. Sau khi bạn ra trường bạn đi làm và bạn gặp những người thành đạt bạn sẽ hiểu dần tất cả mọi thứ trên đời không bao giờ hoàn hảo mà chỉ cần đáp ứng được những gì mình cần và đủ thôi.
Đã bao giờ bạn tự hỏi mình tại sao bạn lại để ý tới người con gái đó chưa, vì cô ấy đẹp mình yêu hay vì cô ấy yêu mình, và bạn đã hòi là vì sao mình lại yêu cô ấy bạn có muốn có được cô ấy không, và có bao nhiêu người muốn như mình, khi cô ấy ra đường có bao nhiêu ánh mắt nhìn cô ấy và họ có nghĩ như bạn không.
Còn chuyện quan hệ thì là tự nguyện mà cô ấy trao cho người mình. Yêu thì có gì phải bàn cãi ở đây. Miễn sao cô ấy yêu mình và không lấy mình làm chỗ thế thân hay lấp đi chỗ trống mà cô ấy vừa bị mất.

Bạn thân mến!
Cũng thông cảm với tâm trạng của bạn lúc này, nhưng bạn phải phân biệt bạn tức giận vì cô ấy đã nói dối bạn hay vì cô ấy đã không còn trinh tiết? Bạn quan niệm như thế nào về " trinh tiết"? Bạn cần phân biệt rõ hai khái niệm màng trinh và trinh tiết.
"Màng trinh" là một màng mỏng nằm trước cửa âm đạo, cách âm đạo khoảng 3cm. Vì vậy, màng trinh cũng chỉ là một bộ phận trên cơ thể mà thôi.
"Trinh tiết" là những phẩm chất tốt đẹp bên trong của người phụ nữ, đó là công - dung - ngôn - hạnh; là anh hùng - bất khuất - trung hậu - đảm đang; là lòng thủy chung yêu chồng thương con....
Bạn thấy cái gì quan trọng hơn? Nếu chỉ vì một cái màng mỏng mà đánh đổi cả tình yêu thì có đáng không? Bạn không nên đánh đồng hai khái niệm này.
Ai cũng có quá khứ, nếu bạn yêu cô ấy và muốn ở bên cô ấy thì bạn sẽ tha thứ cho cô ấy. Bạn cần có thời gian để chấp nhận quá khứ này và một khi bạn đã chấp nhận quá khứ đó rồi thì đừng bao giờ nên nhắc lại nữa và bạn không thể gạt bỏ hình ảnh đó ra khỏi đầu bạn thì bạn đừng nên tiếp tục vì lúc đó cả hai sẽ rất đau khổ.
Còn về phía gia đình bạn, một khi bạn đã chấp nhận rồi thì điều này cực kỳ đơn giản, bạn không cần nói ra quá khứ của cô ấy sẽ chẳng ai biết cả.
Chúc bạn hạnh phúc!