
Nàng dâu trong trường hợp này phải làm thế nào với gia đình nhà chồng?
Tôi có gia đình 2 năm và có cháu 1 tuổi, hiện giờ chồng tôi đi nước ngoài 5 năm mới về, hiện tôi đang sống cùng gia đình chồng. Tôi là nhân viên văn phòng, nói chung về cư xử gia đình chồng tôi rất tốt. Tôi không lo ngại về sự yêu thương của chồng tôi nhưng có điều gia đình chồng tôi xét nét về chuyện riêng của tôi nhiều quá. Cụ thể, là bạn bè và cả đồng tiền tôi làm ra, từ lúc chồng tôi đi tôi chẳng dám đi đâu chơi một mình, nếu tôi muốn đi sẽ bị hỏi đi đâu?. Lương nhân viên như tôi không nhiều nhưng tôi phải chi phí rất nhiều. Lẽ ra, nếu có chồng tôi ở nhà, thì thu nhập sẽ đỡ hơn và tôi không phải sống như thế này. Nói chung gia đình chồng tôi cũng nghèo từ trước nên các chị chồng tôi cứ rào trước đón sau nào là sống phải tiết kiệm, phải biết tính toán… nhưng đồng lương tôi làm ra không có đủ, bản thân tôi nhiều khi lãnh lương xong phải chi đủ khoản, nhiều lúc tôi không còn tiền ăn sáng. Tôi phải xử sự sao đây cho đúng với ý nghĩ của mọi người? Giờ đây, tôi thấy lấy chồng sao khó quá, khó hơn tôi tưởng, nếu ngày xưa tôi tự tin rằng mình sẽ không làm gì để mọi người buồn thì giờ đây tôi lo sợ nó, tôi không còn tự tin nói với bất cứ ai điều gì, tôi không biết họ có còn thương tôi thật sự hay không? Tôi cảm thấy bị căng thẳng, không biết nói chuyện cùng ai, nếu ngày trước tôi thường hay nói chuyện với mấy chị chồng tôi thì giờ đây tôi không dám, bởi tôi nghiệm rằng họ không bao giờ xem tôi là con và là em gái của gia đình. Em chồng tôi có thể đem đồ người yêu để giặt, nhưng không bao giờ đem đồ ba má đi giặt. Các chị chồng tôi khi nào về có tiền cho vài mươi ngàn, nhưng tôi thấy cũng chưa bao giờ giúp ba má chồng tôi điều đó, nhưng tôi là dâu tôi phải làm mọi việc. Lẽ ra họ phải thương yêu tôi sao lại khắt khe và xét nét tôi như vậy. Tôi có nên nói ra điều này? Nhờ chuyên gia tư vần cho tôi lời khuyên, mong nhân được hồi âm sớm, lúc này tôi đang buồn lắm nếu nhận được tư vấn có thể tôi sẽ cởi mở hơn với cuộc sống hiện giờ. Tôi xin chân thành cảm ơn.

Đọc thư chị chúng tôi rất thông cảm và chia sẻ với chị những nỗi niềm băn khoăn trên và qua đó cũng có đôi điều cần trao đổi thêm cùng chị. Có lẽ việc chồng chị ra nước ngoài làm ăn, thiếu vắng hình ảnh anh ấy trong cuộc sống của chị đã làm chị hụt hẫng và mất phương hướng nhiều lắm phải không!? Trước đây, việc lớn việc bé vợ chồng cùng nhau chia sẻ, giải quyết thế nhưng giờ đây phải đối diện với cuộc sống “không chồng”, sống trong nhà chồng, mọi việc chị đều phải thu vén và giải quyết một mình, khiến chị lo nghĩ nhiều.
Việc thiếu đi tình thương từ chồng nên chị mong muốn có được nhiều sự quan tâm, chia sẻ của nhiều thành viên khác trong gia đình phải không chị và với các thành viên khác trong gia đình chồng chị cũng thế.
Trước đây, lúc còn chồng chị ở nhà nên họ không quan tâm nhiều đến những vấn đề liên quan đến chị và chị cũng thế, nhưng giờ đây thì cả hai phía lại để ý đến nhau quá nhiều, họ can thiệp nhiều đến nỗi xét nét, chị lo nghĩ nhiều nên càng cảm thấy “khó chịu” và có cảm giác như bị “dòm ngó”. Điều đó cũng dễ hiểu thôi, sự quan tâm không đúng mức sẽ dẫn đến sự tiêu cực trong cảm xúc. Nhất là những vấn đề can thiệp lại là những vấn đề về kinh tế, tiền bạc.
Vì gia đình chồng chị trước đây cũng không khá giả, giờ con trai họ lại đi làm việc nước ngoài, ít nhiều gì thì gia đình chồng chị cũng có nhiều sự mong đợi khác về sự “đổi đời” cho nên việc chi tiêu của chị, dù là của chính chị lại bị “quản thúc” chặt hơn dù đó là tiền của chị, nhưng họ lại không nghĩ thế phải không chị!?
Việc căng thẳng giữa chị và những thành viên trong gia đình xuất phát từ sự ít chia sẻ thông tin cùng nhau, từ đó dẫn đến việc thiếu niềm tin lẫn nhau. Để thay đổi tình hình này chị hãy xóa tan suy nghĩ “họ không bao giờ xem tôi là con và là em gái của gia đình” bởi vì bây giờ chị không phải đối xử với gia đình chồng trên phương diện là “con dâu” nữa mà khi đi nước ngoài làm việc, chồng chị còn mong đợi ở chị sẽ thay anh – như là một thành viên trong gia đình để chăm sóc ba mẹ.
Chị hãy trao đổi, cởi mở với tất cả những thành viên trong gia đình, hẳn nhiên không phải việc gì cũng nói hết, tuy nhiên khi có vấn đề gì khó khăn xảy ra chị không nên tự “cắn răng” chịu đựng một mình mà nên bàn bạc, trao đổi nhờ sự giúp đỡ của các thành viên khác trong gia đình. Có như thế, tất cả mọi người mới có cảm giác là người một nhà, bản thân chị cũng không cảm thấy căng thẳng và quá sức nữa. Việc thay đổi ở những thành viên trong gia đình là một điều khó khăn, cần nhiều thời gian nhưng trước hết từ chính bản thân chị hãy thay đổi trước, vui vẻ và cởi mở hơn, hãy nhìn thấy ở mọi người những điểm tốt, chu đáo vẹn toàn trên phương diện làm dâu con, chị sẽ xây dựng lại hình ảnh và niềm tin yêu của mọi người.
Chúc chị sẽ giải quyết được mâu thuẫn của mình và hạnh phúc trong cuộc sống! Thân ái