
Có nên chia tay với chồng Việt kiều?
Tôi năm nay 27 tuổi, đang sống ở Việt Nam và có công việc ổn định. Chồng tôi là Việt kiều Mỹ hơn tôi 20 tuổi. Chúng tôi đến với nhau vì tình yêu.
Chồng tôi đã ly dị và có 2 con riêng. Anh ấy đang chu cấp cho các con ăn học. Theo tôi biết anh ấy phải chia 40% thu nhập của anh ấy cho vợ nuôi con (đang học trung học).
Tôi cảm thấy không vui khi anh ấy chu cấp cho họ quá nhiều tiền và đã đề nghị anh ấy xin giảm trợ cấp xuống. Tôi muốn biết khi lấy vợ mới, có xin giảm trợ cấp cho con xuống được không? Anh ấy bảo rằng pháp luật đã quy định và không thay đổi được. Và theo anh ấy là vợ cũ đang có việc làm, nên tiền đó thực ra là tiền chu cấp cho con và anh ấy không chu cấp cho vợ. Không biết có đúng thế không? Bên Mỹ, người chồng chỉ chu cấp cho vợ khi vợ không có việc làm phải không? Và nếu vợ cũ anh ấy thất nghiệp, anh ấy có phải chu cấp cho vợ cũ không? Như vậy anh ấy phải có trách nhiệm với vợ cũ nếu có vấn đề xảy ra mặc dù đã lấy tôi cho đến khi vợ anh ấy tái hôn phải không?
Hiện anh ấy có ý định nuôi con học lên đại học nhưng tôi không đồng ý, vì thấy nếu làm thế anh ấy chẳng còn lại gì cho tôi và con tôi sau này. Theo tôi biết thì tiền học đại học ở Mỹ rất mắc, và tôi nghĩ giới trẻ bên Mỹ có thói quen tự lập sau 18 tuổi, nên rất vô lý khi nuôi chúng ăn học, khi tôi và anh ấy có khả năng phải nuôi con nhỏ rất tốn kém. Anh ấy bảo rằng hiện giờ Mỹ đã hết tiền nên Mỹ cũng bắt cha mẹ phải lo cho con vào đại học. Anh ấy bảo anh ấy và vợ hiện giờ mỗi người chịu một nửa nuôi con, và sau này học đại học cũng thế, không biết điều này có chính xác không? Vì tôi thấy chia 40% lương anh ấy là rất nhiều (khoảng 1.400 USD, theo lời anh ấy) có thể nuôi đủ vợ cũ, cần gì vợ cũ bỏ tiền thêm nữa để nuôi con.
Sau khi đóng thuế, anh ấy chỉ còn lại 2.600 USD để sống, như thế có đủ sống ở Mỹ không? Anh ấy cũng đang trả góp tiền nhà, vì nhà cũ đã để lại cho vợ con.
Anh ấy không thừa nhận đã để lại nhà cũ cho vợ con, mà bảo vợ cũ anh ấy vẫn đang đi làm để trả hết tiền nhà.
Tôi nghĩ anh ấy đã lấy tôi thì phải tôn trọng tôi và chịu trách nhiệm chính về tôi và con tôi, chu cấp cho con riêng học hết trung học còn được, chứ tôi không chấp nhận chu cấp học đại học tốn kém như vậy.
Hiện tôi và anh ấy mới đính hôn và chưa hoàn tất hồ sơ, chưa đăng ký kết hôn nhưng đã tổ chức đám cưới ở Việt Nam, nên theo pháp luật cả Mỹ và Việt Nam, đều chưa là vợ chồng.
Anh ấy bảo vẫn lo được cho tôi và con tôi sau này. Nhưng tôi nghĩ anh ấy đã lớn tuổi, tiền bao nhiêu năm kiếm được, người khác đã hưởng. Anh ấy phải để dành tiền cho con tôi khi anh ấy đã già.
Tôi cảm thấy như vậy là bất công với tôi, vì tôi không muốn anh ấy cả đời sống vì người khác, và chẳng còn gì cho tôi và con tôi (hiện tôi và anh ấy chưa có con). Tôi muốn duy trì hôn nhân nên đã đề nghị và khuyên anh ấy làm theo điều tôi muốn để tạo sự công bằng cho tôi. Nhưng anh ấy vẫn nhất định không xin giảm trợ cấp mà con đòi nuôi con lên đại học. Tôi có nên hủy bỏ cuộc hôn nhân này và chia tay không?

Bản chất tình yêu là sự hy sinh !
Đọc xong bài viết này thì tôi rất nghi ngờ về cái câu "Chúng tôi đến với nhau vì tình yêu của chị"
Chị đã có công việc ổn định rồi chứ đâu phải thiếu thốn hay đói khát mà bắt anh ấy dành tiền nhiều hơn lo cho chị, luật pháp Mỹ rất công bằng và những việc anh ấy làm là đúng trách nhiệm của một người công dân tốt, đúng trách nhiệm của một ngơời cha (mặc dù đã ly dị vợ rồi)
Nếu chị thật sự yêu chồng mà anh ấy thất nghiệp hay khó khăn chị có chung tay giúp đỡ anh ấy không? hay là kiếm anh chồng nào đó giàu hơn làm ra thật nhiều tiền để lo cho chị hiện tại và tương lai. Chị bảo anh ấy lấy chị thì phải tôn trọng chị (ý là làm theo đúng ý chị) Nhưng tại sao khi lấy anh ấy chị lại không tôn trọng anh ấy (mà những việc anh ấy làm đều đúng chứ không có gì sai trái cả)
Cho nên tôi khuyên chị chia tay càng sớm càng tốt nếu chị còn giữ cái suy nghĩ như hiện giờ, chứ về sống với nhau rồi cứ gấu ó mỗi ngày thì còn gì hạnh phúc. Đúng ra cái bài này phải là do anh ấy viết mới đúng chứ. Nhưng dẫu sao chị cũng đã nêu lên được cái thắc mắc của mình, cũng tốt hơn nhiều người không nói ra nhưng họ xử sự tệ hơn thế !
Thân ái chào chị, có gì không phải chị bỏ lỗi qua cho cái tính ngay thẳng của mình!

Theo tôi chị nên xem laị tình cảm của mình. Chị có lấy anh ấy vì tình yêu hay không hay vì một lý do nào khác. Nếu chị yêu anh ấy, chị nên để anh ấy làm tròn trách nhiệm và nghĩa vụ của anh ấy với các con của anh ấy. Thiết nghĩ trách nhiệm người cha của anh ấy đối với các con là hoàn toàn chính đáng.
Một con người thiếu trách nhiệm với con của mình thì khi có con với chị có chắc là anh ấy có trách nhiệm với con của chị và anh ấy sau này không. Đã yêu và hiểu hoàn cảnh của anh ấy thì chị nên chia sẻ với anh ấy, đừng làm khó cho anh ấy. Tình cảm của cha đối với con là không giới hạn. Qua những điều chị chia sẽ, tôi có cảm nhận rằng chị chưa yêu anh ấy. Hy vọng chị có giải pháp hợp lý. Chúc chị may mắn v à hạnh phúc. Thân chào