
Cứ đưa người yêu về là bị bố mẹ phản đối?
Xem bao nhiêu bộ phim, đọc bao nhiêu câu chuyện nhưng tôi không ngờ có một ngày mình giống trong những câu chuyện và tình huống đó. Giờ đây tôi thật sự bối rối và lo âu, không biết làm thế nào để trọn vẹn đôi đường, mong bạn đọc cho tôi một lời khuyên chân thành.
Tôi 27 tuổi, hiện đang là chủ một doanh nghiệp nhỏ. Trước đây tôi từng yêu một người - tình yêu đầu tiên thời còn đi học, nhưng lúc đó bố mẹ tôi phản đối kịch liệt và rồi cả hai cùng nản lòng đành đường ai nấy đi. Sau đó vài năm tôi lại yêu một người nữa nhưng cũng như lần trước, khi tôi dẫn về ra mắt bố mẹ thì nhận ngay trận lôi đình. Tôi thật không biết phải làm sao. Một lần nữa tôi đành chấp nhận lời chia tay từ cô gái ấy. Với những tan vỡ mà tôi đã trải, tôi tự nhủ sẽ không bao giờ yêu nữa.
Thời gian dần trôi, tôi vẫn mải mê với công việc và niềm vui của bạn bè cùng trang lứa. Cho đến một ngày, bạn bè cùng xóm tôi ai cũng lập gia đình. Lúc đó ba mẹ tôi mới nói: "Sao không lo có vợ đi, họ thì vợ con ầm ầm đó còn mi thì...". Tôi bỗng nghe chột dạ, nhưng lâu nay tôi không có bạn gái nên tôi mới nói với ba mẹ: "Còn lâu lắm, công việc con chưa đến đâu hết, vợ con nữa sao nuôi cho nổi".
Rồi một ngày nọ, tôi nhận một học trò. Ban đầu thì tôi cũng chẳng có tình cảm gì, những buổi học vẫn diễn ra bình thường. Nhưng lâu dần, tôi bỗng thương cô học trò nhỏ lúc nào không biết. Rồi một buổi hoàng hôn định mệnh, tôi và cô học trò nhỏ đã đến với nhau dưới ánh trăng trong sáng đầu hạ. Chỉ là vài lời tâm sự và những câu chuyện vu vơ thôi nhưng tình yêu trong tôi dành cho cô học trò nhỏ thì rất lớn.
Những tưởng khi tôi dẫn người yêu về ra mắt ba mẹ thì sẽ nhận được sự đồng ý, ai ngờ mọi điều đều trái lại, ba mẹ tôi không thích cô bé đó, chê đủ điều (đại loại như: nhỏ thế sao sinh con, gầy thế làm sao làm việc này việc nọ, tính tình vậy làm sao sống, gia đình thế sao làm sui...). Ba mẹ còn cấm tôi quan hệ, khóc lóc, đòi sống, đòi chết nếu tôi còn tiếp tục yêu cô bé kia.
Tôi thật không biết phải làm sao nữa. Hai lần trước tôi đã sống cho ba mẹ rồi, đến lần này không lẽ tôi lại tiếp tục... Thật buồn và chán nản, trong khi tôi là con trai duy nhất trong gia đình, hơn nữa quan niệm nối dõi, dòng giống và môn đăng hộ đối còn quá nặng nề trong suy nghĩ của bố mẹ tôi.
Giờ đây, khi đang viết những dòng này tôi không biết làm thế nào để bố mẹ tôi hiểu, giữa tình yêu thật sự và lựa chọn vật chất, hay đại khái là một người mà tôi không yêu để sống, chứ cứ phản đối như vậy tôi chịu không nổi. Bên tình - bên hiếu cộng với áp lực công việc hằng ngày chắc tôi chết mất. Xin bạn cho tôi một lời khuyên, chân thành cảm ơn!

Không phải mọi mối tình đều được sự ủng hộ của những người xung quanh , có nhiều mối tình bị gia đình , bạn bè hai bên phản đối , trước sự phảnđối như vậy người trong cuộc giải quyết thế nào đây ?
Trước khi quyết định yêu ai , cả hai người đã trãi qua quá trình chọn lựa , tìm hiểu , khi đã quyết định yêu nhau thì hai người nên tin vào tình yêu của mình , hãy để cho mọi người biết rằng hai người thật sự cần có nhau , mặt khác người này cũng nên vận độnng người kia vững tin , nếu cả hai người đều dũng cảm bảo vệ tình yêu thì trở ngại nào , sóng gió nào cũng vượt qua được
Tuy nhiên người trong cuộc thường không phải là người sáng suốt , khi yêu nhau thì người ta luôn nhìn thấy cái tốt đẹp của nhau , trước những phản đối của mọi người xung quanh , bạn nên tìm hiểu lý do khiến mọi người phản đối , đồng thời cố gắn nhìn nhận một cách khách quan sự việc , thường sự phản đối đều có lý do của nó xúât phát từ thới giới quan của người đưa ra lời phản đối . Khi phản đối tức là mọi người đang lo lắng cho bạn , sợ rằng bạn sẽ không hạnh phúc khi lấy người chồng hay người vợ như vậy , có thể tuối tác , hình thức , học vấn , hòan cảnh ... của bạn và người yêu bạn quá chênh lệch , hãy suy xét trứơc những lời phản đối của mọi người , có thể người đi trước co kinh nghiệm , và có thể họ có lý đấy , nếu sự khác biệt , chênh lệch ấy đối với bạn không là gì thì bạn hãy khẳng định , bày tỏ quan điểm cho mọi người biết nếu bạn cảm thấy mọi người phản đối là có lý thì nên bình tĩnh suy nghĩ lại về việc nên hay không nên duy trì mối tình này
Yêu dịu dàng , chia ly nhẹ nhàng , đó là những bí quyết lớn để có hạnh phúc trong tình yêu

Đọc những dòng tâm sự của anh, tôi thấy anh thật là một người con hiếu thảo. Không phải chỉ trên phim ảnh mới có những câu chuyện tình éo le đâu anh ạ, vì phim ảnh cũng là dựa trên thực tế cuộc sống mà. Và không phải chỉ mình anh Bảo rơi vào hoàn cảnh này đâu, vì thế anh đừng buồn rầu, ảnh hưởng sức khỏe, mà hãy tìm hướng giải quyết tích cực. Chẳng hạn như tâm sự trên VnExpress.net để nhờ độc giả đóng góp ý kiến như anh đang làm cũng là một cách tìm giải pháp đó.
Hiện nay, rất nhiều gia đình còn có những ý nghĩ cổ hủ và phong kiến giống ba mẹ anh. Tuy nhiên, vẫn có rất nhiều đôi lứa yêu nhau đã vượt qua được vòng lễ giáo đó và họ vẫn đang sống rất hạnh phúc. Căn bản là họ dám đấu tranh cho tình yêu của mình, họ biết điều mình làm là đúng và cố gắng thực hiện nó. Bằng nhiều cách khác nhau, họ đã vượt qua được sự ngăn cản của ba mẹ, vượt qua được sự chê bai, phong kiến của gia đình.
Hai chuyện tình đầu, anh đã vì ba mẹ mà bỏ dở, chẳng lẽ câu chuyện này anh cũng muốn kết thúc như vậy sao ạ? Hai mối tình đầu tiên, có lẽ vì còn trẻ, và còn vì là những mối tình học trò, nên anh chưa thực sự yêu, hay nói đúng hơn là tình yêu chưa mãnh liệt. Bây giờ anh đã 27 tuổi rồi, đã đi làm, đã tự nuôi sống bản thân rồi, vì vậy anh cũng có thể quyết định mọi thứ cho cuộc sống của riêng mình. Hãy thử đưa người yêu về nhà giới thiệu với ba mẹ anh vài lần, và nói với người yêu anh rằng: "Hãy cùng anh cố gắng thuyết phục ba mẹ, đừng buồn vì những lời nói của ba mẹ, vì anh luôn ở bên em.".
Ba mẹ nào cũng vì thương con nên khắt khe vậy thôi, nếu người anh yêu là cô bé tính tình dễ thương, nết na và biết điều, lễ phép... thì tiếp xúc vài lần sẽ cảm hóa được ba mẹ anh thôi.
Cố gắng lên anh Bảo nhé, chữ tình và chữ hiếu, anh nên nhớ không bỏ bên nào cả, mà hãy cố gắng vun vén để trọn cả đôi bên. Một lần nữa, tôi chúc anh sẽ tìm được hướng giải quyết tốt, sẽ được sống cùng người mình yêu thương, và giữ được hòa khí gia đình.
Thân chào anh!

Chào bạn,
Tôi đọc bài của bạn và cảm thấy có gì giống câu chuyện của mình, nhưng tôi và bạn đang ở 2 vị trí khác nhau, tôi lại ở vị trí là cô bạn gái của bạn.
Tôi cũng bị gia đình anh ấy phản đối nhiều lắm, chúng tôi tưởng chừng không đến được với nhau vì sự ngăn cấm đó.
Có lúc tôi đã chủ động rời xa anh ấy để anh ấy làm một người con có hiếu với gia đình và tìm được hạnh phúc mới theo ý bố mẹ anh ấy. Nhưng bạn ạ, không phải ai gặp nhau rồi cũng có thể yêu nhau được đâu. Tôi cảm thấy thật khó để yêu được một ai đó và thật khó để bỏ đi tình yêu mà mình đã có để lại tìm tình yêu mới.
Chính vì tôi và anh ấy có đồng quan điểm như vậy mà chúng tôi đã cùng nhau cố gắng sống thật tốt. Anh ấy luôn phấn đấu hoàn thành mọi việc để bố mẹ hài lòng và trong những thành công đó anh luôn nhắc tới tôi dù cho tôi không giúp gì được anh ấy. Chính những sự thay đổi của anh ấy và ý chí bền bỉ của chúng tôi qua gần 2 năm đã được bố mẹ anh ấy chấp nhận và chúng tôi hiện nay đã có một gia đình hạnh phúc.
Tôi cũng khá hiểu tâm trạng của bạn vì nó cũng giống tâm trạng của chồng tôi trước kia. Nhưng nếu 2 bạn kiên trì và bạn biết cư xử thật tốt mối quan hệ giữa bạn gái của bạn và gia đình bạn, tôi tin là một ngày nào đó bố mẹ bạn sẽ chấp nhận nếu thực sự cô ấy là một người vợ tốt theo nhận xét của bạn.
Thực chất bố mẹ phản đối cũng chỉ vì mong con mình được vui vẻ hạnh phúc mà thôi, nên nếu bạn đã tìm được hạnh phúc thật sự của mình thì hãy cố gắng giữ lấy nó nhé, đừng để mất đi và bạn sẽ mãi rơi vào tâm trạng kiếm tìm hạnh phúc mà không thấy đó.
Hãy biết cư xử khéo léo thì tôi tin bạn sẽ thành công.

Tôi dứt tình bởi thấy người yêu thiếu bản lĩnh
Tôi là người con gái rất giống với hoàn cảnh của hai cô bạn gái trước của anh. Khi về ra mắt gia đình người yêu, tôi bị mọi người chê là không hợp tuổi. Bạn trai tôi tuy yêu tôi nhưng không dám vượt qua khó khăn này. Anh ấy băn khoăn, lo lắng muốn tiếp tục yêu tôi nhưng cũng không muốn trái ý bố mẹ. Quá đau khổ và thất vọng, tôi đã lựa chọn con đường ra đi cho người yêu mình được thanh thản.
Tôi đã mất rất nhiều thời gian để quên đi nỗi đau đó. Thật không ngờ người mình yêu thương và tin tưởng lại không có bản lĩnh trước những khó khăn ấy. Tôi tin quyết định ra đi của mình là đúng, vì tôi nghĩ hạnh phúc không thể đến được với người nhút nhát, thiếu bản lĩnh trong tình yêu. Hôm nay đọc tâm sự của anh trên VnExpress.net tôi thấy mình cần phải gửi cho anh vài dòng, với hi vọng anh sẽ có được quyết định đúng đắn để gìn giữ tình yêu của mình.
Tình yêu phải trải qua nhiều khó khăn thì mới thấy được ý nghĩa đích thực và đến được đích cuối cùng mới thật sự trọn vẹn và hạnh phúc. Anh đang có được một tình yêu tuyệt vời bên cô học trò nhỏ của mình, hãy giữ lấy, đừng để nó tuột mất vì không thể có được một tình yêu thứ 2 như thế nữa đâu.
Anh hãy chứng tỏ sự cứng cỏi và bản lĩnh của mình. Hãy chứng minh cho bố mẹ anh biết anh là người đàn ông trưởng thành, có thể tự chịu trách nhiệm về hạnh phúc của mình và hạnh phúc đó chỉ có được khi ở bên cạnh người anh yêu... Thời gian và sự tự tin, bản lĩnh đàn ông sẽ là biện pháp tốt để dung hòa cả bên tình, bên hiếu.
Chúc anh có được quyết định sáng suốt.