
Với đàn ông, như thế nào mới gọi là đủ ?
Chỉ là chuyện nhỏ nhặt thôi nhưng sao thấy buồn, thấy day dứt và mất lòng tin quá.
Em vốn là người tự tin và hiểu rõ điểm mạnh điểm yêu của mình. Cứ tin rằng người yêu sẽ cảm thấy tự hào và thỏa mãn khi yêu em. Thế mà...Hình như ko phải thế.
Người yêu em là người rất tốt, rất quan tâm, yêu và chiều em hết lòng. Tuy nhiên, mỗi khi có sự xuất hiện của những đứa con gái khác, dường như anh ấy quên mất em là ai, quên mất anh ấy là ai để tán tỉnh xun xoe với những đứa con gái đó, trước mặt em. Nói là tán tỉnh thì hơi quá, nhưng thái độ của anh ấy, mù mắt mới ko nhận ra. Thật sự khiến em quá thất vọng. Những lúc ấy cực kỳ băn khoăn ko hiểu trong mắt anh ấy, em ở vị trí nào.
Cứ tưởng rằng nỗi buồn sẽ thoáng qua nhưng đến lần này thì thực sự cảm thấy phải suy nghĩ lại, nghĩ thật kỹ, về người mình định chọn làm chồng. Một người tốt như thế, hết lòng vì mình như thế, mà có lúc hành động như vậy, thử hỏi những người đàn ông khác sẽ còn thế nào ? Đàn ông họ cần j ? Như thế nào mới gọi là đủ ?
Ai có thể trả lời giúp em ? Người đàn ông thế nào mới an toàn ?
Có lẽ anh sẽ đọc được, vì anh cũng như em, thỉnh thoảng lang thang nơi này mà. Anh cho rằng chuyện hôm trước là rất nhỏ, em cũng nghĩ như vậy. Thế mà ko hiểu sao em ko thể nào quên, ko thể dứt nó ra khỏi đầu. Cảm giác như nó báo hiệu nhiều điều. Bởi vì cuộc sống hiện tại chỉ bó hẹp giữa anh và em, nhưng sau này khi nhiều người khác xuất hiện. Anh có chắc rằng sẽ ko khiến em buồn thêm lần nữa.
Em giận anh nguyên một ngày, phải nói là quá dài so với những lần giận nhau thông thường. À ko, em ko giận mà là chán, chán ko buồn nói. Em nghĩ nhiều về hai chúng mình, có phải em yêu cầu quá cao ko anh ?
Em ko phải người tốt, em tự nhận ko chung thủy với anh 100%. Nhưng đó là trước đây. Thời gian này em đặc biệt tin tưởng anh, coi trọng anh, đặc biệt tự hứa sẽ ko khi nào khiến anh buồn vì em thêm nữa. Nhưng em đang nghĩ lại, ko biết anh có xứng đáng ko ? Ko biết em có nên tin anh nhiều như em vẫn tin hay ko ? Ko biết khi cơ hội gặp gỡ nhiều lên, anh có phản bội em hay ko ? Ko biết em có phải là người cuối cùng được biết như lần trước hay ko ? Em ko biết....
Lỗi của em là tự tin quá. Vì tự tin nên với bất kỳ sự phản bội nào, dù chỉ là manh nha, em đều thấy nó ảnh hưởng trầm trọng đến cái tôi của mình. Em đều sợ rằng người khác sẽ thương hại em. Em sợ lắm. Anh có hiểu ko nhỉ ?
Em biết rằng anh đang cố gắng để tốt hơn với em, sau khi thấy em khóc. Em xin lỗi vì chưa thể cảm thấy như bình thường.
Thôi hãy để cho mọi chuyện tự nó trôi qua, cho chúng ta lại tin và yêu nhau, như chưa có gì xảy ra. Tuy nhiên có những chuyện em gây ra anh ko thể quên, thì với em cũng vậy. Ko biết rằng em sẽ còn buồn đến khi nào ?

bạn àh.theo suy nghĩ của mình.tình yêu nào cũng cần "thử lửa" cả.bậy h.bạn hãy nói chia tay anh ấy di.nhưng bạn vẫn bật đèn xanh,dể anh ấy bik là bạn vẫn còn tình cảm.dể xem anh ấy phản ứng ra sao.tùy độ lửa nha bạn.nếu bạn thử thách anh ấy khó quá.anh ấy se bỏ cuộc nấu là nguoi kém ý chí.sau lần dó bạn cũng biết anh ấy yêu bạn thế nào.mình nghĩ có thể là anh ấy chỉ mún làm bạn ghen diên lên,de giu chân bạn dó.dó là kĩ năng cơ bản của con trai loại cáo gia2^^.bây h bạn dòi chia tay.khóa máy.hok có liên lạc j hết ah.xem the nào dã.ha

Zai già tớ xin góp í với gái trẻ bên ấy tý nhé.
Có lẽ bạn nên nói rõ những hành động cụ thể, mức độ chấp nhận và góp í với bạn trai về những cử chỉ(vì chưa thấy bạn nói rõ là đã thò cái tay bắt thêm con cá nào chưa hay chỉ dừng lại ở đong đưa). Cái tiêu chuẩn này cũng tùy người, tùy thời.
Ngày tớ đã rời ĐH được 2 năm, tớ thì có nhiều bạn gái thân quấn quít nên cứ hở thái độ buồn hay gì gì là bị nhắc nhở ngay, một lần sau hơn 2 năm ra trường ấy vì cũng vui miệng nên nói mô phạm mục đích là cho đa dạng từ tớ bảo anh bạn cùng hội "anh N cưới *** vợ đi cho bọn em học hỏi" hihi, thế mà các chị trợn tròn mắt...trong tình cảm cũng vậy, nhiều cái là thói quen, có người khó chịu, thậm chí là tổn thương, bạn gái tớ từ SG ra chơi, tớ đón từ BN về thì gọi ngay mấy cậu choai choai bắt tớ dẫn đi chơi cùng, dù nàng có xin phép tớ rủ bạn đến hẳn hoi, tớ thấy không sao cho đến lúc "ngày nào cũng thế"...Vậy nên tớ nghĩ ấy nên góp ý, còn việc đã qua thì nên cố quên và không nên nhắc lại dưới một khía cạnh nào, vết thương khi đã khô cạn không nhiễm trùng nữa tuyệt đối không bới ra dù để tra thuốc. Hơn nữa theo mình hiểu có lẽ bạn trai của bạn cũng còn rất trẻ mà trẻ thì phần lớn bị kích động, vì vậy bạn nên biết chờ đợi.
Vào chủ đề chính, có thể bạn nên phân tán sự quan tâm, hãy thoáng hơn trong cách nghĩ và biết tha thứ và chấp nhận. Bạn còn rất trẻ nên càng tự tin và hiếu thắng nữa nên dễ bị tổn thương, dần dần kinh nghiệm sống sẽ giúp bạn nhẹ hơn, yêu sâu sắc hơn.
Trả lời giúp bạn câu hỏi "người đàn ông như thế nào mới an toàn", xin thưa, đấy là người hoặc là đui mù, bất lực không có gái theo, gọi là "vô dụng", loại này chắc thôi không cần quan tâm nhỉ, còn lại thì họ vẫn là đàn ông. Như vậy còn là đàn ông thì vẫn còn sự thu hút, muốn có một vòng kim cô bảo vệ thì hoặc bạn phải tạo ra vòng bảo vệ đó, hoặc bạn trai bạn phải tự làm thôi.
Ngày nay thì bình đẳng rồi nhỉ, cả đàn ông và đàn bà đều được phát cái gậy đi đến đâu gõ đến đấy. Vì vậy việc an toàn cho cả 2 phái đều ở mức dưới 100% hết.
Nên, ta chỉ có thể tin tưởng và hy vọng, cố gắng hạn chế rủi ro hay AQ như mền này.
Chúc bạn nhanh chóng lấy lại thăng bằng nhé cô bé.

Nếu cảm nhận của mình ko sai thì mình rất đồng cảm với tâm trạng này của bạn. Ng iu bạn ko phải là mẫu số chung của tất cả đàn ông, nhưng cũng ko phải là duy nhất đâu. Mình hiểu thế này, hiện tại, với anh ấy, bạn vẫn là số 1. Nhưng đôi khi, trước mặt mọi người, anh ấy lại ko biểu hiện điều đó ra. Có phải điều đó mang đến cho bạn cảm giác rằng những ng kia sẽ nghĩ là anh ấy ko yêu bạn nhiều, đúng ko? Và trong bạn có 1 nỗi lo rằng, hiện tại đúng là bạn vẫn số 1, thái độ anh ấy đối với các cô gái kia chẳng qua chỉ là ham cái mới, cái lạ, trêu đùa cho vui thôi (chuyện nhỏ vậy mà, nếu bạn khó chịu có khi lại bị cho là "ghen bóng ghen gió"), nhưng liệu có gì đảm bảo là nếu trong số các cô ấy lại có cô lại nổi máu tấn công anh ấy thì liệu tương lai, số 1 có bất biến ko? Có phải điều bạn suy nghĩ và buồn là vậy? (Nếu mình nghĩ sai thì mình xin lỗi nhé).
Mình chia sẻ vậy thôi, vì đọc bài của bạn thấy bạn cũgn đã tự xác định nên làm gì rồi (thấy bạn khá là lý trí). Bạn đúng khi đã quyết định để mọi chuyện tự trôi qua. Chúc bạn được nhẹ lòng và anh ấy sẽ ko lặp lại việc này để bạn buồn thêm nữa.