
Quan hệ tình dục trước khi cưới nên hay không nên?
Chúng ta vẫn đọc trên các diễn đàn, và báo chí, những tranh luận chưa bao giờ ngừng nghỉ về việc trao gửi thân xác trước hay sau hôn nhân. Chúng ta đôi khi, cười như mếu trước những khoảng cách xa lắc giữa các bài học đạo đức và dòng chảy thực tế của cuộc sống.
Khi nào là sớm, khi nào thì muộn? Nếu bạn muốn nghe, thì tôi sẽ nói cho bạn nghe điều tôi thực sự nghĩ. Đó là, “khi nào” không quan trọng bằng “với ai”. Đây không phải là một bài học đạo đức, mà là điều xảy ra trong thực tế, hôm qua, hôm nay và rất lâu sau nữa. Với ai, đó là vấn đề.
Có rất nhiều người tôi biết đã và đang cảm thấy hối hận cả đời, không phải vì sau hay trước, mà vì trao thân gửi phận không đúng người. Nghĩa là nếu đã nhầm người thì trước hay sau đám cưới đều khốn khổ như nhau. Khi hai mươi hay khi ba mươi tuổi đều xót xa như nhau. Với góc nhìn từ người ngoài, trao nhầm trước khi cưới thì đáng chê trách hơn. Nhưng với chính cuộc đời bạn, đôi khi, trao nhầm sau khi cưới còn tệ hơn nhiều. Nếu chỉ không đúng thời điểm, có thể người ta sẽ nuối tiếc. Nhưng không hối tiếc. Trái lại, nếu không đúng người, thì ở bất cứ thời điểm nào, người ta cũng sẽ hối tiếc.
Vậy thì, khi nào là đúng thời điểm? Khoảnh khắc nào là hoàn hảo để ta xa lìa thơ dại? Phải chăng chỉ có một đáp án đúng duy nhất: đêm tân hôn? Phải chăng trước luôn là sai lầm, và sau luôn là tối thượng?
Có người nghĩ rằng chỉ cần bước qua khỏi “tuổi trẻ em” và có đủ hiểu biết để ngăn ngừa một đứa trẻ sinh ra ngoài ý muốn nghĩa là đã sẵn sàng để tiến đến nơi đó - bờ cấm, ranh giới mà ta phải vĩnh biệt thơ ngây. Nơi ta rũ bỏ mọi lớp áo khoác ngoài, cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Nơi ta tiến đến trước mặt người ấy chỉ với bản thể của ta, chỉ ta, trọn vẹn ta, ngoài ra không gì khác… Nhưng không phải vậy. Sẵn sàng, là khi ta có đủ hiểu biết, tin cậy, và tôn trọng để ngăn ngừa những vết thương lòng.
Khoảnh khắc ấy sẽ tuyệt diệu nếu có sự yêu thương và trân trọng với đối phương, và với chính bản thân mình. Hoặc tối thiểu, là sự tôn trọng. Đôi khi sự tôn trọng còn quan trọng hơn cả tình yêu. Bởi nếu có tình yêu mà thiếu sự tôn trọng, thì vẫn không đủ. Nếu có đủ sự tôn trọng và nhận đủ sự tôn trọng, bạn sẽ biết, và sẽ có nhu cầu học biết cách khiến việc đó trở nên tuyệt diệu. Ngược lại, nếu thiếu sự tôn trọng, đó sẽ chỉ là một trò chơi hay một hình phạt, hay một trải nghiệm của sự đổi chác, lừa dối, ép buộc, chiếm đoạt, phục tùng, chịu đựng, sợ hãi, xem thường, chán ghét…Và sẽ có ai đó tổn thương.
Người ta nói nhiều về cảm xúc, về ngừa thai, về khoái cảm, nhưng người ta đôi khi quên nói điều này: khoảnh khắc đó là khi ta dễ bị tổn thương. Khi không còn gì giấu giếm, cũng có nghĩa là không còn gì để tự bảo vệ. Khi ta bộc lộ mình rõ nhất, thật nhất, trần trụi nhất, ấy là khi ta trở nên hoàn toàn dễ bị tổn thương. Điều đó đúng cho cả nam và nữ.
Khi ta sẵn sàng ở vào trạng thái dễ bị tổn thương với ai đó, là bởi ta tin vào mối quan hệ sâu đậm. Khi ta trút hết lòng mình, cũng như khi ta trút hết xiêm y vậy, là bởi ta tin.
Tuổi thơ ngây mãi mãi là thiên đường của đời người. Nếu quyết định lìa xa nó vào bất cứ thời khắc nào đi nữa, hãy chắc chắn rằng bạn lìa xa nó để đến một thiên đường khác, chứ không phải là địa ngục. Và hãy chắc rằng mình chọn đúng người bạn đồng hành. Nếu có bất cứ gợn suy nghĩ nào rằng bạn chưa sẵn sàng, rằng bạn chưa đủ tôn trọng, hay chưa nhận đủ sự tôn trọng. Rằng bạn chưa đủ tin cậy, và chưa được tin cậy đủ thì hãy dừng lại. Hãy chầm chậm thôi, không phải để đợi đúng lúc, mà đợi để biết chắc rằng ta gặp đúng người.
Khi còn nhỏ, ta thường mong mình sớm trở thành người lớn, ta muốn bước ngay vào thế giới mênh mông đó, cùng với những quyền vô hạn định. Nhưng, sự thật đắng cay mà chúng ta phải đối mặt là gì? Không ai có thể cưỡng lại thời gian. Thế cho nên cái khoảnh khắc ta sẽ phải / được thành người lớn ấy - khoảnh khắc ta trở thành một người đàn ông, hay một phụ nữ thực sự - trước sau gì nó cũng đến. Và cùng với nó, là bình yên và sóng gió, hạnh phúc và đắng cay, niềm khoái cảm ngắn ngủi và vết thương lòng dai dẳng, những gì ta kỳ vọng và cả những gì ta không hề chờ đợi…đều hứa hẹn sẽ đến theo.
Ngược lại, những tháng ngày thơ dại xa xưa sẽ bỏ ta đi mãi mãi. Vô phương níu kéo

nên hay k nên bạn fảii suy ngĩ cko chín chắn... vì ng ấy quá yêu bạn nên mới muốn chữ x thứ 3.. bạn là đàn ông, nói 1 cách thô lỗ wá là k mất ji` mà chỉ đc thôi..Nkưg điều quan trọng nkất là nếu đã đạt đc ckữ x thứ 3 rồi bạn sẽ yêu ng ấy đc bao lâu nữa.. bạn hãy suy ngĩ và đừg làm cko ng khác phải đau khổ nhá... chúc 2 ng hạnh fúc..

mây bạn hay thật! Rành quá à! Mình chỉ mới 18 tuổi, mình có bạn gái đuơc 1 năm rồi, bọn mình chưa đi đến chữ X thứ 3, nhưng cũng đã khá ân ái với nháu. Truơc đây mình là người yêu cầu được làm chữ X thứ 3, nàng không chịu, nên mình chỉ được tấn công ngoài phạm vi vùng cấm địa. Chắc các bạn cũng nghe "yêu ảo",bọn mình ở xa nhau nên chỉ có thể XXX qua điện thoại. Cũng ko kém phần thú vị, ngược lại nó giúp bạn có kinh nghiệm cho lần quan hệ lần đầu. nhưng bi giờ nàng lại đòi cảm giác thật,nàng muốn trao hết cho mình.mình đang rất khó sử, phần thì sự ham muốn khó cưỡng lại, phần thì mình ko tin tưởng vào mình lắm, minh so minh ko mang lạ hanh phhuc cho co ay, minh so minh se thay doi khi da co tat ca.và hon nua minh muon sau nay bọn minh co 1 đêm tan hon tron ven hạnh phuc.nhung neu tu choi, minh so co ay se hieu nham,co ấy se nghi minh ko cần cô áy, mình chán cô ấy rôi. Bọn mình đã lên kế hoach rat chi tiet de thuc hien chuyen do, co ay khờ lắm, nhung bj giờ cũng đỡ rồi, mình dạy cho cô ấy nhưng kĩ nănng, nhưng điều cần bik về tình dục mỗi khi Quan hệ ảo vs cô ay!mình nghĩ mình đủ hiểu bik để QH an toàn va không lo có baby.
mình có nên hay ko, mình phải giải thik vs cô ay như the nao?giup minh nha!

chuyện đó không phải quá quan trọng vào thời đại này.. Yêu nhau thì trao cho nhau tất cả có ji` là sai trái.. vì tình dục là đỉnh điểm của tình yêu...

Mình thấy nhà người ta đổ rác ra đường mình cho là bình thường và nhà mình cũng bắt chước theo cũng cho là bình thường thế thì nói 2 từ văn hóa, đạo đức làm gì. 12 năm học phổ thông + 4 năm đại học nữa thì thật là ngu muội với suy nghĩ đó.
Cái vấn đề QHTD trước hôn nhân không có ai trong xã hội tán thành ngay cả cha mẹ, ở bên nước ngoài cũng như vậy. Nhưng nếu như lỡ bị thì nên rút kinh nghiệm. Nếu ai cũng suy nghĩ là QHTD trước hôn nhân là bình thường thì xã hội này loạn rồi vì Đàn bà là con người chứ không phải là món hàng.
Nói như cái bạn kia "Ở thời mình, bố mẹ mình còn chả ngăn cấm được huống chi đời con cháu sau này." À ! vì trường hợp nếu lỡ bị mất rồi thì không thể trách được người bị mất. Có thể cảm thông
Nếu suy nghĩ rằng bất cứ con gái này cứ tới tuổi trưởng thành mà xem chuyện QHTD trước hôn nhân là bình thường giống như câu nói "hôm nay không cần đánh răng ngày mai đánh răng cũng được" thế thì sẽ không phải xảy ra những tệ nạn như gái mại dâm đâu mà sẽ xảy ra hậu quả : 2 người nam và nữ xem thường sự chung thủy, sẽ không còn có sự gắn bó giữa cả 2 vì chuyện QHTD nó trở nên "Bình Thường".
Con gái ở bất cứ thời đại nào cũng phải biết giữ sự trinh tiết đó mới là nét đẹp của người phụ nữ.

minh cung la con trai. doi voi ca nahn minh thi cung lieen quan nhieu den chuyen do, hien tai ban gai minh dang giu chu trinh cho co ay, co ay so sau khi trao cho minh tat ca thi se co nhieu thay doi xay ra, tham chi so minh se bo roi co ay. vi nhung dieu do nen minh cung khon gdoi hoi nua minh ton trong co ay. du the cung thay hanh phuc lam roi!