
Học sinh có nên yêu hay ko?

Cái này thì nên hỏi giáo viên.

Tùy theo cái tình yêu đó là tích cực hay tiêu cực thôi. Giới trẻ hiện nay thì yêu sớm. nhưng đa phần tình yêu là tiêu cực.

Vi cuoc song la khong cho doi ,yeu di chua khong de gia roi moi yeu thi phi lam ,den luc do thi hoi khong kip ,xuan dieu noi rui ,con nguoi suy cho cung sinh ra la de yeu nhau ma !!!

Theo mình thì là học sinh thì nên giữ cho mình một tâm lí vững vàng để học tập tốt hơn. Mình cũng không yêu khi đang học cấp 3 mà.hihi
Còn yêu và yêu như thế nào lại phụ thuộc vào cách cảu mỗi người bạn à.

Người lớn luôn bảo học sinh chưa nên thích hoặc yêu. Họ luôn sợ rằng cái cảm giác thích hoặc yêu đó sẽ làm học sinh học không tốt. Từ bản thân mình, tôi cảm thấy cái việc cấm học sinh thích hoặc yêu là hoàn toàn vô lý.
Thứ nhất, học sinh dù nhỏ tuổi nhưng cũng là con người, cũng biết yêu, biết thích. Từ khi mới sinh ra, trẻ con đã biết yêu gia đình. Khi vào môi trường học tập nhiều bạn bè, và cảm thấy thích tính cách của một bạn khác giới nào đó, chuyện cảm xúc bình thường của con người. Nếu như học sinh không biết thích, biết yêu, đó mới là điều đáng lo lắng. Ngày xưa, khi tôi học lớp 3, tôi thấy tính cách của một anh bạn ngồi cạnh rất dễ thương. Và thế là tôi cảm thấy thích anh bạn ấy, thích chơi với bạn ấy hơn là những người bạn khác. Nếu như người lớn biết, có lẽ lúc đó tôi đã bị la mắng rằng mới nhỏ mà bày đặt thích người này người kia. Có ai bảo được chính bản thân rằng mình không được thích là mình sẽ không thích? Cảm xúc không giống như những vật hiện hữu, muốn không có thì sẽ không có.
Thứ hai, chuyện thích hoặc yêu sẽ làm việc học trở nên tồi tệ hơn. Cuộc sống là một quá trình học tập, chúng ta học cho đến khi chúng ta không còn tồn tại trên trái đất này. Chỉ có điều việc học mỗi giai đoạn có khác nhau. Lúc nhỏ thì học ở nhà trường, lớn lên thì học từ công việc. Nếu xét về phương diện học ở giai đoạn nào cần tập trung hơn, thì đó là giai đoạn lớn lên. Ở giai đoạn trưởng thành, con người bắt đầu phải lo lắng về tiền bạc, về sự nghiệp, về gia đình. Điều đó cũng có nghĩa rằng việc yêu hoặc thích càng làm ảnh hưởng một cách tiêu cực đến quá trình làm việc hơn. Nhưng không, khi sinh ra mỗi người đều có cảm xúc, và nó ảnh hưởng xấu hay tốt là tùy vào mỗi người. Lại nói về bản thân tôi, khi vào đại học tôi đã yêu, nhưng chúng tôi không những làm việc tốt, mà còn giúp nhau tìm ra con đường sựnghiệp của mỗi người.
Thứ ba, người lớn thì biết được việc nào đúng việc nào sai, nên người lớn có khả năng vừa làm việc vừa thích hoặc yêu một ai đó. Trong mỗi bản thân chúng ta, khi đã lớn tuổi, có ai dám chắc rằng những gì mình làm mình nói thì luôn luôn đúng? Người lớn hơn ở học sinh là về kinh nghiệm, đã từng trải qua nhiều vấp ngã trong cuộc sống. Vậy thì tại sao người lớn không chia sẻ với họcsinh những kinh nghiệm ấy, để học sinh học hỏi nhiều hơn, đó cũng là học tập.
Trên tất cả, tôi muốn nói rằng cảm giác thích hoặc yêu của họcsinh là chuyện hoàn toàn bình thường. Tôi dùng cả hai từ thích và yêu, là vì thích và yêu là khác nhau, làm sao giúp học sinh hiểu được khi nào gọi là thích và khi nào gọi là yêu, đó cũng cần sự chia sẻ của những người nhiều kinh nghiệm trong cuộc sống. Theo tôi nghĩ, không nên cấm học sinh không được thích hoặc yêu, mà hãy chia sẻ cùng học sinh những kinh nghiệm mà học sinh không được học ở trường.