
Muốn quên đi 1 người thì phải làm sao??
có bạn nào giống mình ko ? chưa chia tay thì vui vẽ lắm đi chơi rồi những lời hứa nào là;
sẽ ở bên mình suốt đời sẽ ko làm cho mình buồn sẽ mang lại hạnh phúc cho mình, bây giờ đã là quá khứ rồi , mà tại sao mình ko quên đc quá khứ chứ
mặc dù đã chia tay nhưng mình vẫn còn yêu người đó , tại sao người đó làm cho mình buồn mà mình ko hận người đó ko căm thù người đó mà lại con yêu người đó nữa chứ ?,mình đã cố gắng cười vui vẽ để che đi những nỗi buồn vô tận của mình dấu trong lòng bấy lâu nay , cứ về đêm là nỗi nhớ lại suất hiện những hình ảnh của người đó những cuộc đi chơi trong mưa ,ngồi bên người ấy dựa vào vai người đó mà ngủ lúc đó rất là hạnh phúc
giờ đây chỉ là ảo giác mà thôi càng nghĩ thì lại càng nhớ ,càng muốn quên thì lại càng yêu, càng cố gắn cười thì lại khóc ,cuộc đời thật là ...

Khi yêu hãy sử dụng "lý trí của con tim" tôi tin sẽ không ai phải hối hận...
Không học cách nhớ nhưng phải học cách để quên...Hãy để những kỷ niệm đẹp ở lại trong sâu thẳm trái tim. Cái gì không đáng để nhớ thì thực sự sẽ dần quên. Khi đã không đến được với nhau hãy xem như là số phận vậy. Có thể ai đó không tin nhưng có đấy. Thời gian rồi sẽ xóa nhòa đi tất cả...Bạn thử nghĩ lại xem cũng đã có lúc việc này việc kia làm bạn đau đầu nhưng rồi cũng đã bị thời gian bào mòn dần đấy thôi... Và tình yêu - nỗi nhớ cũng vậy...biết là rất buồn, rất đau nhưng với thời gian không có gì là không thể. Trong cuộc sống này bạn hãy tin một điều " không có gì hoàn hảo". Có vậy bạn sẽ quên nhanh thôi...Hãy học cách nhớ để quên, nhớ như thế nào và quên được đến đâu là bản lĩnh của từng người, tùy từng trường hợp, tùy hoàn cảnh...
Chúc những ai muốn quên thành công nhé!

Yêu một người thật khó mà quên người ấy thì khó hơn.Hãy biết chân trọng những gì mình có, khẻo rồi hối tiếc khi bỗng dưng mất đi mà ngày thường mình coi là bình thường. Mình chỉ biết chân trọng hay quý giá khi mất đi thôi, lúc đó thì đã quá muộn ko thể làm lại được mà chỉ biết tự trách mình sao ko nhận ra điều đó sớm hơn

Có lẽ bạn nên đi về quê hay 1 chuyến du lịch về miền quê nào đó hãy thả tâm hồn của mình vào thiên nhiên hùng vĩ hãy tưởng tượng hoặc làm 1 việc đó là đừng cho dầu óc của bạn suy nghĩ già cả . hãy buôn lỏng tay chân , nhắm mắt lại 1 cách tự nhiên và hãy để đôi tai lắng nghe thiên nhiên . hãy hít 1 hơi thật sâu . lúc ấy bạn sẽ biết mình cần gì và quên điều j . chúc bạn may mắn :d

Mình cũng giống bạn.ko thể quên được.nhiều lúc chán nản.vì 2 đứa học chung một lớp nên trước mặt người ấy,mình cô' gắng cười mà mình cũng chẳng biết mình cười vì cái gì nữa.tối đến.trước đây,2 đứa thường nhắn tin.bây giờ mình ko thể quen được cảm giác ko nhắn tin cho người ấy.nên mình cố gắng ngủ.đêm dậy học.nhưng cũng ko hiệu quả.thật là chán.

mình cũng dang trong tâm trạn giống bạn.mình dã yêu cô ấy 4 năm trời.cô ây dã nói với mình là di học để lo cho tương lai của 2 dứa.kết quả sau khi di học 5 tháng về cô ấy dã nói lời chia tay trong sự ngỡ ngàng mà mình không thể ngờ tới.mình cảm thấy rất buồn và cảm thấy bi coi thương.vì trong thời gian cô ấy di học mình đã phải làm mọi thứ đê có thể chu cấp nuôi cô ấy ăn học.và bây giờ mình thực sự cảm thấy dau khổ.mình cung giống như bạn,mình rất muốn hận cố ấy,nhưng mình không làm được,giờ mình không biết làm thế nào để có thể quên được cô ấy cả.lúc nào những kỉ niệm cũng chàn về với mình,mình là con trai nhưng mình cũng đã phải khóc rất nhiều mỗi khi nghĩ đến cô ấy.mình thực sự đã nếm sự đau khổ tột cùng cửa tình yêu