
Muốn quên người mà mình yêu thương nhất thì làm ntn?
Các bạn muốn quên người mà mình yêu thương nhất thì làm ntn?minh ngoài làm việc ra còn thời gian còn lại mình không biết làm j để k nghĩ nữa

Ngay trong câu hỏi của bạn đã tồn tại câu trả lời rối đó tưởng là ko thể chia lìa nhưng thực tế vẫn chia vẫn quên.
Có lẽ nên hỏi là làm sao để quên nhanh hơn đúng ko?
Nếu bảo bạn hãy tự kỉ ám thị với mình rằng người đó chưa từng có chưa từng tồn tại trong cuộc sống của bạn thì khó quá vì làm sao có thể phủ nhận sự tồn tại của 1 con người đây.
Có lẽ cách hay nhất hãy nhìn vào sự thật tại sao phải chia tay, nếu chia tay là quyết định đúng đắn rồi thì ko có gì để còn phải hối tiếc nữa.
NHững kỉ niệm đã có rồi sẽ phai mờ theo thời gian, tránh xuất hiện ở những nơi cso người đó, có những kỉ niệm khó quên giữa 2 người đếnk hi thực sự bình tâm lại.
Ròi sẽ ổn thôi, ko có gì là ko thể quên được!
Biện pháp tốt nhất hãy vùi đầu mình trong công việc rồi hãy để thời gian xoa dịu đi nỗi đau này . Không có việc gì là không thể thực hiện được chỉ có bạn không muốn mà thôi .
Chúc bạn may mắn.

Đâu dễ để quên một người hả bạn? Càng cố quên thì lại càng nhớ, càng đau khổ đến tột cùng. Người tôi yêu giờ đã rất xa tôi đã dạy tôi một bài học để quên đi nỗi đau khổ, trống vắng. Tôi sẽ kể bạn nghe.
Lúc đầu cả hai chúng tôi cùng rất đau khổ. Tôi thì giải quyết nỗi đau của mình bằng cách đưa ra những quyết định ngu xuẩn trong lúc đau khổ, không tỉnh táo về tâm lí. bạn biết kết quả sao ko? Giờ thì tôi nhận ra rằng những lúc bạn đau khổ không thông suốt về tâm lí tốt hơn hết là bạn đừng đưa ra quyết định gì cả, sẽ không có quyết định gì là chiính xác, tránh sai lầm mà không quay lại được. Như bạn trai tôi thì lại khác. Anh ấy không giống như tôi. Anh ấy là một người đàn ông tuyệt vời và rất tỉnh táo trong mọi hoàn cảnh. Có lẽ vì là con trai nên tỉnh táo, mạnh mẽ hơn con gái hay chăng? Anh ấy dạy tôi rằng, những lúc như thế em hãy nghĩ đến mình nhiều hơn, hay quan tâm tới mình nhiều hơn, em sẽ thấy vui, thấy thoải mái và sẽ không buồn khổ vì anh cũng như anh không còn buồn khổ vì em nữa.
Sẽ không dễ gì để quên được nhau, có khi mãi mãi không bao giờ quên được. Bạn càng cố quên thì lại càng nhớ, mà nhớ thì lại đau, lại buồn, đau buồn nhiều thì lại nhớ nhiều hơn. Bạn thấy đấy, hãy tìm vui cho chính mình, hãy quan tâm tới mình nhiều hơn, hãy chăm chút cho mình đừng hành hạ bản thân. Có như vậy dù bạn không quên, bạn cũng vui trong nỗi nhớ chứ không bao giờ buồn.
Cuối cùng tôi muốn nói với bạn rằng, không bao giờ quên được một người, mà hãy nhớ người trong niềm vui và hạnh phúc của bản thân.
CHúc bạn gặp nhiều may mắn!

Ta biết rằng cố quên là sẽ nhớ nên dặn lòng cố nhớ để mà quên。
Hãy biết chấp nhận. đó không phải là người duy nhất mà bạn yêu cũng không phải là người còn lại duy nhât trên trái đất này, hãy đối diện với nó, đừng trốn chạy, hãy suy nghĩ thoáng một chút.
Nếu bây giờ bạn nhớ người ta yêu người ta thì bạn có thể làm gì,nếu bạn thực sự yêu người đó hãy luôn chúc cho người ấy hạnh phúc còn bạn hãy mở lòng để đón nhận tình cảm mới, tôi tin với tình cảm chân thành của một ai đó dành cho bạn bạn sẽ quên người đó được thôi, những gì đã có hãy coi như là một kỷ niệm đẹp, để tình ấy mãi đẹp trong tim bạn, đừng để nó trở nên bi luỵ như thế, tôi cũng từng như bạn, thậm chí là kinh khủng hơn thế nữa nhưng có đau khổ thì ta mới lớn khôn mới có thể giữ gìn hạnh phúc cho riêng mình.
Dù sao nó cũng là quá khứ rồi, bạn hãy giữ gìn tình yêu mới của mình (nếu đó là tình yêu đích thực) đừng để mất đi thêm một lần nữa mới thấy hối tiếc.
Vòn nếu bạn không yêu người ta thì đừng làm khổ họ như người ta đã làm khổ bạn. (bạn không thể quên đi người ta khi bạn chạy trốn nó, hãy đối diện, không khó như bạn tưởng đâu).
Chúc bạn vui vẻ và tốt nhất là quên người ta đi và giữ lại những kỷ niệm đã có)

Thông thường thì khi vừa mới chia tay một người mà mình đã từng rất yêu thương thì khó ai có thể đem lòng quen liền một người khác được. Chắc chắn là vậy!
Thật ra cảm gíac đó (có thể tạm gọi là thất tình) cũng không thật sự hoàn toàn "tiêu cực" đâu bạn, không biết các bạn thấy sao, chứ mình cảm thấy nó vừa đau, thất vọng, rối bời tâm trí cũng như mất tập trung rất nhiều về chuyện đó nhưng bù lại đôi lúc mình cảm thấy thật sự mình đang sống, mình đang tồn tại, những khi không vui mình lại nghĩ đến một tương lai tươi đẹp hơn với một người con gái thật sự yêu thương, trân trọng mình và quan trọng hơn hết nó cho mình một trải nghiệm, một kinh nghiệm để mình rèn bản thân sốn tốt hơn, cứng cỏi hơn, cởi mở và lạc quan hơn!
Việc thất bại ở đây nó giống như mình chơi một ván bài mà sự đặt cược ở đây chính là "tình cảm, niềm tin và cả niềm vui" của chính bản thân. Khi thua cuộc, mình sẽ mất đi những thứ đó. Nói vậy thôi, chứ không ai đặt cược hết toàn bộ "tài sản" của mình một lần vào đó cả, mà ít nhiều sẽ giữ lại chút ít. Việc cần làm bây giờ là hãy chờ nó "hồi phục" lại thôi, chắc chắn là vậy. Điều quan trọng là trong thời gian chờ đợi đó, làm cách nào để có thể giảm bớt đi sự đau đớn, buồn chán, thất vọng,... về tinh thần?
Trước tiên bạn phải học cách chấp nhận nó, vì nếu bạn cố gượng ép nó thì chỉ càng làm bạn nhớ nhung nhiều hơn, đau khổ nhiều hơn. Sống chúng với tâm trạng thất tình thật sự không dễ chịu chút nào, vì vậy bạn cần phải có thêm chút nghị lực + bản lĩnh và lý trí trong tình cảm. Mỗi khi nhớ về người ấy, bạn hãy tìm một việc gì đó có ích để làm, hoặc tìm ai đó đáng tin cậy để tâm sự & chia sẻ, quan trọng nhất là hãy sống cởi mở và lạc quan hơn với mọi người xung quanh, bạn sẽ "tìm ra" được niềm vui trong công việc cũng như niềm vui trong cuộc sống này như vậy bạn mới có thể mau chóng quên đi những chuyện buồn phiền đã qua. Mình tin nỗi đau đó chỉ tồn tại trong một thời gian nhất định thôi chứ không thể nào mãi mãi được, còn nhanh hay chậm và vết thương để lại nhiều hay ít còn phải tùy thuộc vào nghị lực + bản lĩnh và sự dung hòa giữa tình cảm-lý trí của từng người mà thôi!